Tôi đang sắp mất gia đình bénhỏ của mình vì tôi không có khả năng làm mẹ. Nhưng đó không phải lỗi tại tôi màdo sự “kế hoạch” của cả hai vợ chồng.

Tôi xây dựng gia đình cách đây 10năm. Hai vợ chồng tôi cùng làm việc trong một công ty làm ăn phát đạt. Do từtỉnh lẻ ra thành phố lập nghiệp nên chúng tôi quyết tâm dành dụm tiền của để muamột căn nhà nhỏ ở vùng ngoại ô cho có chỗ đi về.

Với mức lương không lớn, vợ chồngtôi phải lăn ra làm thêm đủ mọi việc để trả tiền mua nhà. Cả hai vợ chồng đềulàm quên cả thời gian để có tiền. Chính vì vậy, chúng tôi đã thống nhất sẽ “kếhoạch” việc sinh con để tập trung ổn định kinh tế.

Chẳng lẽ, chỉ mình tôi phải tránh thai?

Ảnh minh họa

Tuy chưa muốn có con ngay nhưngchúng tôi rất lúng túng trong việc lựa chọn biện pháp tránh thai. Anh khôngthích dùng BCS nên tôi cũng không dám đề nghị anh. Tôi đã mua thuốc tránh thainhưng tôi lại bị phản ứng phụ nên không dám dùng nữa.

Mọi biện pháp tránh thai đềukhông thể hoặc không muốn thực hiện nên chúng tôi quyết định tính chu kỳ kinhnguyệt để “hành sự”.

Tuy nhiên, việc tính chu kỳ kinhkhông phải lúc nào cũng chính xác nên gần 10 năm, tôi bị “dính” đến 6 lần. Tấtcả những lần đó, chúng tôi đều tìm cách để “giải quyết” vì không muốn vướng bậnchuyện con cái trong lúc còn đang tập trung để xây dựng kinh tế gia đình.

Sau 10 năm miệt mài làm ăn, chúngtôi đã có một cơ ngơi khác đầy đủ tiện nghi. Sau khi cuộc sống vật chất đã kháđầy đủ, chúng tôi bắt đầu tính đến chuyện con cái nhưng bi kịch bắt đầu xảy ratừ đây. Sau một thời gian dài “thả cửa”, tôi vẫn không có dấu hiệu gì của việccó thai nên đã đi khám tại bệnh viện phụ sản. Kết quả kiểm tra làm cho cả anh vàtôi ngã ngửa, đau đớn. Do phá thai quá nhiều lần nên tôi đã mất khả năng làm mẹ.

Từ khi biết được kết quả, anh nhưmột con người khác. Anh còn không chăm chỉ làm ăn như trước mà thường xuyên lacà quán sá, rượu chè. Cứ về đến nhà là anh cằn nhằn, mắng chửi, thậm chí cònđánh đập vì tôi là “người đàn bà không biết đẻ”.  Càng ngày, sự có mặt của anh ởnhà càng ít. Anh đi suốt và chỉ về để gây sự với tôi.

Cách đây hai hôm, anh ấy đặttrước mặt tôi tờ đơn ly dị. Anh nói rằng anh không thể không có con và tôi khôngthể đem đến cho anh hạnh phúc được làm bố. Tôi bị sụp đổ hoàn toàn! Sau hàngchục năm cố gắng hết sức để có được một cuộc sống đầy đủ về vật chất tôi lạiphải chịu sự trừng phạt do không thể làm mẹ được nữa.

Anh mang về nhà một cô gái trẻcùng với một đứa bé mới sinh và nói rằng đó là vợ và con mới của anh. Nhìn cáchanh chăm sóc mẹ con cô bé ấy trong chính ngôi nhà mà tôi đã phải đổ biết bao mồhôi và nước mắt để xây dựng lên mà tôi như phát điên.

Chỉ vì không có muốn có cuộc sốngvật chất đầy đủ mà anh và tôi đã đánh mất đi hạnh phúc được làm cha, làm mẹ.Nhưng chỉ có tôi phải chịu đựng tất cả những nối bất hạnh ấy, còn anh, anh đanghạnh phúc bên đứa con và người phụ nữ khác.

Tôi đã chuyển ra ngoài thuê phòngtrọ để sống bởi tôi không thể chịu đựng thêm được nữa. Hậu quả của những lần pháthai sẽ theo tôi suốt cả cuộc đời. Tôi sẽ mãi mãi không được làm mẹ, làm vợ nữa.Đó là hậu quả của việc chúng tôi không sử dụng biện pháp tránh thai. Nhưng tôiđâu phải là nguyên nhân của tất cả. Chẳng lẽ chỉ mình tôi phải chịu trách nhiệmvề việc tránh thai còn anh thì không?

Em thân mến,

Chuyện đã xảy ra thật đau lòng và đó không phải lỗi của riêng ai. Cả 2 vợ chồng đã không tìm đến sự tư vấn của bác sĩ, đã tự lựa chọn biện pháp tránh thai và cách giải quyết khi có thai ngoài ý muốn. Như em nói, đó không phải lỗi của riêng em. Bây giờ chuyện đã xảy ra rồi, việc cần làm là đối mặt  với thực tế và bình tĩnh để nhìn nhận lại mọi việc, chuẩn bị tâm thế cho cuộc sống phía trước, vì chẳng ai có thể quay ngược thời gian để làm lại từ đầu. Cách giải quyết của chồng em vừa vi phạm luật hôn nhân gia đình, vừa trái với đạo lý vợ chồng và thiếu trách nhiệm với chính những hành động của mình.

Việc chia tay anh ta của em nên được diễn ra công bằng, đúng pháp luật và đạo lý. Không ai có quyền mang người phụ nữ khác về chung sống trong căn nhà của 2 vợ chồng khi em chưa ly hôn. Cũng không ai có quyền chiếm dụng tài sản mà em đã phải vất vả , và cả trả giá nữa để có được. Hãy bình tĩnh, quay về ngôi nhà của mình, yêu cầu cơ quan , chính quyền địa phương can thiệp giúp đỡ vì em đang là đồng sở hữu hợp pháp của tài sản này. Toà án sẽ công bằng khi phân chia tài sản. Điều này cũng rất quan trọng cho cuộc sống tiếp theo của em.

Hãy dũng cảm, tự tin lên nhé.

Nếu thấy còn băn khoăn thắc mắc, xin gọi đến số 1900599930.

Vân Anh

Độc giả TTOL

 

Theo bạn, việc tránh thai là việc của ai?

1. Việc lựa chọn biện pháp tránh thai là việc của phụ nữ

2. Vợ chồng cần cùng nhau thảo luận biện pháp tránh thai và nên xin tư vấn của bác sĩ

3. Nếu có hậu quả xấu, cả hai đều phải cùng nhau chịu trách nhiệm

4. Nếu người vợ không thể sinh nở, chồng mang người khác về là điều đương nhiên