Gã giám đốc hất hàmnhìn Linh: “Cô định bỏ tôi để đến với thằng này? Đừng có mơ. Cô nghĩ nó chấpnhận loại con gái vì tiền mà đánh đổi cả danh dự, thể xác như cô ư?”...
Linh làm thư kí cho một công tykhá lớn và phát đạt. Cô nhanh chóng lọt vào mắt xanh của “anh” giám đốc già vìcái vẻ ngoài như người mẫu. Thực ra với trình độ và ngoại hình của cô, Linhchẳng sợ không bám trụ lại được ở thành phố. Nhưng vốn xuất thân trong một giađình nông thôn nghèo, đông anh em, khó khăn từ bé, giờ đây có được một công việcổn định, Linh muốn nhanh chóng giàu lên để được tận hưởng một cuộc sống của tầnglớp thượng lưu. Mà muốn làm giàu khi thân cô thế cô không hề đơn giản. Vậy làLinh đã chọn cách nhanh chóng hơn và có vẻ cũng dễ dàng hơn: cặp với anh giámđốc.
![]() |
Linh sống khá thực dụng.Tuổi thơ túng thiếu tiền bạc, ba mẹ cãi nhau như cơm bữa đã trở thànhnỗi ám ảnh quá lớn trong cô. Ngay từ khi đặt chân lên đất Thủ đô theohọc cô đã quyết bằng mọi giá phải thật giàu có. Ý thức được ngoại hìnhvà tài ăn nói của mình, Linh nhận lời làm bồ nhí của giám đốc một cáchnhanh chóng. Giám đốc của Linh là người đã có gia đình, hơn cô khá nhiềutuổi. Linh đã tự nhủ với lòng mình: “Có tiền rồi sẽ yêu nhau hết. Khôngtiền thì chẳng làm được gì”.
Cả công ty đều biết chuyện. Cónhững cái nhìn e dè, sợ sệt vì họ sợ nếu làm phật lòng cô, họ sẽ không đượcthăng tiến trong công việc. Cũng có những người nhìn cô đầy khinh bỉ. Nhưng mặckệ, đạp lên tất cả mà sống là quan điểm của Linh. Linh sống tự tại như vậy, cáimà Linh cho đi được đánh đổi bằng một căn hộ tiện nghi, một chiếc xe đắt tiền vànhững món đồ trang sức. Linh hài lòng nếu không muốn nói là mãn nguyện với nhữnggì mình có được. Chưa bao giờ Linh trăn trở về cái mà người ta gọi là tình yêu.
Cho tới một ngày Linh gặp Tuấn –chàng kĩ sư xây dựng đầy nam tính và dạn dày sương gió. Vì công việc Linh phảigặp gỡ, tiếp xúc với anh rất nhiều lần. Sau những lần nói chuyện, Linh trở vềnhà với tâm trạng lâng lâng và thổn thức nhớ. Cô chỉ mong tới ngày mai để lạiđược gặp anh chàng có chiếc răng khểnh. Tới một lúc nào đó, Linh nhận ra rằng,trái tim cô đang đập những nhịp đập của tình yêu. Điều mà cô chưa từng bao giờnghĩ tới.
Tuấn dường như cũng có cảm tìnhvới cô. Sau những cử chỉ yêu thương, ánh mắt trìu mến, Linh nhận được ra rằnganh cũng yêu cô. Thứ tình yêu đó lớn dần cùng với nỗi lo sợ trong Linh. Cô sẽđối mặt với Tuấn như thế nào khi anh biết cô đã vì tiền mà bất chấp tất cả. Côcó xứng đáng với anh không? Và rồi liệu Tuấn có chấp nhận Linh? Tất cả còn nhưmột mớ tơ vò cuốn lấy cô. Cuối cùng Linh quyết định chấm dứt mối quan hệ với ônggiám đốc.
Sau khi nhận được lời đề nghịdừng lại, hắn chỉ cười khẩy không nói năng gì. Cô làm thế không phải hi vọngrằng Tuấn sẽ chấp nhận cô, mà đơn giản, giờ đây cô muốn sống với tình yêu thậtcủa chính mình. Cô không muốn phải gồng mình lên làm một con búp bê xinh xắn chongười ta thỏa sức điều khiển. Cô yêu Tuấn thật lòng và dù anh có không chấp nhậncô đi chăng nữa, cô cũng không hối hận. Linh hiểu ra rằng cái mà cô thực sự cầnlà tình yêu chứ không phải là những thứ phù phiếm mà trước kia cô từng đánh đổibằng mọi giá.
Gã giám đốc tìm tới tận nơi Tuấnlàm việc. Linh cũng có ở đó: “Cô định bỏ tôi để đến với thằng này phải không?Đừng có nằm mơ. Nó sẽ chẳng bao giờ thèm yêu cái loại con gái vì tiền mà đánhđổi cả danh dự và thể xác như cô đâu”. Rồi hắn quay sang nhìn Tuấn đầy khinh bỉ:“Mày không định ăn của thừa đấy chứ? Mà yêu em Linh tốn kém lắm, mày có đủ tiềnkhông, thằng kĩ sư quèn?”.
Linh bật khóc. Cô lao đi để tránhcái nhìn hoặc là thương hại hoặc là khinh thường của Tuấn. Cô đã định chính mìnhnói lên cho anh biết tất cả. Nói cho anh biết tình cảm của cô và nói cho anh cáisự thật mà cô muốn giấu. Nhưng cuối cùng anh lại biết trong một trường hợp tệhại như thế này.
Tối đó, Linh nhắn cho Tuấn mộtdòng tin: “Anh là người đầu tiên khiến em thay đổi suy nghĩ về cái điều mà emthực sự cần trong cuộc sống. Anh đã thay đổi cuộc đời em. Em biết mình khôngxứng đáng nhưng em vẫn muốn nói với anh một lời: Em yêu anh!”.
Điện thoại rung lên báo tin nhắnđến: “Cảm ơn em đã dành tình cảm cho anh. Anh xin lỗi vì không thể bên em.Chúc em hạnh phúc!”.
Linh trào nước mắt chấp nhận sựthực rằng cô sẽ chẳng thể nào có anh bên mình. Linh viết một tờ đơn thôi việc,cô sẽ rời xa nơi này để quên đi mọi chuyện với một trái tim lần đầu biết yêu vàbiết nỗi đau của tình yêu.
Theo PLXH

