Đã năm năm sau ngày ly hôn cuộchôn nhân thứ nhất, anh Thành vẫn luôn nhắc người cũ với vợ mới khi đến với cuộchôn nhân thứ hai. Anh bảo chính vì cái sự "nhớ người xưa" ấy mà anh giữ đượchạnh phúc của cuộc hôn nhân hiện tại.
Sau một thời gian chiêm nghiệmlại sự đổ vỡ của hôn nhân cũ cũng như đồng hành với cuộc hôn nhân mới, anh rútra được nhiều điều. Sự đổ vỡ ấy là một sự tất yếu bởi cả anh và người vợ đầutiên đều mắc phải những sai lầm.
"Nhớ xưa" để trân trọng "cáimới"
Bây giờ mỗi lần hai vợ chồng cómâu thuẫn là tôi tìm cách để cả hai cùng ngồi lại để tìm hướng giải quyết. Khiấy, tôi phân tích cho vợ tôi hiểu chính vì ngày xưa vợ trước của tôi cũng nóngnảy, cũng không muốn nghe người khác nói và tôi cũng chẳng muốn thanh minh haygiải thích gì thêm cuối cùng là dẫn tới đổ vỡ. Giờ vợ tôi nên hiểu điều ấy vàcùng tôi tránh sai lầm đã một lần mắc phải. Từ đó, chuyện cũ, người cũ của tôiđều được nhắc lại mỗi khi cuộc sống mới của vợ chồng tôi gặp sự cố.
![]() |
Chuyện "tình xưa nghĩa cũ" là điều khó tránh khỏi trong cuộc sống |
Thỉnh thoảng, tôi cũng tìm gặp vợcũ, kể về cách mình điều hòa mối quan hệ gia đình và khuyên cô ấy cũng nên làmnhư thế. Hóa ra, đó lại là một kinh nghiệm hay, nhờ đó mà cuộc hôn nhân của tôivà cô ấy đều tránh được những mâu thuẫn lớn và hạnh phúc hơn - Anh Thành chia sẻ.
Việc nhớ tới người cũ, chuyện cũđể trân trọng người mới và cuộc sống mới là một việc đáng hoan nghênh. Vì thôngqua đó, mỗi một người có thể tự rút ra cho mình một kinh nghiệm sống, tránh đểkhỏi mắc vào sai lầm đã từng phạm phải. Nhưng đáng tiếc là không phải người đànông nào cũng có công tâm khi để chuyện cũ tác động lên cuộc sống của mình.
Khổ lụy vì "thương cũ"
Phạm phải sai lầm khi có quan hệngoài luồng nên anh Chính bị vợ kiên quyết ly hôn. Chị bảo không thể tha thứ chokẻ phản bội nên dù anh thanh minh đó chỉ là thú vui nhất thời là "ăn bánh trảtiền", chứ không có yêu đương hay ý định lâu dài gì với cô gái đó, chị vẫn đơnphương gửi đơn ra Tòa.
Hòa giải thất bại, chị vẫn khôngsuy chuyển, Tòa đành xử cho họ ly hôn. Anh Chính biết mình vẫn còn yêu thương vợcon hết lòng, trong thâm tâm anh không hề có ý định sẽ phá vỡ gia đình để tìmđến với một người phụ nữ khác. Bởi chính chị là người mà anh yêu đầu tiên trongđời. Trước đây phải mất hơn 5 năm trời gian khổ, anh mới có được tình cảm ấy củachị. Vì thế "vui vẻ" ở đâu anh cũng đặt vợ con lên hàng đầu. Ai ngờ chị là ngườicả quyết đến thế, không chấp nhận tha thứ dù chỉ một lần duy nhất.
Cuộc sống đòi hỏi anh phải ổnđịnh tiếp nên việc tái hôn là đương nhiên. Thế nhưng về sống với người mới anhvẫn không nguôi tình cảm với người cũ.
Những hình ảnh của một thời hạnhphúc vẫn luôn len lỏi trong cuộc sống mới của anh. Không còn cách nào khác đểgiải tỏa nỗi niềm đó là tìm gặp người cũ. Gặp đúng lúc người cũ sau khi bướctiếp một bước cũng không được như ý. Cuộc sống luôn có sự cố nên khi anh tìm gặplại thì chị được dịp đón nhận để được "vỗ về an ủi".
Cuộc tình "xưa cũ" nối lại, bùngcháy dữ dội. Hai tổ ấm mới bị cuộc tình của họ cuốn vào cơn lốc xoáy. Dù rấtmuốn ly hôn để quay về với nhau nhưng mối ràng buộc về con cái lại không chophép họ làm điều đó. Kết quả là hai tổ ấm, hai cặp vợ chồng sống cảnh đồng sàngdị mộng, những đứa trẻ hoang mang trước cảnh bố mẹ: kẻ có bồ, người tìm về ngườicũ. Không biết đến bao giờ thì anh Chính và người vợ cũ mới hiểu được hết táchại của những việc mình đã và đang gây ra mà chấm dứt mối quan hệ "nghĩa cũ tìnhxưa" ấy, trở lại đúng vị trí và trách nhiệm hiện tại của mình.
Không giống như anh Chính, chuyện"thương cũ" của anh Tuấn lại khá éo le. Ly hôn mấy năm rồi bặt luôn tin vì vợ cũđã đưa con chuyển công tác và không còn liên lạc gì với anh. Bỗng một hôm, anhđược con trai đến tìm gặp. Nó bảo mẹ đang làm ăn thua lỗ, nhà cửa phải bán đểtrả nợ nần. Hiện nay, hai mẹ con đang phải đi thuê nhà để sống. Mẹ vì buồnchuyện vỡ nợ mà sinh bệnh phải nằm việc, tiền không có, người thân cũng khôngnên không còn cách nào khác là bảo con trai đi tìm bố để nhờ vả.
Trước tình cảnh ấy, anh Tuấnkhông thể bỏ mặc vợ cũ được. Một phần vì cái nghĩa một thời, một phần vì tráchnhiệm với đứa con trai. Nếu anh quay lưng với mẹ nó liệu nó có tôn trọng và yêuthương anh? Do người vợ mới "giao hẹn" từ khi tái hôn là không mang con riêng vềnuôi dưỡng nên anh Chính đành phải bí mật chăm sóc vợ con cũ bên ngoài.
Muốn giúp đỡ thì phải có tiềnnhưng lấy tiền lương thì kiểu gì cũng bị phát hiện vì tháng nào anh cũng phảiđưa lương đầy đủ cho vợ. Vậy là anh chỉ còn cách tìm việc làm thêm bên ngoài đểcó thu nhập. Tình hình chỉ yên ổn được một thời gian đầu. Sau đó, vợ anh pháthiện chuyện làm thêm để nuôi vợ con cũ đã nồi cơn tam bành. Anh giải thích làviệc làm ấy của anh chỉ giống như thấy người chết nên cứu chứ không xuất phát từtình cảm yêu đương gì, hay tình cũ nối lại như vợ anh nói.
Người vợ mới vẫn không tin nên đãra điều kiện bắt anh phải chọn: hoặc là mới hoặc là cũ. Chọn cách nào anh Tuấncũng thấy khó và khổ tâm. Thấy anh chần chừ, cô vợ mới dọn đồ về nhà ngoại sốngly thân để cảnh cáo chồng. Trong khi đó anh Tuấn lại không biết làm cách nào đểcon trai hiểu được hoàn cảnh khó xử của mình.
Dĩ vãng nên nhớ hay quên?
![]() |
Có nên vương vấn "người xưa"? |
Nên nhớ hay quên quá khứ của mộtthời? Vấn đề này đã từng làm không ít khổ chủ phải đau đầu. Có không ít ngườicho rằng quá khứ thì nên quên để nhường chỗ cho cái mới, không nên vấn vương hayníu kéo làm gì bởi dẫu sao thì nó cũng đã trôi qua không còn tồn tại ở hiện tại.Những cũng có người cho rằng dù đã trôi qua nhưng nó đã từng là một phần củacuộc đời mình.
Cái gì thuộc về mình thì đừng nênvứt bỏ tất cả, vào một thời điểm nó cũng cần được nhớ tới, được trân trọng. Lýthuyết là vậy, nhưng thực tế, chuyện dĩ vãng vẫn không thể nào ngủ yên trong suynghĩ của một số người chồng, người vợ. Họ vẫn để nó sống len lỏi trong trái tim,và khi gặp sự cố trong đời sống của mình, dĩ vàng ùa về sống dậy khiến họ bị lạclối.
Dĩ vàng của anh Hoàng sẽ ngủ yêntrong tiềm thức nếu như một ngày anh không gặp lại vợ cũ trong lần đi công tácấy. Một chút xao lòng, một chút nhớ nhung và hồi tưởng, họ đã để cho tình cảmđưa đường và lạc lối vào đam mê. Sau phút giây ấy, anh Hoàng trở thành một ngườichồng, người cha có tội với gia đình, còn vợ cũ của anh cũng biến thành ngườihai lòng, một bà mẹ giả dối.
Một lần, rồi hai lần, ba lần...chuyện tình cũ không rủ cũng tới cứ thế cuốn họ vào vòng xoáy tội lỗi. Tiếc nuối,hối hận và đau khổ, họ không còn cảm thấy cuộc sống hiện tại hạnh phúc. Chính sựthay đổi của họ đã khiến người đời để ý, sự thật được phơi bày, một lần nữa anhHoàng và người vợ cũ đối mặt với chuyện ly hôn.
![]() |
Thoạt đầu nghĩ đến chuyện ly hôn,cả hai đều mừng vì họ có thể được tự do để về bên nhau. Nhưng khi anh Hoàng bảosẽ phải đưa một đứa con riêng cùng với một đứa con chung về sống, còn vợ cũ củaanh cũng bảo sẽ phải đưa hai đứa con riêng về theo. Như vậy, nếu tái hợp họ sẽcó 4 đứa con đủ thành phần con anh, con em, con chúng ta. Nghĩ đến việc phảinuôi dạy rồi điều hòa các mối quan hệ của con cái riêng chung cả hai cảm thấybủn rủn. Vì bản thân họ cũng đã gặp vô vàn trắc trở trong vấn đề đó sau khi táihôn.
Giờ nếu phải lặp lại một lần nữamà cấp độ phức tạp còn tăng lên gấp mấy lần thì không hiểu họ sẽ xoay xở thế nào.Liệu lúc ấy, tình cảm có nồng nàn như hiện tại hay gặp khó khăn lại mâu thuẫngiống như ngày xưa. Cả hai đành quyết định không ly hôn để tái hôn lại. Không lyhôn nhưng cuộc sống của hai gia đình cũng chẳng thể trở lại giống như trước. Bãoluôn nằm trong tình trạng sẵn sàng đổ bộ xuống hạnh phúc bất cứ lúc nào khiếncho tất cả đều cảm thấy mệt mỏi. Giờ thì anh Hoàng luôn ước già như có liềuthuốc nào để có thể giúp họ uống vào là quên hết quá khứ và dĩ vãng mãi mãi nằmyên.
Theo Huyền Ly