Những tưởng thayđổi một hình hài khác, Lê Duy sẽ được sống thoải mái hơn giữa cuộc đời, bù đắplại những tháng ngày đớn đau, vật vã. Trớ trêu thay, mọi thứ không đơn giản nhưchị nghĩ.
Thế nhưng, ngay từ bước chân đầu tiên khi vừa ra khỏi taxi, những ngườixung quanh đã dành cho chị cả một "bầu nước mắt". "Không ai nhìn tôi màkhông sốc. Tôi cảm nhận thấy rõ điều này qua ánh mắt của từng người. Họ nhìntôi từ lạ lẫm đến kinh hoàng và rồi họ lịch sự bỏ lại tôi với nỗi cô đơn...Tôi không ngờ mọi thứ lại khủng khiếp đến thế" - Lê Duy thảng thốt nhớ lại.
![]() |
Chuyên gia trang điểm Lê Duy của hiện tại |
Vậy là bao nhiêu hy vọng vừa được nhen nhóm bỗng chốc vụt tan như cơn gióchiều thu. Chị lầm lũi trở về phòng trọ và lại tiếp tục sống khép mình nhưmột năm trước đây. Chị không dám trách ai vì chị biết, giai đoạn này chị làmột "người đàn ông mặc quần áo phụ nữ".
Những ngày tháng này, chị lặng lẽ dõi theo từng chuyển biến trên cơ thểmình. Chị kể, những ngày đầu chị lo sợ vô cùng vì dù đã chuyển đổi giới tínhtừ nam thành nữ nhưng cơ thể vẫn chưa hết những đường nét thô kệch của contrai. Cơ bắp ở một số bộ phận trên cơ thể tuy đã mềm nhưng vẫn chưa biến mấthẳn, những cử chỉ, thói quen của con trai vẫn chưa thể đổi thay... Và càngcố "hóa trang" bằng những dụng cụ trang điểm nhà nghề hoặc những bộ quần áodiêm dúa thì chị lại càng trở nên "kỳ dị" hơn. Sống ở Hải Phòng được nửanăm, chị định quay trở lại Thái Lan để phẫu thuật thẩm mĩ cho thật sự giốngcon gái nhưng người thân và bạn bè khuyên nên chờ đợi thêm một thời gian nữanên chị lại thôi.
"Thời điểm đó tôi tự giam mình trong bốn bức tường phòng trọ, không mấy khibước chân ra ngoài đường. Nếu có ra ngoài thì cũng chỉ dám chọn thời điểmđêm khuya, khi đường phố vắng người hoặc không còn mấy ai qua lại... Đó lànhững ngày tháng nặng nề nhất cuộc đời tôi. Tôi đâm ra bi quan khi mọi thứkhông như mình nghĩ ..." - Lê Duy buồn bã nói.
Để quên đi nỗi buồn chị buộc phải tìm đến rượu dù trước đó rượu là thứ chịghét nhất trên đời. Cứ sau mỗi giờ làm việc chị lại buông mình trong cơnsay, hết cơn say này đến cơn say khác mà niềm đau trong chị vẫn không thểnguôi ngoai. Đau đớn quá, chị lại muốn tìm đến cái chết để giải thoát mình.Tuy nhiên, sự xuất hiện của người mẹ mà chị vô cùng yêu quý đã giúp chị lấylại được cân bằng, cố gắng sống chờ đến ngày hạnh phúc.
"Sau khi nghe tin tôi đã thành phụ nữ, má tôi đã mua vé máy bay ra Hải Phòngthăm tôi ngay. Có lẽ bà là người duy nhất vui mừng khi biết tin tôi chuyểngiới. Thực ra, vì nhà có 5 anh em nhưng đều là trai nên trong sâu thẳm tráitim tôi biết bà rất khát khao một đứa con gái. Cũng nhờ chuyến thăm ấy củamá mà bao hy vọng trong tôi được hồi sinh, tôi bỏ được rượu và sống một cuộcsống bình thường như trước đây".
![]() |
HH Ngọc Hân là khách hàng quen thuộc của Lê Duy |
Tình yêu hay định mệnh đã an bài?
Niềm vui thực sự trở lại trong con người Lê Duy khi một năm sau cơ thể chịthay đổi hoàn toàn. Không còn những đường nét thô kệch của con trai, khôngcòn phải giấu mình trong những bộ quần áo con gái... chị đẹp dịu dàng và đằmthắm như một người con gái thôn quê thực thụ. Những người trước đây nhìn chịbằng ánh mắt kỳ thị thì nay gặp chị đều phải thốt lên: "Em đẹp quá Duy à!Không ngờ sau một năm mà em lại thay đổi nhiều đến vậy". Bạn bè lại trở lạivới chị như thuở nào, chị tự tin hơn khi sải bước đến những chỗ đông ngườimà không phải nghe những tiếng dèm pha như trước.
Thế nhưng như thế không có nghĩa là nỗi buồn đã hết. Dù đã thành một ngườiphụ nữ xinh đẹp nhưng lại không hề có người đàn ông nào dám tìm đến với chịnhư trước đây. Khát khao hạnh phúc gia đình lại một lần nữa khiến chị quằnquại trong bi kịch cuộc đời. Cho đến một ngày...
"Ngày ấy, biết tôi hay buồn nên một người bạn thường rủ tôi cà phê sau mỗigiờ làm việc. Một lần, đang giữa đêm thì người bạn ấy gọi tôi ra ngồi uốngrượu mực (ở Hải Phòng thường hay có các quán rượu mực bán bên vỉa hè vào banđêm - PV). Không hiểu sao hôm đó tôi lại nhận lời vì tôi đã bỏ rượu rất lâurồi và không thích nhậu nhẹt.
Cũng từ buổi gặp gỡ định mệnh ấy, hai người gặp nhau thường xuyên hơn. Cứmỗi tối, anh lại phóng xe qua đón chị lang thang phố phường Hải Phòng hoặcra bến cảng ngóng những đoàn tàu nối đuôi nhau cập bến... Tình yêu đến vớihai người tự nhiên và thơ mộng như chuyện tình của các cặp nam thanh nữ túkhác.
![]() |
Xinh tươi bên người chị thân thiết Kim Khánh. |
Khi biết hai người yêu nhau, bạn bè và người thân của hai người đã phản đốirất dữ dội. Đã không ít lần chị phải trốn chạy anh vì không chịu nổi nhữnglời nói đau lòng từ phía những người thân và bạn bè của anh. Và mặc dù rấtyêu nhưng chị cũng phải van nài anh đi tìm những cô gái khác để xây dựng mộtcuộc sống gia đình bởi nếu yêu chị anh sẽ không có tương lai, chị sẽ khôngsinh được cho anh những đứa con mà anh mong ước...
"Thật sự, lúc đó tôi rất khó xử. Trong lòng thì rất yêu anh ấy nhưng vẫnmuốn anh quay về với gia đình vì tôi không muốn cha mẹ anh phải khổ tâm.Nhưng vì anh cứ một mực không nghe nên tôi không thể làm khác được" - Lê Duynói.
Sống ở Hải Phòng được một năm thì hai người quyết định chuyển lên Hà Nội đểphát triển sự nghiệp kinh doanh. Hiện tại hai vợ chồng đang sống trong mộtcăn hộ chung cư ở phố Tôn Thất Tùng (Hà Nội) và cả hai người cảm thấy rấtmãn nguyện khi được sống bên nhau.
Khi được hỏi về người chồng hiện tại, Lê Duy khá ngại ngùng dù hạnh phúcngập tràn trong ánh mắt và tiếng cười của chị. Chị kể, người chồng hiện tạicủa chị tên là Hiếu, ít hơn chị một vài tuổi và làm nghề nhiếp ảnh. Nhìn bênngoài anh là một người mạnh mẽ, nam tính nhưng bên trong anh lại rất tinhtế, luôn biết lắng nghe và cảm thông với chị.
![]() |
Để có được hạnh phúc, họ đã phải trải qua bao nhiêu khổ đau và nước mắt. |
Lê Duy tâm sự, chị rất mãn nguyện với cuộc sống hiện tại bởi hai vợ chồngđều rất hợp nhau trong mọi thứ, kể cả chuyện quan hệ vợ chồng. Bố mẹ hai bêncũng đã chấp nhận cuộc sống hôn nhân của cả hai người. Hơn hết là gia đìnhchị ở Tây Ninh cũng đã gặp gỡ, qua lại với gia đình anh ở Hải Phòng.
Hàng ngày, sau giờ làm chị lại tự tay đi chợ, nấu ăn, giặt giũ... và làmnhững công việc mà một người phụ nữ bình thường hay làm. Rảnh rỗi, cả hailại đưa nhau về thăm nhà nội ở Hải Phòng hoặc không thì lại về Tây Ninh "dulịch". Và mặc dù rất yêu trẻ thơ nhưng đến thời điểm này cả hai vợ chồng vẫnchưa nghĩ tới việc sẽ xin một đứa con nuôi vì công việc của mỗi người đềuđang rất bận rộn. Tuy nhiên, chị thừa nhận rằng, khát khao làm mẹ đang trỗidậy trong chị từng ngày và không biết chừng vài năm nữa chị sẽ xin một đứacon nuôi để cuộc sống gia đình có nhiều niềm hạnh phúc hơn.
|
Theo Gia đình Xã hội