Nhưng hai ngườinhanh chóng vấp phải một trở ngại bất ngờ. Luật pháp Hà Lan quy định nữ giớicó thể kết hôn ở tuổi 16 với sự cho phép của cha mẹ, nếu không phải chờ tới30 tuổi. M"greet trước đó từng nói với Rudolph rằng cả cha và mẹ cô đều đãmất bởi cô không còn tự hào về người đàn ông già kiệt quệ là cha cô. NhưngM"greet cũng không có ý định chờ tới khi cô 30 tuổi mới nghe tiếng chuônghôn lễ vì vậy cô đã thủ thỉ với chàng sĩ quan rằng cô đã nói dối. Ông AdamZelle ban sự ưng thuận cho đám cưới mà cặp đôi tuyên bố sẽ diễn ra chỉ batháng sau lễ hứa hôn.

>>

Họ kết hôn vào ngày 11/7/1895và M"greet sinh hạ đứa con đầu lòng, Norman John, hơn một năm sau vào ngày30/1/1897.

Đáng tiếc thay, lửa nóng đãnguội lạnh đi thậm chí trước khi Norman bé nhỏ trở thành niềm hy vọng trongmắt cha bé. Rudolph không chịu từ bỏ lối sống độc thân dù đã kết hôn. Thayvào đó, anh ta càng mắc sâu vào những thói quen cũ như qua đêm với nhiều phụnữ và trở về nhà trong tình trạng say bí tỉ.
M"greet thì phải đương đầu với những trách nhiệm gia đình mớitrong khi lại đau đầu với sự thiếu chung thuỷ và thói nghiện rượu của chồng.Cô còn chịu đựng thói ghen tuông của anh ta, thậm chí khi anh ta tự cho phépmình thoả mãn ham muốn, anh ta sẽ nổi cơn thịnh nộ khi người đàn ông khácdành cái mà anh ta coi là quan tâm quá nhiều tới M"greet xinh đẹp và đángyêu. Anh ta sẵn sàng đánh vợ và tiếp tục ngược đãi cô thậm chí khi cô mớimang thai vài tháng.

Cuộc hôn nhân địa ngục

Ảnh stevekulpa

Rudolph MacLeod cho bà mẹmới sinh biết rằng gia đình phải chuyển đi bởi anh ta sẽ đóng quân ởJava. Không hề xáo trộn bởi tin này, M"greet vui mừng với viễn cảnh thayđổi quang cảnh sống. Cũng có thể cô đặc biệt hân hoan chờ đợi được thấyJava kể từ khi nhiều người suy xét rằng phụ nữ Hà Lan mang nước da sẫmmàu có lẽ có tổ tiên là người Java. Cô hạnh phúc quấn bọc Norman nhỏ bévà của cải gia đình cho cuộc hành trình tới vùng đất ngoại quốc mà cô đãnghe quá nhiều này.

Cuộc sống ở Java

Gia đình đã chuyển vàoAbawara, một thành phố trung tâm của hòn đảo. M"greet thấy Java là thích mê.Đơn giản vì cô yêu cây cối sum suê và vẻ duyên dáng tự nhiên của những ngườidân nơi đây. Không như phần lớn những người vợ của các sĩ quan quân đội HàLan khác, cô thích mặc xà rông như một thổ dân.

Những vấn đề cũ trong cuộchôn nhân tiếp tục theo chân vợ chồng cô tới căn nhà mới và Rudolph thườngghen tuông khi những người đàn ông khác cố gắng ve vãn vợ anh ta. M"greetviết trong nỗi thất vọng, "Chồng tôi không cho tôi mặc bất cứ chiếc váy nàobởi anh sợ tôi sẽ quá đẹp. Thật quá quắt. Trong khi các trung uý trẻ kháctheo đuổi tôi và thầm yêu tôi. Thật khó khăn cho tôi, tôi không biết phải xửsự thế nào để chồng tôi không gây ra những điều đáng xấu hổ”.

Tâm tính khó chịu của Rudolphngày càng trở nên tồi tệ và anh ta muốn coi người làm như vợ mình. Anh tacông khai đưa một phụ nữ địa phương về như vợ lẽ và nói với M"greet rằng đâylà phong tục vì thế cô phải thích nghi với điều đó. Rudolph thích thú vớirượu chè và cưỡng đoạt vợ.

M"greet phát hiện ra mìnhmang thai trong mùa gió mùa đáng sợ của Java. Những trận mưa dữ dội trútkhông ngớt xuống đất nước này khiến việc đi lại trở nên khó khăn và đôi khigần như không thể đi được trên đường đất. Bởi thế, M"greet nản lòng, buồnchán, thất vọng và thường kiệt sức.

Nhằm buộc vợ phải dựa dẫm vàomình, Rudolph dứt khoát cấm vợ học nói tiếng Malay, ngôn ngữ của người dânJava. Tuy vậy, M"greet kín đáo chống lệnh chồng. Như hầu hết những người dânJava, cô thấy ngôn ngữ đặc biệt êm tai và hấp dẫn.

M"greet sinh con thứ hai vàongày 2/5/1898. Nếu cô hy vọng đứa con thứ hai sẽ đem lại sức sống mới chocuộc hôn nhân của họ thì đáng tiếc là cô đã lầm vì Rudolph thất vọng khi đứatrẻ sinh ra là một bé gái. Anh ta đặt tên con là Jeanne Louise nhưng đứa trẻthường được gọi bằng cái tên Malay là Non.

Đêm kinh hoàng

Một năm trôi qua, Rudolphđược triệu tập tới Medan, Sumatra. Anh ta không thể đưa ngay gia đình đicùng nhưng sẽ nhắn họ đến sau khi anh ta tới nơi. Anh ta bỏ rơi vợ, con gáicòn ẵm ngửa và con trai mới biết đi trong căn nhà của người quản lý.

Lại một lần nữa, M"greet thấymình có cảm giác như một kẻ ngoài lề trong tổ ấm cô đã sống.

Bất chấp những phiền muộntrong hôn nhân, M"greet vui mừng khi nhận được thư của Rudolph gọi cô và cáccon tới nhà anh ta ở Medan. Dinh thự của anh ta là một ngôi nhà to lớn vàrộng rãi dành cho Rudolph giờ là sĩ quan chỉ huy đơn vị đồn trú.

Là vợ của chỉ huy, bổn phậncủa M"greet là tham dự rất nhiều bữa tiệc và trách nhiệm này cô đảm nhận vớisự tự tin. Như Erika Ostrovsky trong “Mắt bình minh” viết, M"greet "có thểngự trị như một nữ hoàng. Ăn vận theo những mốt thời trang mới nhất đượcnhập khẩu từ Amsterdam, một mẫu hình của cái đẹp và sự thanh lịch, cô chuyệntrò với khách tới thăm bằng ngôn ngữ quê hương cô — Hà Lan, Đức, Anh hoặcPháp truyền kiến thức cho những người làm ở Malay, chơi đàn piano thuầnthục, khiêu vũ với vẻ yêu kiều hiếm thấy”.

Cuộc hôn nhân của Rudolph vàM"greet vô cùng giúp ích cho Rudolph, rốt cuộc anh ta cũng tự hào về vợ vàbiết ơn cô cho sự giúp đỡ cô dành cho anh trong thành công xã hội.

Sau đấy thế giới của họ sụpđổ tan hoang chỉ trong một đêm kinh hoàng. Đó là ngày 27/6/1899 khi M"greetđã nằm xuống chiếc giường êm ái trong đêm. Bất ngờ cô nghe thấy những tiếngthét đau đớn khủng khiếp từ phòng riêng của lũ trẻ. Cô nhảy bổ khỏi giườngvà phi lên cầu thang tới phòng chúng.

Căn phòng bốc mùi nôn mửa khóchịu và cả hai đứa trẻ lẫn trong đống bẩn thỉu. Hơn thế nữa, đống nôn mửa cómàu đen kỳ lạ. Lũ trẻ bị co giật trong đau đớn, cơ thể chúng cuộn lại mộtcách kỳ cục khi chúng khóc thét. Khóc than và kinh hãi, M"greet ôm lấy haicon vào lòng trong khi Rudolph cuồng loạn chạy khỏi nhà để tìm một bác sĩ HàLan.

Norman nhỏ bé qua đời lúc bácsĩ tới. Bác sĩ kéo Non khỏi vòng tay ghì chặt của mẹ để đưa cô bé tới bệnhviện.

Bé gái đã được cứu thoát vàcuối cùng hoàn toàn bình phục. Cả hai đứa trẻ hình như bị nhiễm độc. Chẳngai xác minh được người nào đã làm cái việc khủng khiếp đó nhưng tin đồn lanđi khắp nơi rằng đó là hành động trả thù độc ác của một người nào đó, có lẽlà một bầy tôi mà Rudolph MacLeod từng đối xử bất công.

Theo An Huy
        VTC new