Từng là một người mẫunổi tiếng, từng là giám khảo trong cuộc tuyển chọn người mẫu, từng làm kinhdoanh thời trang thành công mà Đức Hải lại trông có vẻ lạnh lùng, nhưng nếutiếp cận được thì lại dễ thấy anh là một người tràn đầy bầu nhiệt huyết vàtrăn trở với nghề. Với Đức Hải, làm gì cũng phải trọng chữ đức và quyếtkhông hy sinh giá trị của mình.

>>

- Xin hỏi đến giờ này,với anh, thành công có nghĩa là gì?

Đó là tôi có một gia đìnhhạnh phúc, có sự chia sẻ từ cha mẹ, em của mình. Thành công thứ hai, trongmười mấy năm làm việc, là có nhiều người vẫn nhớ tới và dành nhiều ưu ái chotôi. Tôi còn nhiều ước mơ lắm. Tôi cần phải làm việc cật lực hơn nữa, cốgắng hơn nữa để đạt được.

Trong đời người có rất nhiềuđiều thành công nhưng cũng có không ít điều thất bại. Tôi không quan trọngmột hay hai thành công, mà quan trọng là mục tiêu của mình đề ra mình có đạtđược hay không. Tôi nghĩ thành công trong cuộc đời có nhiều thứ, không phảicó tiền mới thành công. Ví dụ: mình đạt được hạnh phúc mà nhiều người khôngcó, làm được nhiều điều ý nghĩa hơn người khác cũng là một thành công.

Đức Hải: ‘Tôi biết cái giá của mình’
 

Thành công đâu chỉ đếnvới những người có ngoại hình đẹp, mà ngay cả người có ngoại hình khôngnhư mong muốn họ vẫn có thể gặt hái được thành công nếu như có ý chí vàcó trình độ học hành đàng hoàng. Một con người làm ở một nghề bìnhthường trong xã hội, nhưng họ đã cống hiến hết sức và làm đẹp hơn cho xãhội thì họ cũng sẽ đạt được kết quả như họ trông đợi. Đối với tôi, aicũng có thể đạt được điều họ muốn, nhưng đôi khi phải ngồi lại để xemkhả năng mình có thể đi tới đâu, tiến tới cấp bậc nào để đặt mục tiêucho phù hợp, chứ đừng với tay quá mức vì có thể vấp ngã.

- Khi cần tiền để đầu tưkinh doanh, nếu có một vai diễn với cát-sê thấp hơn cát-sê đang giữ của anh,anh có nhận lời không?

Giá tiền cao hay thấp khôngphải là mục tiêu quan trọng nhất trong lúc mà tôi đang cần tiền đầu tư kinhdoanh, vì bản thân tôi biết được giá trị của mình là như thế nào. Tôi có thểdời dự án của mình lại tới khi nào tôi đủ khả năng làm. Sau mười mấy năm xâydựng hình ảnh, ngày hôm nay tôi đạt được giá trị đó, đạt được đỉnh caocát-xê như vậy thì tôi không dễ dàng gì mà đánh đổi.

Và chuyện nhận cát-xê cao haythấp còn tùy thuộc nhiều thứ, như kịch bản mình có tâm huyết với nó không;người, công ty mời mình là ai, họ trân trọng mình tới mức nào, mục đích dựán của họ là gì. Nếu một dự án tôi thấy là tuyệt vời, làm với mục đích vìcộng đồng giúp mang đến những thay đổi tốt hơn trong góc nhìn, văn hóa củangười xem thì tôi sẵn sàng nhận làm việc, thậm chí làm với giá là 0 đồng.Nhưng không có chuyện tôi phải giảm giá trị của mình vì tôi cần phải làmcông việc kinh doanh.

- Nếu chẳng may có nhữnglý do khác khiến anh phải đánh đổi lựa chọn của mình thì sao?

Tôi cũng không đánh đổi mìnhbằng cách đó. Vì khi nhận một giá cát-sê thấp thì có thể làm người ta hiểulầm về giá trị của tôi. Người ta có thể nghĩ rằng mình bị một vấn đề gì đóhoặc là mình đã qua thời đỉnh cao nên mới nhận bừa bãi như vậy. Có ngườihiểu lầm rằng mình làm phim chỉ vì tiền, lớn hay nhỏ đều vơ vét chứ khôngquan trọng về kịch bản hoặc mục đích của dự án.

Hiện tại, một năm tôi nhậnđược không dưới 15 lời mời, nhưng chuyện tôi có đóng hay không không phảitiền là hàng đầu, nhưng họ phải trả xứng với công sức tôi bỏ ra thì tôi mớinhận. Nếu nhận kịch bản tệ mà cát-xê cao hơn nhưng sau đó dự án không thànhcông thì mình cũng đánh mất tên tuổi của mình và về cứ thế mình sẽ tự hạ giátrị, phá hủy tương lai của bản thân vì còn ai dám mời mình nữa? Điều đó làhiển nhiên!

Nên dù có cần tiền, tôi cũngluôn cân nhắc xem dự án mình tham gia mang lại giá trị nào, hình ảnh nào rồimới tới giá tiền. Tôi không đánh đổi giá trị của mình bằng tiền bởi nó khôngđáng.

- Có một người đến năn nỉnhờ anh hướng dẫn cho họ trở thành một người mẫu giỏi, tình huống như thếnào thì anh không thể chối từ lời đề nghị đó?

Thực tế tôi đã gặp nhiềutrường hợp như vậy. Và không có chuyện là tôi không thể từ chối được. Vì đốivới tôi, đã từng làm người mẫu, từng làm giám khảo và điều tôi tự hào vềmình là tôi rất khẳng khái, thẳng thắn. Tôi không chịu áp lực hay nghe bấtcứ lời tác động nào từ bên ngoài khiến mình thay đổi ý định về kết quả hoặcsự nhận xét về nghề của mình.

Đức Hải: ‘Tôi biết cái giá của mình’
 

Tôi luôn cố gắng làm vàcố gắng giữ sự công bằng: cho cơ hội với mọi người muốn trở thành ngườimẫu, thành ngôi sao nhưng với điều kiện người đó phải có tố chất. Tôiphải nhìn thấy tương lai lâu dài của họ, họ phải yêu nghề, họ phải đủthông minh để phát triển những gì mà tôi truyền đạt, huấn luyện cho họ.

Còn nếu chỉ nói rằng: Em muốn trở thành người mẫu, bao nhiêu cũng trảmiễn sao được là người mẫu, hoặc Bố em là quan chức hay là người nàyngười nọ trong ngành để ra điều kiện thì câu trả lời lập tức sẽ là: Tôikhông làm được. Tôi có thể nể trọng về tài chính của họ, nể trọng mốiquan hệ với người thân của họ nhưng sẽ giữ điều ấy trong phạm vi tìnhcảm, còn công việc là công việc.

Nếu lăng xê một người ngượclại với những điều kiện ở trên thì sau này họ sẽ trách tôi là đã gửi gắm rồimà không được việc, và tôi sẽ bị cắn rứt lương tâm rằng mình vì tiền, hoặcvì mối quan hệ nào đó mà tạo ra người mẫu thiếu chất lượng, trong khi đã làngười có nghề mình phải chính trực và đặt nghề lên hàng đầu.

- Còn lúc làm quản lý,khi của nhân viên gây lỗi thì anh thường làm gì?

Đầu tiên là tôi tự trách mìnhtrước. Vì đối với tôi, nhân viên có làm sai một thì mình làm sai hai, ba.Thứ nhất, mình đã không quản lý nhân viên mình tốt. Thứ hai, mình thiếuthông tin và huấn luyện người ta tới nơi tới chốn để  xảy ra những lỗi ảnhhưởng đến chất lượng công việc và điều đó nằm trong trách nhiệm của ngườiquản lý.

Nên đối với tôi, mình phảidũng cảm nhận lỗi đó đầu tiên. Sau đó tôi tìm hiểu nguyên nhân để biết cáchđiều chỉnh hoặc huấn luyện để người ta tốt hơn. Tôi không đổ lỗi hết chonhân viên, mặc dù lỗi đó có thể do nhân viên gây ra nhưng trách nhiệm cuốicùng vẫn là của mình.

- Nhiều người hay nói:muốn giàu thì phải lách luật, trốn thuế. Theo anh, có thể kinh doanh lãinhiều mà không cần trốn thuế? 

Kinh doanh mà trốn thuế thìtôi thấy nó không có một sự hứa hẹn tốt đẹp trong tương lai lâu dài, vì mìnhlàm cái gì trong bóng tối thì cũng đến ngày bị phát hiện ra thôi. Nên tôinghĩ cần kinh doanh một cách bền vững, chậm mà chắc. Phải tìm được thịtrường và đưa sản phẩm phù hợp vào thị trường đó thì người tiêu dùng sẽ ủnghộ và ủng hộ theo cấp số nhân. Điều đó sẽ giúp cho mình kinh doanh tốt hơn,mặc dù lời trên đơn vị sản phẩm của mình có thể thấp hơn của người trốnthuế.

Tôi nghĩ có rất nhiều cơ sở,công ty, tập đoàn ở nước mình không trốn thuế, đặc biệt với các công ty nướcngoài thì việc trốn thuế đối với họ là một điều rất khó khăn. Đương nhiên họcũng có cách lách luật – tức là hiểu luật và làm những điều luật không cấmgiúp mình giảm được những chi phí không cần thiết mà người ta không bảo mìnhlàm sai. Và lách khác với trốn, trốn là phạm pháp. Quan điểm của tôi làkhông khuyến khích ai phạm pháp và bản thân tôi cũng không muốn phạm pháp.

- Xin cảm ơn anh!

Theo GiaHoàng
VnMedia