Cách đây 8 tháng, tôi lên xe hoa về làm dâu
nhà anh. Tôi giữ chức vụ quản lý của một công ty tổ chức sự kiện. Tôi
mới làm việc ở đây được 2 năm và đang cố gắng phấn đấu lên chức phó giám
đốc.
Chồng tôi làm cho một công ty nhập khẩu,
đồng thời có cổ phần trong một showroom ô tô, nên thu nhập của anh rất
khá. Tuy nhiên, anh cũng ủng hộ tôi theo đuổi sự nghiệp, chứ không bắt
ép tôi ở nhà chăm lo nhà cửa với con cái.
Bố
chồng tôi vẫn đang công tác trong quân đội. Ông chỉ về nhà vào ngày cuối
tuần nên bình thường tôi rất ít tiếp xúc với ông. Còn mẹ chồng thì ở nhà cơm nước, nhà cửa, đỡ đần mọi việc cho tôi.
Cuộc
sống trong một gia đình chồng như thế, đối với tôi là vô cùng tốt đẹp.
Tôi dự định cố gắng thêm 2 năm nữa, sự nghiệp vững chắc rồi sẽ sinh con.
Bởi tôi biết mẹ chồng tôi ở nhà cô đơn, rất muốn có một đứa cháu để
bồng bế chuyện trò. Bà là người khéo léo, tôi tin chắc bà sẽ chăm sóc
cháu rất cẩn thận.
Vì sợ thuốc tránh thai ảnh
hưởng đến việc có con sau này nên vợ chồng tôi thống nhất dùng bao cao
su để kế hoạch. Việc mua bao tôi giao cả cho chồng. Chồng tôi hay quên
nên mỗi lần mua, anh thường mua cả một lô 10 hộp.

Biết mình có con, tâm trạng tôi rất khó nói, nửa mừng nửa lo, lại có chút tiếc công việc. (Ảnh minh họa)
Từ hồi chúng tôi cưới, mẹ chồng
rất phấn khởi. Thỉnh thoảng bà lại ý tứ hỏi xem tôi có thấy khó chịu
trong người không? Có biểu hiện gì khang khác như buồn nôn hay tụt huyết
áp?... Biết mẹ chồng mong cháu nhưng vợ chồng tôi vẫn âm thầm giấu bà
tất cả, vì sợ bà buồn.
Nhưng cưới về tới 7 tháng mà tôi vẫn chưa có bầu, mẹ chồng tôi cuống lên. Trong một lần ăn tối, bà nói với cả nhà rằng cảm thấy không khỏe, muốn đi khám.
Bà
nhờ tôi đưa đi, nhưng đến bệnh viện, bà chỉ đo huyết áp và kể lể với
bác sĩ chuyện đau đầu chóng mặt do thay đổi thời tiết. Rồi giục tôi kiểm
tra sức khỏe. Đến lượt tôi, bà đăng ký cho tôi xét nghiệm máu, siêu âm
tử cung, kiểm tra từ A – Z tất cả mọi cơ quan trong cơ thể.
Chờ
đợi cả ngày, cuối cùng cũng có kết quả, thân thể tôi hoàn toàn bình
thường, lúc này bà mới thở phào nhẹ nhõm. Nghĩ mình lén lút tránh thai,
tôi cảm thấy rất có lỗi, song tự nhủ sau này sẽ sinh liền 2 đứa cháu cho
bà.
Vợ chồng tôi vẫn âm thầm kế hoạch. Thế nhưng rồi tôi bị chậm kinh. Tôi mua que thử thai về thử thì thấy 2 vạch.
Biết
mình có con, tâm trạng tôi rất khó nói, nửa mừng nửa lo, lại có chút
tiếc công việc. Tôi giấu chồng, định rằng khi nào rảnh đi siêu âm cho chắc chắn rồi mới thông báo với cả nhà.
Hai
hôm trước, tôi xin nghỉ buổi chiều để đi siêu âm. Kết quả rõ ràng mình
đang mang bầu 11 tuần tuổi, tôi háo hức lắm, muốn mang tờ phiếu về trình
mẹ chồng để làm bà bất ngờ. Nhưng về đến nhà, tôi lại bị mẹ chồng làm
cho bất ngờ hơn.

Tôi đứng ngoài hành lang, nhìn thẳng vào mẹ chồng đang ngồi lén lút chọc thủng 30 cái bao của hai vợ chồng tôi... (Ảnh minh họa)
Lúc
đó là hơn 3 giờ chiều, bình thường giờ này chỉ mình mẹ chồng tôi ở nhà.
Thấy cửa nhà chính không đóng, tôi lên tầng 2 thì thấy tiếng lạch cạch
rất nhỏ trong phòng mình. Có lẽ mẹ chồng không nghĩ tôi về giờ này nên rất chủ quan, mở toang cửa phòng tôi.
Tôi
đứng ngoài hành lang, nhìn thẳng vào mẹ chồng đang ngồi lén lút chọc
thủng 30 cái bao mới mua của hai vợ chồng mà dở khóc dở cười. Bà dùng
kim đâm 2 lỗ mỗi chiếc rồi lại đóng gói nguyên vẹn vào hộp. Thảo nào mà
chồng tôi không phát hiện ra điều gì. Có lẽ bà đã làm việc này nhiều rồi
nên rất thành thạo, nhanh nhẹn.
Để tránh cho
bà xấu hổ, tôi lặng lẽ xuống sân, giả vờ mới đi làm về, gọi mẹ ầm ĩ bên
dưới. Chỉ mấy phút sau mẹ chồng tôi hớt hải chạy xuống. Tôi biết bà chột
dạ, liền khoe bà mình đã có bầu, đưa cho bà xem tờ phiếu siêu âm.
Mẹ chồng tôi mừng tới rơi nước mắt,
ngắm đi ngắm lại tờ siêu âm. Đọc như muốn thuộc lòng những thông số
trên đó. Tôi cũng ngậm ngùi, còn thấy xúc động khi bà biết vợ chồng tôi
giữ kế hoạch mà không nặng lời gì với tôi.
Từ hôm
đó, mẹ chồng tôi chăm sóc tôi kỹ càng. Ngày nào cũng gọi điện giục tôi
ăn trưa cẩn thận khi tôi ở văn phòng. Tối về thì đầy món bổ dưỡng… Nhiều
khi nghĩ, thôi thì sự nghiệp phấn đấu sau vậy, giờ được sống trong yêu
thương như thế này thì còn điều gì hạnh phúc hơn. Con người ta không nên
quá tham lam, mà hãy bằng lòng và tập thích nghi với những gì nhận
được! Cảm ơn mọi người đã tâm sự và chia sẻ cùng tôi!
Theo Trí thức trẻ
Theo Trí thức trẻ