Có những ngườiphụ nữ phải rất lâu mới nhận ra gia đình mới là điều quan trọng nhất đối vớicuộc đời họ chứ không phải là sự nghiệp.

Họ mải miết phấn đấu vì sự nghiệp hoặc giả chănglà chẳng hề nghĩ tới chuyện lập gia đình. Phải đến khi quá lứa lỡ thì, họmới thèm có một mái ấm của riêng mình.

Và rồi câu chuyện cuống cuồng tìmchồng của những “hàng tồn kho” này đã gây ra không ít chuyện dở khóc dở cười.

Mẹ concùng lập mưu “chài” rể

Hiền (Cầu Giấy, Hà Nội) năm nayđã ngoài 30 tuổi. Đàn ông ngoài 30 lấy vợ là chuyện đơn giản. Mà thực tế, đànông ở tuổi nào cũng có thể lấy vợ mà chẳng lo ngại. Chỉ có phụ nữ bước quá tuổithích hợp là kéo theo bao điều rắc rối.

Hiền không phải là cô gái có nhansắc, gia cảnh lại không mấy khá giả. Bố mẹ chị có sạp hàng khô ngoài chợ, tiềnsống của cả nhà trông cả vào đó. Tiền lương kế toán cho một công ty tư nhân củaHiền chỉ đủ xăng xe đi lại và vài bữa cà phê với bạn bè là hết.

Hiền lại không biết làm đẹp chomình nên chị trông già hơn tuổi thật của mình khá nhiều. Hồi còn trẻ, bố mẹ thúcgiục yêu đương, Hiền chẳng màng tới vì chị thấy bố mẹ mình cãi vã, gây lộn quánhiều.

Trong tiềm thức, Hiền mặc địnhrằng chuyện lấy chồng, sinh con cái là một gánh nặng của người phụ nữ chứ chẳngphải là một niềm hạnh phúc như nhiều người vẫn nói. Rồi bạn bè chị cũng lần lượtlên xe hoa, có con bồng con bế, Hiền vẫn thầm thương chúng bạn tự dưng mua nợvào người, cứ như chị sống một mình, có thân tự lo, chẳng phải quan tâm tới ai,chăm sóc cho ai, khỏe người mà lại thoải mái.

Nhưng rồi Hiền cũng chẳng thể giữmãi cái lập trường ấy. Bạn bè yên bề gia thất, chẳng có nhiều thời gian để la càhàng quán như lúc còn độc thân, Hiền nghiễm nhiên trở thành người cô đơn. Cứ vềđến nhà là lại nghe bố nói, mẹ réo. Cái sự “ế” của chị trở thành nỗi lo của cảgia đình.

Gái ế hối hả tìm chồng, cười ra nước mắt
Ảnh minh họa

Em trai Hiền kết hôn từnăm 24 tuổi, giờ đã có con trai 4 tuổi. Cả cậu em này cũng lo cho bà chịduy nhất của mình không kém. Cả nhà xúm vào mai mối nhưng chẳng đám nàothành. Hiền nhiều tuổi, nhưng lại hay kén cá chọn canh. Chị không muốnchọn bừa để người đời xì xào “gái ế nên cuống cuồng vơ đại”.

Bao nhiêu đám bố mẹ và em traigiới thiệu cho Hiền đều không đồng ý. Người thì đã từng một đời vợ, người tuychưa kết hôn lần nào nhưng gia cảnh lại chẳng tốt, người thì thấp, người thìbéo, người thì ngoại hình không ra gì…

Với bất cứ ai, Hiền cũng tìm rađược lí do để chê bai. Mải miết tìm người trong mộng trong vòng một năm trời màkhông thành, đến lúc ấy, Hiền mới nhận thức được hoàn cảnh của mình. Rằng gáiquá lứa lại không xuất sắc thì không có quyền đòi hỏi và yêu cầu cao.

Đã biết thân biết phận nên Hiềnbắt đầu đồng ý hẹn hò với các mối bố mẹ giới thiệu một cách thiện chí hơn. Cómột chàng trai mà cả Hiền và bố mẹ cô đều ưng. Anh ta tên Tuấn, năm nay 35 tuổi,có một đời vợ, chưa có con và làm trong ngành xây dựng. Tuy làm xây dựng nhưngTuấn khá mồm mép, ngoại hình khá cũng đã có chút sự nghiệp. Thế nhưng anh ta lạikhông ưng Hiền.

Hiền là con gái nhưng không mấyđảm đang, chị cũng ít nói và có phần hơi vô duyên. Song gia đình Hiền quyếtkhông để mất chàng rể này. Mới đầu, nhà chị tìm cách lấy lòng “đối phương”. MẹHiền và chị thường xuyên qua thăm bố mẹ Tuấn, hỏi han sức khỏe và trò chuyện.

Thấy Hiền cũng có vẻ là con nhàlành, không có sự nghiệp nên chắc sẽ quan tâm được nhiều tới gia đình nên mẹTuấn cũng khá ưng ý. Bà cũng có ý vun vén cho con trai. Con bà đã từng có mộtđời vợ, cũng chẳng nên kén chọn nhiều. Hiền khỏe mạnh, có thể sinh cho bà nhữngđứa cháu đẹp đẽ. Thế là đủ, nhưng Tuấn không thích nên anh tìm mọi cách để giãnra.

Để vun cho mối duyên này, hai bêngia đình thường xuyên gặp mặt ăn uống để Tuấn và Hiền có dịp gặp nhau rồi họ đểTuấn đưa Hiền về nhà. Lệnh của mẹ đã đưa ra là bằng mọi cách Hiền phải đưa Tuấnvào “tròng”, Hiền mà mang thai thì Tuấn ắt phải cưới.

Vì thế, Hiền luôn phải tìm cáchđể hai người đi chơi về thật muộn và nhà cô chắc chắn sẽ có việc gì đó để côkhông vào nhà được và Tuấn phải lo chỗ ngủ cho Hiền, nhưng chưa lần nào thànhcông.

Thấy câu chuyện diễn ra chậmchạp, không đạt được như ý muốn, hai bên gia đình bàn nhau đi du lịch và bố mẹlẳng lặng rủ nhau về để Tuấn và Hiền ở lại. Mẹ Hiền nói: “Đàn ông dù quân tử đếnthế nào thì lúc có cơ hội cũng chẳng từ được đâu” để trấn an con gái bằng kếhoạch sắp thành công.

Nhưng Tuấn không đồng ý chungphòng với Hiền nên mọi chuyện lại công cốc. Không ngừng lại, Hiền được mẹ Tuấnđồng ý cho chuyển sang nhà ở cùng để hai người có dịp gặp nhau nhiều hơn.

Việc tiếp xúc nhiều với nhau sẽtạo thói quen rồi ắt hẳn sẽ dẫn tới nhớ nhung. Mặc cho những kì vọng như thế củangười lớn, Tuấn vẫn giữ nguyên lập trường của mình. Rồi bất ngờ một ngày, anh tadẫn về một cô gái khá xinh xắn, nhanh nhẹn, giới thiệu với bố mẹ đó là người yêucủa mình.

Cô gái này hơn hẳn Hiền. Nên lẽdĩ nhiên, mẹ Tuấn ưng hơn. Bà lại nói khéo để Hiền dọn đồ về nhà. Tưởng đến vậylà mối duyên của Hiền và Tuấn chấm dứt, nhưng mẹ Hiền nói: “30 chưa phải là Tết.Nó chưa lấy vợ thì con vẫn còn cơ hội”.

Và hai mẹ con Hiền lại ngấm ngầm“ủ mưu” tìm cách kéo Tuấn về. Câu chuyện chưa kéo đến hồi kết nhưng có lẽ, nhânduyên của Hiền không thể là kết hôn với người đàn ông này được.

Hớn hởlàm bùa yêu

Cũng rơi vào cảnh quá lứa lỡ thìnhư Hiền, nhưng Trang (Hải Phòng) dường như có tương lai rạng rỡ hơn và có hivọng hơn bởi lẽ mọi thứ của cô đều hơn hẳn cô Hiền trong câu chuyện đã kể ởtrên.

Trang năm nay vừa đúng 30 tuổi,xinh đẹp, giỏi giang. Cô là người phụ nữ khá thành đạt. Thế nhưng điều lạ là dùđiều kiện của Trang tốt đến thế, cũng có nhiều người săn đón nhưng cô chẳng bénduyên ai.

Mẹ cô nói cô bị mất duyên nênngười ta chỉ thích được vài ngày là chán. Đi xem bói thì thầy nói Trang có duyênâm đi theo nên hễ có người theo đuổi, vong đi theo cô đều tìm cách phá.

Câu chuyện tình kiếp trước đượcthầy kể rằng Trang và vong đi theo cô kiếp trước yêu nhau say đắm nhưng chẳnglấy được nhau. Vong này tự tử hẹn kiếp sau gặp lại, nhưng rủi là vong không đượcđầu thai nên cứ đi theo Trang để phá duyên của cô.

Để yên ổn lấy chồng, điều đầutiên là phải cắt duyên. Trước, Trang chẳng mấy tin vào bói toán nhưng đến tuổinày vẫn chưa kết hôn, cô đâm lo nên vin vào những điều thầy nói, Trang đều thấylà có lí do và đồng ý làm lễ cắt duyên âm.

Lễ cắt duyên này tiêu tốn của côkhá nhiều tiền nhưng cũng mang lại cho cô niềm hi vọng tràn trề rằng duyên tìnhsẽ tới âm ầm sau khi duyên âm được cắt. Nhưng mọi thứ cũng không thay đổi nhiều.Mẹ Trang nói, ở tuổi cô khó lòng mà lấy được trai tân. Mà Trang lại là ngườithành đạt.

Phụ nữ thành đạt không chấp nhậnlấy một người đàn ông kém cỏi hơn mình làm chồng. Hoặc giả là có lấy thì chắcchắn rằng cuộc hôn nhân đó sẽ không hạnh phúc. Bởi vậy, để lấy được chồng và cómột gia đình hạnh phúc, mẹ nói Trang phải hi sinh sự nghiệp. Cô đồng ý.

Từ chức trưởng phòng của một côngty chuyên về tổ chức sự kiện, Trang xin nghỉ việc và xin làm một chân hành chínhtrong một công ty nhỏ. Chẳng biết lời khuyên của mẹ có đúng đắn hay không, bởichẳng bao lâu sau đó, Trang lại bắt đầu một tình yêu mới.

Người yêu Trang tên Dũng. Anh takhá điển trai, tính tình dễ chịu, có sự nghiệp, đã qua một đời vợ, và có một contrai 4 tuổi. Hai người gặp nhau qua sự giới thiệu của bạn bè và thấy trò chuyệnkhá hợp.

Cậu con trai 4 tuổi đáng yêu củaDũng xuất hiện trong mọi buổi hẹn hò, nhưng điều đó không làm Trang thấy khóchịu. Trái lại, cô rất quý thằng bé và vui vì thằng bé giúp cô và Dũng tròchuyện thoải mái hơn.

Có lẽ vì thế nên Dũng khá cóthiện cảm với Trang. Mọi chuyện đang phát triển tốt đẹp thì có kẻ thứ 3 chenngang. Cô ta trẻ hơn Trang, cũng khôn khéo hơn Trang. Cô ta đến nhà Dũng cơmnước, chợ búa như người nhà, mua quà rồi đưa đón con trai anh đi học.

May mắn là thằng bé lại quý côTrang hơn nhưng điều đó không đảm bảo được rằng Dũng sẽ không nảy sinh tình cảmvới cô ta. Nếu là trước kia, Trang sẽ sẵn sàng từ bỏ chuyện tình yêu này bởi côkhông thiếu người săn đón.

Nhưng giờ, tuổi cũng đã có, nhansắc cũng bắt đầu mất theo thời gian, mà nhất là Trang cảm thấy khá hợp với Dũngnên cô muốn tiến tới hôn nhân với anh.

Quyết tâm không để mối lươngduyên đẹp đẽ này bị tan tành bởi kẻ thứ ba, mẹ con Trang vội vã tìm thầy xin bùayêu. Trang không thích tình cảm giả dối tạo ra từ cách làm bùa phép, nên cô cốtrấn an mình rằng Dũng trước sau cũng yêu cô, chỉ là cô giúp anh làm chuyện đónhanh hơn mà thôi.

Để làm bùa yêu, thầy yêu cầuTrang phải lấy được bộ quần áo của Dũng đã mặc, từ trong ra ngoài, một ít tóccủa anh, cùng một tấm ảnh mới chụp gần đây nhất.

Bộ quần áo của Dũng được dùng đểmặc cho hình nhân. Thầy làm phép để không một cô gái nào có thể đến gần anh đượcngoại trừ Trang. Tiếp đó, thầy đốt tóc của Dũng thành tro, trộn với vài thứ bộtkhó hiểu rồi đựng vào một túi nhỏ, nói Trang luôn phải giữ nó bên mình, phần cònlại thầy yêu cầu Trang hòa nước uống hàng ngày.

Cô còn phải tìm cách cho Dũnguống bột tro có ảnh đốt, tóc của cô và trộn thuốc của thầy. Thầy bảo bùa sau 3tháng sẽ có tác dụng. Nhưng trong 3 tháng ấy, Trang tuyệt đối không được tiếpxúc thân thể với Dũng dù chỉ là chuyện cầm tay.

Đó là một việc khó đối với đôilứa, nhưng vì tương lai của mình, Trang làm đúng như những gì thầy yêu cầu.Chẳng biết bùa yêu có hiệu nghiệm hay không, chỉ biết vì tin tưởng tuyệt đối vàobùa yêu, sợ động chạm với Dũng nên Trang ít gặp anh hơn.

Điều đó đã vô tình tạo điều kiệncho kẻ thứ 3 và sợ rằng, Trang mất Dũng trước khi bùa yêu kịp phát đi tác dụngcủa mình.

Gáitruân chuyên lấy chồng bừa

Nga (Nam Định) không phải là gáiế. Ngược lại, cô đã từng có hai đời chồng nhưng khốn nỗi cả hai chồng của cô đềumất vì tai nạn mà chưa kịp cho cô đứa con nào. Chồng chết, Nga đã đủ đường đớnđau.

Cô còn bị làng xóm gán cho cáitội cao số giết chồng. Cả bố mẹ chồng của chồng thứ nhất và chồng thứ hai đều xalánh cô con dâu mệnh xấu này.

Vì Nga bị gán tội nên chẳng aidám đến tìm hiểu Nga. Người ta sợ bị chết oan như hai anh chồng trước của cô.Nga đã từng nghĩ sẽ chẳng bao giờ tái hôn nữa vì cô có lúc cũng tin rằng chínhmình hại chết chồng mình vì không dưng, hai người chồng của cô đều qua đời vìtai nạn.

Nhưng giờ, tuổi cũng đã có, nhansắc cũng bắt đầu mất theo thời gian, mà nhất là Trang cảm thấy khá hợp với Dũngnên cô muốn tiến tới hôn nhân với anh. (ảnh minh họa)

Thế nhưng khát khao hạnh phúc củangười phụ nữ trong Nga chẳng thể dập tắt. Cô thèm có một mái ấm, có người để tròchuyện, có người săn sóc, lo lắng cho cô lúc ốm đau, cô cũng mong mình có mộtđứa con để chăm bẵm.

Thương Nga, bạn bè cô cũng giớithiệu cho cô không ít các mối, nhưng cái tội sát chồng khiến chẳng ai dám có ýđịnh tiến tới hôn nhân với Nga.

Thực ra, cũng có người yêu Nga,không quan tâm đến chuyện sát số hay giết chồng, muốn lấy Nga làm vợ nhưng giađình cô không đồng ý vì cậu còn trẻ quá so với Nga. Cô cũng sợ rằng ý nghĩ muốnlấy cô của cậu cũng chỉ là do tuổi trẻ bồng bột, để khi cậu nhận ra rồi hối hậnthì quá muộn.

Nga không muốn làm ảnh hưởng đếntương lai của chàng trai này, nên kiên quyết khước từ. Khước từ thì mặc khướctừ, chàng trai này vẫn một mực theo đuổi Nga. Nghĩ nếu có cố lấy cậu thì chắcchắn cũng không có hạnh phúc nên Nga tìm cách để nhanh chóng cắt đứt mối quan hệnày.

Những người đàn ông mà chị cảmthấy ăn ý thì đều chê gò má sát chồng của chị. Cực chẳng đã, Nga không kén chọnnữa mà hễ ai đồng ý cưới là chị cưới luôn, không cần yêu đương tìm hiểu để làmnhau mất thời gian.

Quả thật, nói là làm. Nghe tinNga cưới ai cũng bàng hoàng. Người ta càng bàng hoàng hơn khi Nga lấy một ngườiđàn ông hơn chị đến 10 tuổi, góa vợ, đã có hai con và yêu cầu không sinh thêmcon.

Ông ta lấy Nga với lí do, ông tabị gán cho cái số sát vợ nên ông nghĩ ông có thể hiểu được nỗi khổ tâm của Ngavà ông tin hai người có thể chia sẻ được nỗi niềm này với nhau.

Chồng Nga không công ăn việc làm,thi thoảng chạy vài chuyến xe ôm lấy tiền rượu chè. Lấy Nga về, ông chẳng chiasẻ điều gì cùng cô như ông từng nói mà ông giao hẳn việc chăm sóc hai con củamình cho cô vợ, còn bản thân ông thì xả láng rượu chè.

Ông thậm chí cũng chẳng buồn đichạy xe ôm nữa, mà dùng tiền của vợ để rượu chè. Mà hễ rượu say về là lại đánhvợ. Trước khi lấy chồng, Nga khổ tâm một thì giờ có chồng, cô còn khổ hơn gấpmười.

Không dưng cô lại phải đi nuôicon của người, chăm con của người, quần quật làm việc để nuôi rượu cho chồng,nuôi con chồng ăn học, không có tiền đưa thì bị chồng đánh. Nga không dám tâm sựchuyện này với ai vì cô không muốn bị thương hại.

Cắn răng chịu khổ một mình khiếnngười cô ngày càng hao mòn, gầy rộc. Mong muốn có một đứa con của riêng mìnhkhiến Nga liều lĩnh mang thai. Đến khi chồng phát hiện, cô bị ép phá.

Mất đứa con chưa kịp thành hìnhkhiến Nga rơi vào tình trạng trầm cảm. Giờ cô chỉ như một cái bóng, lặng lẽ làmviệc và đưa tiền. Của nợ đã rước vào người thì khó lòng dứt ra nổi. Vậy là,không chồng thì khổ, nhưng có chồng còn khổ hơn.

Cả nhàcuống cuồng tìm chồng cho con gái

29 tuổi, My vẫn tin là mình còntrẻ. Cô chưa từng một lần nghĩ mình là gái ế vì cô còn biết bao nhiêu việc muốnlàm và cần làm. Chồng con vào chắc chắn sẽ bị vướng bận và chẳng làm được việcgì ra hồn, nghĩ vậy nên My vẫn bình chân như vại trong chuyện kết hôn. Nhưng bốmẹ cô thì khác.

Nếu như 5 năm trước đây, My làniềm tự hào của bố mẹ vì cô xinh đẹp, giỏi giang thì giờ đây cô trở thành nỗi lolắng, thậm chí có đôi khi cô còn khiến ông bà ngại ngùng.

Bố mẹ My luôn tin rằng con gáiông bà tuyệt vời như thế thì việc tìm một chàng rể là việc hết sức bình thườngvà đơn giản. Ông bà còn nghĩ rằng hẳn là con gái có cả một danh sách dài dằngdặc các anh chàng xếp hàng muốn được hẹn hò.

Thế nhưng hóa ra câu chuyện khôngđi theo chiều hướng mà ông bà mong muốn. My giỏi giang nên có phần kiêu ngạo,tính tình vì thế có chút khó chịu. Lùi về 5 năm trước, quả thật có nhiều chàngđến nhà cô trồng cây si thật, nhưng càng tuổi cao thì lại càng “mất giá”.

Đã lâu My chẳng hề có chuyện yêuđương với người đàn ông nào. Nhưng cô không quan tâm điều đó. Duyên số nếu phảiđến thì ắt sẽ tự đến.

Bố mẹ My thì nghĩ khác. Ông bàtin rằng con gái yêu của mình thực sự đã “ế”. Giục con gái lấy chồng mà khôngnhận được thái độ hợp tác khiến hai người càng lo lắng. Mẹ cô thi thoảng lại cứsụt sịt hỏi con: “Bao giờ mày mới cho mẹ cháu bồng cháu bế hả con?”.

Bố My lúc đầu thì nhỏ nhẹ, thủthỉ nói chuyện, sau thì ông chuyển sang dùng biện pháp mạnh. Ông yêu cầu My đigặp mặt, ông quát My nếu cô làm việc quá nhiều, ông bắt con giảm việc để học nữcông gia chánh. Ông cũng đưa ra lời “đe dọa”: “Nội trong năm nay không lấy chồngthì năm sau mày chuyển ra khỏi nhà cho bố. Hàng xóm nói ra nói vào, bố mệt lắm”.

Để hai người không buồn lòng, Mymiễn cưỡng đi gặp mặt vài lần nhưng chẳng lần nào thành công. Không từ bỏ, bố mẹMy nhờ tới sự giúp đỡ của báo giới.

Chọn bức ảnh đẹp nhất của congái, bố mẹ My cho đăng tin kết bạn bốn phương mong sẽ có người nào đó hợp duyên,hợp tuổi, bén duyên với con gái họ.

Vì số điện thoại của My công khaitrên mặt báo nên khá nhiều người gọi điện đến làm quen. My gần như phát điên vớihàng trăm tin nhắn điện thoại cùng những cuộc nháy máy.

Nhưng cô cũng không dám cáu vớibố mẹ vì My biết bố mẹ cũng khổ tâm lắm. Hàng xóm ác miệng ra vào nói: “Tưởnggiỏi giang thế nào. Có tấm chồng lấy cũng không xong. Đúng là nhà vô phúc”.

Để chấm dứt những điều tiếng linhtinh từ bên ngoài, My bàn với bố mẹ cho cô cưới giả. Một kịch bản được dựng lên.Chồng cô là Việt kiều sinh sống và làm việc ở nước ngoài. Đấy sẽ là lí do hợp lýđể giải thích cho sự việc vì sao không thấy con rể có mặt ở nhà.

Sau khi nói hết nước, hết cái vớibố mẹ, My cũng nhận được sự đồng ý của hai người. Cô hứa sẽ kết hôn thật khi mọiước mơ, hoài bão của mình đã thực hiện xong.

Đám cưới giả của My được tổ chứckhá linh đình. Khách mời toàn là người quen, hàng xóm. My muốn cho họ tận mắtchứng kiến đám cưới của cô cùng chú rể đẹp đẽ, để mọi lời ra tiếng vào không cònnữa.

Bố mẹ My mừng ra mặt, dù đó chỉlà một vở kịch, nhưng ít nhất nó cũng giúp ông bà thoát khỏi sự soi mói củathiên hạ. Sau đám cưới, My vẫn ở nhà. Chàng rể quay lại nước làm việc, thithoảng ghé về chơi. Màn kịch hoàn hảo đến nỗi không một ai phát hiện ra tìnhtiết gì dối trá.

My tính sẽ chuyển ra ngoài ở đểtránh hàng xóm dựng điều nói xấu. My vẫn chưa tìm chồng vội vì cô tin cô là gáicòn son, cô là gái chưa ế. Và quả thật, cô chưa ế thật.

Gia đình My cũng chưa tính đến chuyện vì cái mácđã có chồng sau đám cưới giả, My sẽ khó lòng tìm hiểu và kết hôn với ngườikhác. Nhưng đó là chuyện của sau này, còn bây giờ, họ vẫn thong thả mừngvui.
 
Theo Đangyêu