Sau một loạt clip họcsinh đánh nhau được tung lên mạng, nhiều ý kiến cho rằng việc giáo dục đạo đứccho học sinh đang bị buông lỏng.Nhiều người, kể cả giáo viên, đều ngậm ngùi khinói về mức độ tận tâm của giáo viên chủ nhiệm thời nay...

May và rủi...

Anh Kh. là phụ huynh của cháuN.H, học sinh lớp 9A5 trường THCS Ngọc Lâm (Long Biên, Hà Nội). Cách đây khoảnghai tháng, anh được cô D.H, giáo viên chủ nhiệm mời đến gặp để chia sẻ một sốthông tin liên quan tới cháu N.H. Qua trò chuyện với một số bạn trong lớp, côgiáo D.H biết cháu N.H đã có một vài buổi không về nhà ngay sau khi tan học màđi chơi điện tử.

Sau buổi gặp gỡ với cô giáo chủnhiệm, anh Kh. bắt đầu sử dụng một số biện pháp nhằm quản lý con mình chặt chẽhơn về thời gian và tiền bạc. Chẳng hạn, thay vì cho con tiền để ăn quà thì anhbuộc cháu phải ăn sáng ở nhà trước khi đi học.

Giáo viên chủ nhiệm: Vai trò bị lãng quên
Học sinh một trường THPT ở Hà Nội. Ảnh: Phạm Yên

Để tránh việc cháu về nhà quámuộn hay ra khỏi nhà quá sớm, mỗi lần đi học về hoặc trước khi đi học thêm, cháuN.H đều phải gọi điện cho bố từ số cố định ở nhà.

Dịp Tết vừa rồi, khi cho cháu mộtsố tiền để mừng tuổi các bạn trong lớp, anh Kh. cũng thông báo với cô giáo chủnhiệm để nhờ cô để ý việc này... “Cô D.H là một giáo viên chủ nhiệm rất tận tâmvà thấu hiểu học trò. Trong bốn năm qua, hầu như mọi biểu hiện sa đà của con tôitrong học tập cũng như trong các hoạt động vui chơi, cô đều phát hiện sớm vàthông báo cho tôi rất kịp thời”, anh Kh. chia sẻ.

Tuy nhiên anh Tr., một người hàngxóm của anh Kh. thì không may mắn như vậy. Cách đây 5 năm, cháu Th. con trai anhTr. (lúc đó là học sinh lớp 8 trường THCS Ngọc Lâm) bắt đầu có những bước trượtngã đầu tiên. Suốt hai tháng liền, trong lúc các bạn ngồi trong lớp học thêm donhà trường tổ chức thì cháu Th. ngồi chơi điện tử bằng tiền bố mẹ cho để đi họcthêm.

Anh Tr. ngậm ngùi: “Suốt haitháng liền tôi cứ đinh ninh cháu đi học thêm từ 1 giờ 30 đến 4 giờ chiều. Đếnkhi họp phụ huynh, cô giáo cho biết cháu không tham gia lớp học thêm thì tôibàng hoàng”.

Tuy nhiên, anh Tr. cho rằng cũngkhông thể trách được giáo viên chủ nhiệm vì cháu bỏ học vào giờ cô giáo không cótrách nhiệm quản lý. “Kể ra cô mà gần gũi với học trò thì sẽ nghe các bạn kháonhau bạn Th. thế này, bạn Th. thế kia. Nhưng giáo viên chủ nhiệm thời buổi nàymấy ai để ý tới từng học trò như thế!’, anh Tr. chép miệng.

Công việc của giáo viên chủnhiệm là thu tiền?

Theo nhận xét của nhiều phụhuynh, giáo viên chủ nhiệm thời nay không tận tâm với học trò như thời họ còn làhọc sinh. Những giáo viên chủ nhiệm tốt như trường hợp cô D.H mà chúng tôi nói ởphần trên cũng có nhưng không phải là đa số.

Thông thường mỗi khối học của mộttrường chỉ có một vài giáo viên chủ nhiệm có sự quan tâm sâu sắc tới sự tiến bộcủa từng học trò. Đặc biệt, càng lên cấp học cao hơn, sự quan tâm của giáo viênchủ nhiệm đối với học trò càng có chiều hướng giảm.

Tuy nhiên, theo nhiều giáo viêncũng như cán bộ quản lý giáo dục, để đánh giá hiệu quả công tác chủ nhiệm củamột giáo viên là rất khó.

Chẳng hạn, về vụ nữ sinh trườngTHPT Trần Nhân Tông bị đánh, khi dư luận đặt vấn đề trách nhiệm của giáo viênchủ nhiệm thì hiệu trưởng nhà trường cho rằng giáo viên chủ nhiệm đã thực hiệnđủ, khi phát hiện học sinh nghỉ không phép và đánh nhau thì đã báo cho gia đình.

Nhưng việc giáo viên chủ nhiệmchưa kịp nắm gia cảnh của từng em trong lớp (với lý do giáo viên đưa ra là mớitiếp quản lớp được 20 tuần!) thì không được nhắc tới! Hơn nữa, nhiều ý kiến chorằng cô giáo chỉ biết học sinh nghỉ học không phép vào cuối ngày hôm sau (và vìcó vụ đánh nhau) là khá muộn.

Không dám đòi hỏi cao trách nhiệmcủa giáo viên chủ nhiệm cũng là thái độ chung của nhiều cán bộ quản lý cơ sởgiáo dục. Theo họ, để buộc giáo viên chủ nhiệm hiểu sâu sát và nắm vững học sinhtrong lớp về mọi mặt như điều lệ trường trung học là rất khó trong hoàn cảnhgiáo dục hiện nay.

“Cả tuần giáo viên chủ nhiệm chỉcó 4 tiết cho công tác này, trong đó mất hai tiết chào cờ và sinh hoạt lớp. Vớihai tiết còn lại chỉ đủ để giáo viên chủ nhiệm giải quyết những sự vụ lặt vặt,thời gian đâu để họ quan tâm, tìm hiểu sâu sát từng học sinh. Do đó, chủ nhiệmlà một công việc mà phần lớn giáo viên nếu được lựa chọn sẽ thoái thác”, mộthiệu trưởng tâm sự.

Nhiều giáo viên cũng cho rằng chỉtrích giáo viên chủ nhiệm lớp có học sinh đánh nhau của trường Trần Nhân Tông làkhông công bằng bởi tình trạng giáo viên chủ nhiệm biết lơ mơ về học sinh củamình là điều khá phổ biến trong các trường THPT công lập.

Một phụ huynh có con học lớp 12trường THPT dân lập Đinh Tiên Hoàng kể: “Năm lớp 10 con tôi vốn học một trườngcông lập. Hàng ngày cháu đi chơi nhưng nói dối tôi là đi học. Một tháng sau giáoviên chủ nhiệm mới thông báo cho tôi tình trạng này”.

Mặt khác, hầu hết phụ huynh đềukhông dám đòi hỏi cao sự quan tâm một cách vô tư của giáo viên chủ nhiệm dànhcho con mình. Việc giáo viên chủ nhiệm thỉnh thoảng đến thăm nhà học sinh nhưnhiều chục năm trước đây là điều gần như không bao giờ xảy ra.

Thậm chí, trong dư luận phụ huynhcó rất nhiều ý kiến tiêu cực về vai trò của giáo viên chủ nhiệm, cho rằng giáoviên chủ nhiệm là chỉ để thu tiền hoặc thông báo kế hoạch dạy thêm của nhàtrường.  

Theo Quý Hiên
Giáo viên chủ nhiệm: Vai trò bị lãng quên