Bố mất từ năm tôi học lớp 9 vì tai nạn giao thông, gánh nặng đè lên vai mẹ tôi. Một mình bà nuôi 2 đứa con ăn học, trên tôi là chị gái hơn 5 tuổi. Ông bà nội nhiều lần gợi ý mẹ đi lấy chồng, để 2 chị em tôi với ông bà nhưng mẹ từ chối.
Mẹ cứ ở vậy thờ chồng nuôi con đến tận bây giờ. Chị gái tôi đã yên bề gia thất trong khi tôi 29 tuổi rồi vẫn chưa lập gia đình. 52 tuổi, mẹ già đi trông thấy, gương mặt đượm buồn khiến chị em tôi xót xa hơn. Trước đây tôi rất sợ mẹ bỏ chị em tôi đi lấy chồng, nhưng giờ tôi nghĩ khác. Tôi muốn mẹ có bạn, có người chia ngọt sẻ bùi lúc tuổi già.
Một thời gian nữa, tôi sẽ đi lấy chồng, mẹ ở một mình thì buồn biết mấy. Tôi không thể ích kỷ để mẹ cô đơn suốt phần đời còn lại được. Chị gái tôi cũng ủng hộ việc này. Còn mẹ cứ ậm ừ suy nghĩ nhưng có vẻ đã xuôi. Tôi không thúc ép hay nhờ người mai mối cho mẹ, tôi để bà tự nhiên, tự tìm người đàn ông cho mình.
Mẹ bảo tôi cứ yên bề gia thất bà mới yên tâm lo cho mình nhưng tôi thì cứ muốn có dượng trước. Bẵng đi 1 năm sau, mẹ tâm sự với tôi đã tìm được người để ở bên, tôi mừng cho mẹ lắm và sốt sắng đòi mẹ đưa chị em tôi đi xem mặt người đàn ông đó. Nói là muốn mẹ đi bước nữa, nhưng tôi chỉ đồng ý khi người đàn ông đó tử tế, yêu và che chở được cho mẹ. Bà đã bất hạnh nửa đời người rồi, không thể đau khổ thêm lần nào nữa.
Không muốn giấu chị và mẹ, tôi cũng khoe mình đã có bạn trai 3 năm nay rồi. Nếu không có gì thay đổi, khi được cho phép, chúng tôi sẽ kết hôn vào cuối năm nay. Mẹ mừng mà đòi tôi đưa về ra mắt ngay. Thật may, anh không làm mẹ phật ý và mẹ bằng lòng cho chúng tôi đến với nhau. Thôi thì tôi chỉ còn chờ đợi được gặp gỡ người đàn ông mẹ chọn thôi.
Buổi ra mắt vào cuối tuần, tôi và chị gái đến cùng mẹ. Thế nhưng người đàn ông đó vừa bước ra, cả tôi và chú nhìn nhau sốc vô cùng. Người đàn ông của mẹ hóa ra cũng là người quen của tôi, tôi không thể chấp nhận hai người đến với nhau được. Nếu mẹ làm vậy sẽ cướp mất cơ hội, hạnh phúc của tôi.
Không giấu gì mẹ, tôi nói thẳng bạn mẹ chính là bố bạn trai tôi. Mẹ tính lấy ông làm chồng thì cuộc hôn nhân của chúng tôi sẽ thế nào, chẳng phải sẽ không thể xảy ra nữa ư? Tôi không thể chia tay anh, chúng tôi đã ở bên nhau suốt 3 năm rồi. Ông rất tốt, rất tuyệt vời nhưng làm dượng tôi thì không thể vì ông sẽ là bố chồng tôi.
Mẹ khá bất ngờ khi tôi nói ra điều đó, người đàn ông kia cũng vậy. Bác giải thích với tôi chỉ là bạn tri kỷ với mẹ thôi. Ông bà đều sống cô đơn bao năm nay để lo cho con cái, không thể vì hạnh phúc tuổi già mà làm các con đau khổ, chia ly được. Mẹ cũng gật đầu đồng ý. Bà nói từ trước không có ý định kết hôn lần 2, nhưng vì chị em tôi cứ giục nên bà thử tìm hiểu. Với ông bà không gì bằng hạnh phúc của các con.
Lặng người trước lời ông bà nói, tôi tự nhiên thấy mình thật ích kỷ, chỉ biết nghĩ cho bản thân mình. Liệu quyết định đó của tôi có bồng bột, có làm mẹ buồn hay không khi mấy hôm nay bà cứ thở dài suốt?
(Xin giấu tên)
Theo Vietnamnet