Mấy tháng qua, hàng trăm hộdân sống ở huyện Thới Bình, U Minh (Cà Mau) và một phần huyện An Minh (KiênGiang) gặp cảnh thiếu nước ngọt sinh hoạt khiến cuộc sống bị xáo trộn.
Nhìn người ta tắm bằng nướcngọt mà… thèm
Huyện An Minh (Kiên Giang), huyệnThới Bình, U Minh (Cà Mau), những nơi nổi tiếng buồn và “muỗi kêu như sáo thổi”,dù đã có những con đường nhựa, đường đan đến từng ấp, từng xã nhưng nhà dân vẫncòn thưa thớt, bốn bề là tràm và… nước mặn.
![]() |
Người dân bơi xuồng đi mua nước là cảnh thường thấy ở Thới Bình, An Minh |
Thiếu nước ngọt sinh hoạt,cuộc sống của dân khốn khổ, như một người dân chia sẻ “đến tắm cũng khôngdám tắm nhiều vì nước ngọt rất hiếm”.
Ông Đinh Văn Ân (xã Biển Bạch,huyện Thới Bình) cho biết nhà ông may mắn lắm mới đào được mấy cái hầm lấy nướclợ để dùng chứ nhiều hộ khác chỉ đào được hầm nước mặn.
Ông Ân chỉ cho chúng tôi xem mấy hầm chứa nước lợ của nhà mình. Nước trong hầmmang một màu vàng nhạt do có phèn, là thứ nước dùng để tắm rửa, giặt giũ hàngngày, lúc bí có thể lọc phèn để nấu ăn. Một vài cái hầm khác nước đỏ ngầu, ôngÂn nói những hầm này đã bỏ, không dùng được nữa.
![]() |
Một trạm bơm bé tí phục vụ nước cho hàng trăm hộ dân ở xã Biển Bạch |
Với 6 tháng nắng, 6 tháng mưa,cuộc sống người dân nơi đây chỉ phụ thuộc vào “ông Trời”. 6 tháng mưa thì nhànhà chuẩn đồ chứa nước, đến 6 tháng nắng thì chỉ có 2 cách: đào hầm và đi muanước.
Những hộ dân sống dọc dòng NgãBát thuộc huyện An Minh còn khốn khổ hơn khi không thể đào được hầm lấy nước. Họchỉ có một cách duy nhất là mua nước ngọt để dùng.
Hai vợ chồng ông Trần Văn Lâu ngồi buồn thiu trước cửa, đang chờ cậu on trai đimua nước về. Ông Lâu cho biết, mấy tháng nay toàn phải đi mua nước, cuộc sốngkhốn khó, riêng tiền mua nước đã chiếm một khoản lớn. Các ghe bán nước đi từ rấtsớm, có khi 2, 3 giờ sáng đã tranh cướp nhau mua. Ông Lâu nói có hôm chờ trướccửa từ 1h sáng mà khi ghe đi qua thì đã hết nước.
Dân nghèo chỉ dám mua nước cầmchừng, một lu xi măng (khoảng 400 lít) giá 30.000 đồng. Gia đình ông Lâu có 7người, 1 lu nước ấy phải tằn tiện lắm, cố để dùng trong nửa tháng. Vợ ông Lâunói vui: “Thấy người ta giàu, tắm xả láng bằng nước ngọt, nhìn mà ham”.
UBND xã cũng “bó tay”
Trao đổi với PV về nỗi khổ củadân, ông Phạm Trường Sơn - Phó Chủ tịch UBND xã Biển Bạch - thẳng thắn nói:“Không phải chính quyền địa phương không lo cho dân, không đầu tư các trạm bơmmà là vùng đất này rất hiếm chỗ có thể khoan được nước ngầm. Ấp Thanh Tùng và ấp18 có khoảng 800 hộ dân, dài hơn 7km nhưng chỉ khoan được 1 chỗ có nước. Trạmbơm này cũng chỉ phục vụ được cho 120 hộ dân, số còn lại chỉ còn cách đi muanước hoặc đào hầm thôi”.
![]() |
Người dân huyện U Minh vui mừng vì được xã hỗ trợ bồn chứa nước 1.000 lít. |
Xã cũng không thể hỗ trợ gìhơn, tiền nước thu được từ các hộ dân thì cũng gom lại để trả tiền điện ởtrạm bơm. Do giá nước thấp nên nhiều tháng, UBND xã phải bỏ tiền ngân sáchra để trả thêm tiền điện. Ngân sách xã có hạn nên khó có thể hỗ trợ ngườinghèo tiền mua nước. Vài năm qua, xã cũng chỉ có thể kết hợp với các ngànhchức năng khác hỗ trợ hơn 200 bồn nhựa loại 1.000 lít cho hộ nghèo chứanước.
“Ngay cả UBND xã cũng phải đimua nước để phục vụ sinh hoạt cho cán bộ nhân viên. Xã có khoan một bơm nướcngay tại trụ sở nhưng nước ở đây chỉ để rửa tay, bí quá thì cũng tắm đại choxong” - ông Sơn nói.
Theo lãnh đạo xã, nhiều năm naycó khá nhiều cuộc thăm dò của các cơ quan ban ngành nhưng vẫn không tìm ra đượcnơi có thể khoan được nước ngọt.
Cũng theo lãnh đạo xã Biển Bạch,để khắc phục vấn đề này, xã có đề xuất làm trạm bơm lớn có thể đặt ở xã Tân Bằngkéo dài đến các ấp của xã Biển Bạch. “Tuy nhiên để làm được trạm bơm này thìkinh phí là rất lớn. Xã, huyện thì “bó tay” rồi, chỉ còn tỉnh nhưng chưa biếtchừng nào đây” - ông Sơn bùi ngùi nói.
Theo Huỳnh Hải