Em
là một người đàn bà may mắn khi có được người chồng tốt, yêu thương vợ
con, coi trọng gia đình và có một đứa con trai thông minh, ngoan ngoãn.
Ngoài mặt tinh thần, chồng em còn là người đàn ông chịu khó, tần tảo,
chăm chỉ và là người trụ cột trong gia đình. Công việc của em cũng ổn
nên tài chính của gia đình không đến nỗi tệ.
Chúng
em yêu nhau 5 năm mới cưới. Thậm chí qua 4 năm sống cùng nhau, anh đều
tôn thờ em, yêu thương em hết mực và vẫn ghen bóng ghen gió nếu có bất
cứ một ánh mắt nào lạ của đàn ông dành cho em.
Anh luôn bảo: “Có vợ đẹp
như em là phải giữ, không thì mất như chơi”. Em thấy hạnh phúc và tự
tin vào bản thân vô cùng. Thực ra, anh nói thế cũng có lý do của anh.
Tuy
em đã là đàn bà đã có chồng nhưng lúc nào em cũng nhận được rất nhiều
lời ong tiếng ve. Đơn giản có thể em là người có ngoại hình, tính cách
lại thoải mái. Em khá thoải mái trong hành động cũng như trong lời nói,
ăn mặc khiến nhiều anh nghĩ em dễ dãi chăng?

Em
biết mình hoàn toàn sai khi vướng vào chuyện tình một đêm này song nghĩ
đi nghĩ lại, em không hiểu tại sao mình lại có những hành động như thế?
(Ảnh minh họa)
Nhưng
em biết em đang sở hữu cái gì. Em tôn trọng gia đình mình và em chỉ
thấy buồn cười với mấy lời buông lơi tán tỉnh nhảm nhí của cánh đàn ông.
Thế
nhưng chuyện tồi tệ xảy đến khi em gặp Tr. Đó là người đàn ông vô cùng
manly và là sếp mới của cơ quan em. Anh là con trai của sếp tổng. Với
tất thảy những người khác, anh luôn tỏ ra khó chịu, khó tính nhưng riêng
với em, anh lại rất ngọt ngào.
Rồi
một lần tình cờ đi chung thang máy, chúng em đã có sự va chạm vào cơ
thể nhau (do thang máy quá đông người). Chẳng hiểu sao em lại xao xuyến,
bồi hồi - cảm giác như lần đầu em hôn chồng mình vậy.
Tr.
là người đàn ông không đơn giản, anh rất tâm lý, chiều chuộng em. Những
lần ở công ty muộn, anh thường tiến tới nói chuyện, động chạm em… Nhưng
chẳng hiểu sao, em lại chấp nhận anh. Em chấp nhận mình là con nai tơ
trước chú thợ săn lọc lõi là anh.
Rồi
chuyện gì tới cũng tới, hôm đó cả phòng đi nghỉ mát, đúng lúc con ốm
nên em xin ở lại Hà Nội. Ngày đi làm, công ty vắng hoe và trong phòng có
mình anh với em. Anh đã khiến em thăng hoa nhưng em lại làm tổn thương
chồng mình.
Lúc
đó em tham lam ước giá mình vừa có chồng lại vừa có anh thì tuyệt biết
bao. Nhưng sau lần đó, em thấy sợ. Em thấy sợ bản thân mình và em hối
hận vô cùng, em biết mình đã phản bội chồng.
Sau
lần đó, ngày nào anh cũng đến tìm gặp, viết mail và “đòi hỏi”. Em nghĩ
đến thay đổi công việc, tìm việc khác nhưng hiện tại công việc của em
đang rất ổn định, thăng tiến tốt, đồng nghiệp vui vẻ, môi trường lành
mạnh.
Em phải làm sao? Em xác định được tình cảm của mình, em chỉ
yêu một mình chồng em nhưng em phải làm thế nào để giữ thăng bằng trong
cuộc sống? Em có nên cố ở lại đây làm nữa không?
Theo aFamily
Theo aFamily