Khoản tiền trợ cấp hàng tháng anhta trốn biệt. Mỗi khi chị đến đòi nếu không thể trốn được thì anh ta buông mộtcâu: "Ai nuôi thì người ấy lo, tôi có nợ nần gì cô đâu mà đòi".
Ai nuôi thì người ấy lo
Đã6 năm sau ngày ly hôn, chị Lê Mỹ (Hà Đông, HN) vẫn không khỏi bức xúc trước tháiđộ thờ ơ về chuyện trợ cấp nuôi con của chồng cũ. Ngày trước vì không muốn gâythêm cho các con thiệt thòi khi bố mẹ chia tay, chị đã xin Tòa cho mình đượctoàn quyền nuôi cả hai đứa con. Đồng thời, chị cũng mong muốn sau khi ly hônchồng cũ phải có trách nhiệm trợ cấp cho chị để lo cho con ăn học.
Anh chồng vốn dĩ chẳng muốn sốngvới cô vợ sinh toàn con gái; đã thế lại nhất quyết không chịu sinh cố thêm lầnnữa để có con trai nên đã đồng ý cái rụp. Anh ta bảo mỗi tháng sẽ trợ cấp chohai cô con gái 1 triệu đồng, nếu ốm đau bệnh tật hiểm nghèo gì thì sẽ chu cấpthêm.
![]() |
Không ít người phụ nữ gặp phải chuyện bức xúc khi chồng cũ không chịu chu cấp triền trợ cấp nuôi con |
Nhưngđó là chuyện của 6 năm về trước. Lời hứa trước Tòa của người cha đã theo giótheo mây bay đi. Bước chân ra khỏi cửa Tòa án, anh ta coi như chấm dứt mọi mốiquan hệ với mẹ con chị. Khoản tiền trợ cấp hàng tháng anh ta trốn biệt. Mỗi khi chị đến đòi nếu không thể trốn được thì anh ta buông một câu: "Ainuôi thì người ấy lo, tôi có nợ nần gì cô đâu mà đòi".
Vậylà sáu năm trời, chị Mỹ cam chịu vất vả một mình chèo chống nuôi con. Nhưng sứclực có hạn, công việc không có trình độ, chỉ buôn thúng bán mẹt nên thu nhậpchẳng được bao nhiêu. Cố lắm chị cũng chỉ đủ cho con học hết lớp 12 rồi xin việclàm tay chân ở một nhà hàng cơm bình dân.
Nhìn cảnh chồng sống sung sướng,kinh tế dư giả, chị Mỹ có lúc hối hận giá như ngày trước chị dừng nhận nuôi cảhai đứa thì có khi một trong hai đứa con gái lại được ăn học đến nơi đến chốn.Chẳng lẽ sống với một người bố có tiền mà lại không cho nó đi học đại học, conbé đầu chẳng phải học rất giỏi từ lớp 1 đến lớp 12 đó sao. Thương con nên chị cứnghĩ tới nghĩ lui mà không khỏi hận chồng cũ. Đành rằng bỏ vợ rồi không nhìn mặtcũng được, ai đời ngay đến cả giọt máu của mình cũng không đoái hoài. Chẳng hiểulương tâm của một người cha để đâu?
Đòikhông được, có người khuyên chị Mỹ nên kiện chồng ra Tòa. Mấy lần chị cũng đãđịnh viết đơn nhưng suy đi nghĩ lại liệu chị có đòi được tiền nuôi con hay lạiphải theo kiện hết lần này đến lần khác như chị bạn. Người cha đã không có tâmthì liệu có đòi được không?
Nghèothì lấy gì mà nuôi
Khônggiống như chồng cũ của chị Mỹ, anh chồng của chị Lý Thị Thơm (Từ Liêm, HN) lạitrốn khoản trợ cấp nuôi con bằng chiêu "nghèo". Sau khi ly hôn, anh ta chuyển vềsống cùng bố mẹ già. Đứa con trai để lại cho vợ nuôi với lý do "con nhỏ cầnmẹ hơn bố". Khoản cấp nuôi con hàng tháng cũng được anh ta đồng ý trước Tòalà 700.000 đồng/tháng. Ấy thế nhưng sau khi ly hôn xong, anh ta chưa một lầnmang tiền đến thăm nuôi con.
ChịThơm kể gần 5 năm về làm vợ anh ta, chị chưa một lần có diễm phúc được cầm tiềnchồng đưa hàng tháng. Lương đi làm về anh ta để riêng bảo là "lo công to việclớn", chuyện cơm nước hàng ngày chị Thơm phải lo liệu. Ban đầu chị nghĩ như vậycũng tốt, đằng nào mà chẳng phải tiết kiệm một khoản để xây lại nhà cửa, đổi xe,sắm sửa một số thứ.
Thế nhưng mấy năm trôi qua, nhàcửa sập sệ quá, chị muốn cơi nới một tí cho nó tinh tươm nên đã hỏi tiền tiếtkiệm bao năm của chồng để lo liệu. Ai ngờ anh ta bảo chẳng có đồng nào, tiềnkiếm được tháng nào tiêu hết tháng đấy. Chị cay đắng phát hiện ra chuyện cờ bạccủa chồng. Vậy là bao năm nay, chị nuôi báo cô một anh chồng đi làm chẳng đủ đểđánh cờ bạc. Mâu thuẫn xẩy ra, cực chẳng đã chị đành làm đơn ly hôn. Chị muốngiải thoát khỏi anh chồng vô trách nhiệm ấy.
Chịcứ ngỡ không có trách nhiệm với vợ thì ít ra anh ta cũng phải có trách nhiệm vớicon sau khi ly hôn. Không ngờ, chồng cũ của chị vẫn chứng nào tật ấy. Mỗi khihỏi đến tiền trợ cấp nuôi con, anh ta đều bảo "nghèo lấy gì mà nuôi con, thânmình lo không nổi còn phải về ăn bám bố mẹ". Chị Thơm bất lực nhưng nghĩ đếnkhoản tiền ấy nếu góp lại mỗi năm cũng có được một món tiền để dành cho con traichị sau này ăn học nên chị quyết đòi bằng được. Nói là thế nhưng chị cũng khôngbiết phải dùng cách nào để đòi nợ nuôi con từ chồng cũ. Cứ cái chiêu bài "nghèo"kia, không biết đến bao giờ anh ta mới có tiền để góp nuôi con?
Mónnợ khó đòi
Chuyện"cha trốn, mẹ đòi" trong chuyện trợ cấp nuôi con sau ly hôn không còn lạ. Một bộphận biện minh rằng vì điều kiện nên không đủ khả năng thực hiện nghĩa vụ nuôicon sau ly hôn. Tuy nhiên, bên cạnh đó cũng có một bộ phận cố tình "quỵt" vớinhiều lý do. Có người bảo "ghét mẹ" nên "ghét luôn cả con" nên cố tình không chucấp tiền nuôi con.
Mộtsố phụ nữ nhận nuôi con sau ly hôn nếu có điều kiện kinh tế thì cũng chẳng cầnkhoản tiền trợ cấp nuôi con ấy. Họ có thể nuôi con một mình ăn học đến nơi đếnchốn. Tuy nhiên, cũng có người do khả năng kinh tế eo hẹp nên rất cần khoản trợcấp ấy từ chồng cũ để lo cho con. Thế nhưng, sự vô trách nhiệm cộng với thái độthờ ơ của những người cha đã vô tình đẩy đứa con của mình vốn dĩ đã thiệt thòilại càng bị thiệt thòi hơn.
Theo thống kê, hằng năm số vụ ánxử đòi tiền trợ cấp nuôi con tại các Tòa án không phải là ít. Tuy nhiên, án cótuyên nhưng thực tế việc chấp hành án lại là một chuyện. Nghĩa vụ nuôi con sauly hôn vẫn bị một số người cha "vô tình" bỏ quên. Và với những người mẹ, đó vẫnlà những món nợ khó đòi dù họ đã dùng hết mọi cách.
Theo Hạ Thi
ĐSGĐ