Tại các bệnh viện (BV) ở TPHCM,phóng viên đã phát hiện “cò” móc ngoặc với bác sĩ, nhân viên bên trong BV vàhình thành “dịch vụ” bán số thứ tự, khám nhanh, khám sớm.
Móc nối bác sĩ, hộ lý
Thấy khách trả giá, “cò”Tấn hạ xuống 250.000 đồng. Sau đó, “cò” đưa khách vào sân BV rồi gọiđiện cho một bác sĩ tên Uyên. Điện thoại xong, ông ta cho số điện thoạicủa bác sĩ và hướng dẫn: “Lên lầu một, đứng ở cửa sắt gọi điện, bác sĩsẽ ra đón”. Chúng tôi lên khoa ngoại 4. Tại đây, có rất nhiều người đangngồi dọc hai bên hành lang chờ khám bệnh. Khi chúng tôi gọi, lập tức bácsĩ Uyên bước ra từ phòng điều dưỡng trưởng và dẫn vào phòng.
![]() |
Bệnh viện Da liễu phải bố trí bảng hướng dẫn dày đặc trước cổng để bệnh nhân không bị “cò” dụ dỗ - Ảnh: H.N.N. |
Tại căn phòng để giàydép, quần áo, bác sĩ Uyên kiểm tra rồi vui vẻ trấn an: “Em bình thường,không có u đâu...”. Nghe bệnh nhân nói muốn siêu âm cho chắc, bác sĩUyên viết giấy chỉ định bảo: “Làm ở trong BV cũng được, hoặc xuống tìmông lúc nãy đưa đi”.
Vị bác sĩ này còn chìa radanh thiếp ghi “Trần Thị Yến Uyên, bác sĩ chuyên khoa II” và dặn: “Nếucó người quen đi khám thì gọi”. Chúng tôi được “cò” Tấn đón dưới sân vàtiếp tục đưa qua phòng siêu âm số 48B Nguyễn Huy Lượng (bên kia đường).Nhân viên tại đây yêu cầu đóng 100.000 đồng siêu âm, không ghi biên lai.Bác sĩ Hồ Nữ Băng Giang vừa siêu âm vừa hỏi về giá tiền chúng tôi phảichi cho “cò” Tấn.
Trước đó, ngày 2-5, chúngtôi cũng được một người xưng là Dũng đứng trước quầy lấy số thứ tự mờichào: “Nếu muốn lấy số khám trước thì đưa cho tôi 100.000 đồng. Còn nếumuốn dẫn đi khám nhanh ngay trong BV thì phí “dịch vụ” trọn gói 500.000đồng bao gồm khám ngay, không cần lấy số thứ tự, không cần chờ gọi tên”.Sau một hồi trả giá, “cò” Dũng đồng ý bớt còn 450.000 đồng và yêu cầuchúng tôi mua sổ khám bệnh mới. Anh ta thoăn thoắt điền tên tuổi bệnhnhân vào sổ khám bệnh.
“Cò” Dũng dẫn chúng tôivòng ra sau khu nhà chờ trong sân BV. Một hộ lý tên Phượng (làm việc tạikhoa nội 2) nhận sổ khám bệnh và 20.000 đồng phí khám bệnh của chúng tôitừ tay “cò” Dũng. Bà Phượng nhanh chóng mang tất cả đến quầy phát số thứtự.
Sau vài phút trao đổivới nhân viên tại đây, bà mang sổ của chúng tôi ra (có kèm phiếu thứ tựvào phòng khám) và dẫn khách đến thẳng phòng số 2 khám tổng quát. Chỉmất chưa đầy năm phút, khách đã vào được phòng khám bệnh, trong khi hàngtrăm bệnh nhân khác vẫn ngóng trông đến lượt số của mình.
Đợi khoảng bốn bệnh nhân,tôi đã được bác sĩ khám bệnh, chỉ định siêu âm. Hộ lý Phượng cũng cho sốđiện thoại để có ai quen cần khám thì gọi cho bà. “Qua mấy thằng ngoàiđó tốn tiền hơn” - bà chau mày. Sau đó, “cò” Dũng lại dẫn chúng tôi quaphòng siêu âm nằm bên trong nhà thuốc tây Bảo Anh (22 Nơ Trang Long) vớigiá siêu âm thận 100.000 đồng.
![]() |
“Cò” Báo (trái) ở Bệnh viện Ung bướu - Ảnh: Q.Ngọc |
Bảo vệ làm “cò”
Ghi nhận tại khu điều trịkỹ thuật cao BV Bình Dân (408 Điện Biên Phủ, P.11, quận 10, TPHCM),chúng tôi phát hiện chính nhân viên bảo vệ của BV là người chuyên cungcấp số thứ tự khám trước cho người đến sau.
Khoảng 7 giờ 30 ngày24-4, chúng tôi có mặt tại khu điều trị kỹ thuật cao nói trên cùng hàngtrăm bệnh nhân đứng ngồi chật kín khu khám bệnh. Chúng tôi được bảo vệLê Quốc Cường hướng dẫn đóng tiền, nhận sổ khám bệnh và nộp vào quầy chờnhận số thứ tự vào khám bệnh. Chừng 10 phút sau, chúng tôi nhận được số4042.
Nhìn bảng điện chỉ mớihiện đến lượt khám số 4013, chúng tôi le lưỡi: “Chắc đợi tới trưa quá?”.Cường bảo yên tâm đứng ở góc cầu thang chờ để anh ta tìm cách được vàokhám sớm. Đi đâu đó chừng vài phút, Cường trở lại dúi vào tay chúng tôisố thứ tự 4016 và lấy lại số 4042.
Vừa nhận số do Cường đưa,chỉ năm phút sau, bảng điện đã hiện đến lượt. Chúng tôi bước vào khámtrước cái nhìn bực dọc của những bệnh nhân đang chờ đợi. Bác sĩ NguyễnMạnh Dũng chỉ hỏi vài câu rồi cho chúng tôi chỉ định nội soi dạ dày. Xemtờ chỉ định, Cường lại dẫn chúng tôi lên lầu nộp giấy tờ tại phòng 207và ra dấu cho người nữ điều dưỡng nhận hồ sơ tại đây.
Chỉ đợi hơn nửa giờ, từ 8giờ 45-9 giờ 20, chúng tôi đã được làm nội soi dạ dày. Trong khi đó,nhiều người cho biết họ phải chờ từ một giờ đến một giờ rưỡi mới đượcvào nội soi. Theo lời Cường, tôi trở xuống khu khám bệnh chứ không cầnngồi đợi lấy kết quả ở phòng nội soi như mọi người. Khi nào có, anh tasẽ lấy hộ luôn.
Chưa đầy nửa giờ sau đãthấy Cường cầm bảng kết quả nội soi dạ dày đưa cho chúng tôi. Theo bảngthông báo dán tại phòng nội soi, phải mất một giờ sau bệnh nhân mới cóthể nhận được kết quả.
Có kết quả xét nghiệm,chúng tôi phải trở lại phòng khám số 4 và cần lấy số thứ tự lần nữa.Nhưng Cường đã nhanh chóng chìa ra số 4042, bảo: “Vào khám ngay đi”.Chúng tôi thắc mắc làm sao vào được vì bảng điện đã hiện đến số 4044,Cường ghé tai: “Cứ nói với bác sĩ là nãy giờ em đi uống cà phê nên khôngbiết đến lượt”.
Chúng tôi hoàn thành việckhám bệnh lúc 10 giờ, sớm hơn nhiều bệnh nhân khác đến cùng thời điểm.Đề cập tiền “cò”, Cường bảo: “Đưa bao nhiêu thì đưa”. Chúng tôi đưa choanh ta 50.000 đồng và Cường nhận ngay.
Trở lại đây vào các ngày27-4 và 3-5, lúc 6 giờ sáng, chúng tôi thấy có “kẽ hở” trong khâu phátsố thứ tự. Bệnh nhân đến sớm phải lấy số thứ tự đóng tiền, sau đó mớiđược phát số thứ tự vào phòng khám bệnh. Chính tổ trưởng bảo vệ Phạm VănLong là người trực tiếp bấm số thứ tự vào phòng khám để phát cho bệnhnhân.
Dù người bệnh được gọitheo thứ tự đóng tiền, nhưng tại đây có sáu phòng khám tùy theo loạibệnh, nên bệnh nhân rất khó kiểm chứng số thứ tự vào phòng khám của mìnhcó được phát đúng hay không. Không biết anh tổ trưởng bấm số thứ tự phátcho bệnh nhân thế nào mà lần lượt trong sáng 27-4 và 3-5, chỉ cần “nóinhỏ” với bảo vệ Cường, một bệnh nhân ở Đà Lạt và cả chúng tôi chẳng cầnchờ gọi theo danh sách đóng tiền mà nghiễm nhiên nhận được các số thứ tựđầu tiên 4001 và 2001 để có thể vào phòng khám số 4 và số 2 ngay khi cácphòng còn chưa có bác sĩ.
|
Theo Tuổi Trẻ