Trong khi hàng nghìn thí sinhngoại tỉnh phải chạy ngược chạy xuôi tìm nhà người thân, người quen, nhà trọ, kýtúc xá để tá túc trong kỳ thi đại học thì một bộ phận không nhỏ các thí sinh coiviệc đi thi như đi... nghỉ mát cao cấp.

Đi thi như đi du ngoạn

Cách đây dộ dăm năm, tôi có cậuem đi thi đại học, một mình nó mà cả họ lo sốt vó. Ngay từ khi chưa tốt nghiệpTHPT, cả nhà đã ngồi với nhau bàn bạc về kế hoạch "tác chiến" khi nó lên Hà Nộithi đại học. Nào là ăn đâu, ở  đâu, đi nhờ vả người thân người quen hay là tựlo..., thôi thì đủ thứ trên đời phải tính toán. Nó cũng là câu chuyện điển hìnhnhư bao câu chuyện cho con đi thi đại học từ xưa cho đến nay. Những câu chuyệnnhư thế luôn mang dáng dấp kiểu mẹ thì quay mặt khóc thầm, còn cha ngửa mặt lêntrời nén tiếng thở dài, vì thương con dại, vì ngại mình nghèo.

Khi sĩ tử là “thiếu gia”
Ảnh minh họa

Thế nhưng, bên cạnh những thânphận làm ta nghẹn ngào khi thấy các em quá hiếu học, cận ngày đi thi vẫn còn đilàm bánh mỳ thuê kiếm sống, đã thấy xuất hiện những "đại thiếu gia" coi đi thiđại học như đi... du lịch xa xỉ.

Tâm lý con đi thi đại học phải đỗluôn đè nặng lên các bậc làm cha làm mẹ, do đó, giai đoạn này, các "cậu ấm côchiêu" thỏa sức vòi vĩnh, nhất là trong các nhà có điều kiện. Học với chúng làđòi hỏi đủ điều kiện đi kèm. Sắp thi đại học cũng là thời điểm yêu cầu đủ thứquyền lợi mà từ lâu các cậu, các cô ấp ủ trong lòng, giờ mới có cơ hội "ra tay".

Hai anh chị mà tôi quen đều côngtác trong những cơ quan mà bây giờ thiên hạ hay gọi là hái ra tiền. Có cô congái đầu lòng, anh chị chăm chút hết mực, cháu học rất giỏi, lại xinh xắn nên bốmẹ càng thêm tự hào. Trước khi thi đại học, cháu đoạt giải học sinh giỏi cấpquốc gia. Khi cháu vừa thi đỗ tốt nghiệp THPT đạt loại giỏi, bố mẹ đã lên kếhoạch để con gái đi Nha Trang nghỉ mát, sau đó sẽ quay về Hà Nội du ngoạn.

Sau một chầu du ngoạn dài ngày,cháu được lên danh sách nhận phần thưởng của một Tập đoàn trực thuộc Bộ, nơi mẹcháu công tác. Công văn của Tập đoàn này nêu rõ, các đơn vị trực thuộc bố trí ôtô, nhân sự đưa đón các cháu về Hà Nội để nhận phần thưởng. Nơi ở sẽ là mộtkhách sạn tiện nghi bậc nhất mà nói theo chính người trong cuộc là bố mẹ cáccháu chưa chắc đã có cơ hội nghỉ ngơi ở đấy.

Thế là nhân đà đó, cháu yêu cầubố mẹ đặt luôn khách sạn trước để đến ngày thi đại học cháu có phòng nghỉ. Mảnhđất đắc địa, với công trình hoàn hảo ven Hồ Tây là nơi mà mẹ cháu đã phải "nhườngbước" cô con gái rượu, đặt trước phòng cho cháu nghỉ đến ngày thi đại học. Âucũng là sự ngông của kẻ lắm tiền nhiều của.

Lại nói về chuyện đưa đón các cậuấm cô chiêu đi ôn thi đại học, và tiếp đó là đi thi đại học, có nhiều nhà đãtrang bị "tận răng" cho con. Bên cạnh việc điều những xế hộp đắt tiền, nhưMercedes, Lexus, hay Acura, BMW..., kèm lái xe đi hộ tống, nhiều người còn choluôn cả "ô sin" đi cùng để tiện bề phục vụ.

Thanh Loan, tên cô cháu con chịbạn tôi, khi gặp tôi đã thẳng thắn tuyên bố: "Cháu chán chơi ở nhà rồi. Về HàNội học, chắc cũng chỉ  nửa năm là hết chỗ chơi, thế thì cháu cũng chán. Cháumuốn ra nước ngoài học nữa cơ". Tôi bảo, thi đại học đỗ rồi tính, chứ saocháu ngạo mạn thế, Loan im lặng không nói gì. Nhưng mắt Loan nhìn tôi như ngầmnói: "Chú chẳng hiểu gì cả".

Giá của "nắng mai trên phố cổ"

Dịp này, có không ít người từ HảiPhòng, Quảng Ninh, Hải Dương chọn khách sạn phố cổ làm nơi đặt "doanh trại" chocon đi thi đại học. Được biết, giá mỗi phòng ở khách sạn mi ni trên phố cổ daođộng từ trên 100 đến 200 USD. Các sĩ tử thi khối C thích ở trong khu vực "dấuxưa xe ngựa hồn thu thảo" để cố tạo cho mình cảm giác nhập vào thế giới xưa. Cácthiếu gia này suy cho cùng lại có cách nhâm nhi sự xa xỉ mang hơi hướng "triếthọc".

Nhưng có một điều, để được thưởngthức cái cảm giác bình minh với nắng mai trên phố cổ đó, các thiếu gia đã đốtcủa gia đình số tiền bằng một gia đình ở những nơi nghèo khó chi tiêu trong cảmột năm.

Tình cờ, tôi biết Tuyết (BátTràng, Hà Nội) tại một khách sạn trên đường Nguyễn Thái Học. Tuyết tưng tửng nói:"ông bà bô định cư ở Mỹ gần chục năm rồi, bảo em qua bên đấy ở nhưng em khôngthích. Chẳng đâu sướng bằng ở nhà, ăn tiêu đã có người chu cấp, em thuê hẳnkhách sạn ôn thi cho thoải mái tư tưởng? cũng phải ở đàng hoàng".

Tuyết khoe, cô sống với bà ngoạitại một biệt thự ở gần Bát Tràng, trong nhà chẳng thiếu thứ gì, rất yên tĩnhnhưng cô chán cái không gian bó hẹp của khu biệt thự đó và muốn tiêu tiền theocách của mình. Tuyết đắc chí: "Năm trước em thi đỗ Đại học Thương Mại nhưngđến khi có giấy báo nhập học không thích nên bỏ, năm nay lại ứng thí vào trườngBách Khoa". Tuyết cười cười: "ông bà bô chỉ lo em không chịu thi đại họcnên em cứ có nhu cầu gì là được đáp ứng hết. Thế mới có chuyện, khi đề xuất thuêkhách sạn ôn thi, ông bà bô ủng hộ nhiệt tình. Chẳng tội gì mà không tận hưởng".Để chuẩn bị cho kỳ thi đại học, Tuyết thuê khách sạn ôn thi trước cả tháng trờivà cộp đủ 13, 5triệu/ tháng nghỉ tại khách sạn. Đấy là chưa kể tiền ăn uống, chitiêu hàng ngày. Cái phong cách con đại gia theo kiểu của Tuyết thì cũng khó cóai theo kịp.

Thi đại học là để các thí sinh sobề cao thấp về kiến thức, chứ không phải nơi phô bày sự giầu sang hay đua đòi.Chuyện các sĩ tử cậy thế con nhà giàu, coi mỗi cuộc thi trở thành một dịp phôbày kiến thức... đốt tiền, xem ra đáng để thiên hạ buồn cười hơn là nghiêng mìnhnể phục. Với kiến thức, mọi người đều bình đẳng.                                

Theo Quang Trung - HươngLan
ĐSPL