Gần hai mươi năm hoạtđộng liên tục ở lĩnh vực nghệ thuật nhưng diễn viên điện ảnhTrịnh Kim Chi không thấy chạnh lòng khi chưa bướclên được đỉnh vinh quang. Với chị danh hiệu và giải thưởng không đủ thỏa mãnnhững người làm nghề.


Không thấy chạnh lòng khichưa bước lên đỉnh vinh quang huẩn bị cho đợt phim chiếu nhân dịp tết conRồng, cùng lúc Á khôi Trịnh Kim Chi tham gia 2 bộ phim và rất bận rộn ở phimtrường nhưng chị vẫn dành cho chúng tôi cuộc trò chuyện ngắn.

Chào chị nếu nhìn lại về quá khứ, chị có thể cho biết chị đã tham giavào lĩnh vực nghệ thuật từ khi nào? Và cơ duyên nào chị đến với nghệ thuật?

Tôi đến với nghệ thuật đã gần 20 năm. Từ năm 1992. Bộ phim video đầu tiêntôi tham gia là Khát vọng sống của đạodiễn Nguyễn Đạt Hải. Tôi còn nhớ, một lần tình cờ,tôi được chú Đạt Hải mời đi casting thử vai và may mắn được chọn vai chính –Trang trong phim. Cũng từ đó, tôi bắt đầu tham gia nghệ thuật.

‘Không chạnh lòng khi chưa bước lên đỉnh vinh quang’
 

Thế chị thích đượcgọi là á hậu hay diễn viên?

Khán giả gọi tôi bằng gì, tùy vào mọi người thôi. Tôi chỉ cần khán giảnhớ đến Trịnh Kim Chi là tôi cảm thấy hạnh phúc lắm rồi. Có người thìnhớ tôi đóng phim này, có người lại nhớ tôi đóng phim kia. Và hầu nhưmọi người đều nhớ đến tôi trong vai trò là diễn viên hơn là một cô áhậu.

Nếu như vậy thì cụm từ đắt show gắn với chị quả là không sai?

Tôi đang làm hết sức để đến gần với nghệ thuật hơn. Ở Mỹ, không đượcđóng phim, đóng kịch, tôi nhớ và buồn lắm. Bây giờ về Việt Nam, may mắnlà vẫn được mọi người nhớ đến nên tôi phải cố gắng hết sức.

Chị nhập vai hết bà mẹ này đến quý bà khác, sự ‘lên lão’trên phim trường sớm thế liệu đã nên chưa và có phung phí bảnthân không nhỉ?

Nên và phung phí hay không, chắc bạn phải hỏi khán giả. Hiệntại, tôi thích đóng vai trung niên hơn vì nó phù hợp với mình.Có thể so với lứa tuổi của tôi hiện tại, nhân vật già dặn hơnmình một chút đấy, nhưng bảo tôi đóng những vai trẻ hơn để tungtăng nhí nhảnh chắc không được. Tôi đã ở cái tuổi chín chắn,để mình trẻ trung hơn cũng được nhưng có cái gì đó hơi ‘diễn’.Diễn viên ra phim trường phải diễn, nhưng khi diễn cũng phảithật với cuộc sống như những gì đang có, vì phim cũng là đời.

Còn phung phí ư, không đâu.Lao động nghiêm túc sao gọi là phung phí? Tôi hoàn toàn tự tin khivào vai trung niên, từ những bà mẹ sâu lắng, hiền dịu đến chanhchua, dữ dằn.

Trải qua các nhân vậtmẹ trên phim trường với đủ góc cạnh, bà mẹ Trịnh Kim Chi ngoàiđời sẽ như thế nào?

Tất cả các bà mẹ do tôi thủ vai đều thương con, lo lắng cho giađình. Đó là một phần con người tôi ẩn đâu đó trong các vai.

Ở góc độ người phụ nữ của gia đình, nói tôi xuất sắc thì khônghẳn, nhưng nữ công gia chánh cũng thuộc loại tốt. Tôi được gọi là bàmẹ kỷ luật sắt. Tôi muốn con mình ra đường phải lễ phép, trên dướirõ ràng.

Với một diễn viên vốn là á hậu mà phải sớm làm mẹ trên phim liệu có dễchấp nhận?

Tôi có “thâm niên” làm mẹ trên phim khoảng 4-5 năm nay rồi, trong nhiều phimlắm, khoảng 30-40 phim. Từ lúc làm mẹ có con nhỏ đến giờ làm mẹ mà con đã doKinh Quốc thủ vai rồi đấy! Có người nghĩ là tôi chạnh lòng nhưng tôi thìthấy bình thường. Ở tuổi ba mươi mấy và đã sinh con rồi tôi cảm thấy mìnhvào vai mẹ ngọt và đầy đặn, chứ giao vai trẻ trung phơi phới tôi lại khôngtự tin và cảm thấy rất gượng gạo! Mặt khác, nhờ việc làm mẹ trên phim chonhững đứa con ở nhiều độ tuổi khác nhau, tính cách khác nhau nên tôi cũnghọc “ké” được một số kinh nghiệm bổ ích khi ứng xử với con gái 10 tuổi.
 

‘Không chạnh lòng khi chưa bước lên đỉnh vinh quang’
 

Một người trônghiện đại như chị thì cứng rắn với con như thế nào?

Từ khi con biết nói, tôi đã dạy nói ra câu nào cũng phải ‘dạ’,‘thưa’ với người lớn. Đến nhiều gia đình, thấy những đứa trẻnói trống không, tôi rất khó chịu với người dạy các cháu. Cóthể nói tôi là người mẹ khó tính khi dạy con ‘kính trên nhườngdưới’ và hơi phong kiến với con. Bù lại, điều này giúp cho conrất nhiều. Ra ngoài xã hội, bé sẽ được mọi người yêu thươngnhiều hơn.

Ông xã có đồng quanđiểm với chị trong việc dạy con không?

Hoàn toàn đồng tình. Khi ra đường, thấy những đứa trẻ nhõng nhẽođòi cha mẹ cái này cái kia, anh ấy rất khó chịu. Cho nên, anhthống nhất với cách dạy con của tôi. Chồng tôi hơi khó tính, cóchút gia trưởng nhưng không độc đoán. Thông thường, tôi hay lắng ngheý kiến của anh ấy.

Nổi tiếng sống thực tế và hơi kỹ tính, vậy khi chọn chồng, chị có kỹ vàthực tế không?

Kỹ đấy. Đành rằng vợ chồng là do duyên số, nhưng mình phải biết cái gì hợpvới mình. Tuy nhiên, tôi kỹ ở chỗ chọn người đàng hoàng tử tế, chứ không đếnmức phải tìm cho ra người lý tưởng, vì làm gì có ai hoàn hảo. Tôi cũng kỹ đểthấy được người đó có tốt với mình và có thể sống với mình trọn đời haykhông. Thời buổi này, người ta chán nhau nhanh, ảo mộng về nhau tan đi chớpnhoáng là do họ quá lãng mạn. Tuy vậy, cuộc hôn nhân nào cũng cần yếu tốnày, trong khi thực tế là thế…

Hai mươi năm hoạt động liên tục ở cái nghề mình được học, chị có chạnhlòng không khi chưa bước lên đỉnh vinh quang, theo cách gọi thực tế là nhữnggiải thưởng do phim ảnh mang lại?

Không. Cách đây sáu, bảy năm, khi đi dự một liên hoan phim, lửa trong tôivới danh hiệu và giải thưởng còn nhiệt huyết lắm. Ra về, tôi quyết địnhkhông tham gia thêm một liên hoan phim nào nữa vì nó làm cho lòng mình naonao, không đủ thỏa mãn những người làm nghề như mình. Tôi dốc hết sức ra làmnhưng cái được tôn vinh khác hẳn. Dĩ nhiên trong cái gọi là tôn vinh đó, cónhững trường hợp xứng đáng, cũng có trường hợp không.

Bây giờ, danh hiệu, huychương hay giải thưởng đối với tôi không quan trọng nên tất cả các cuộc traogiải, tôi đều không hào hứng. Tôi quan niệm, đã là giải thưởng phải xứngđáng và chương trình phải xứng tầm. Khi tham gia nghệ thuật, tôi đã hết lòngvới nó. Tuy nhiên, khi đến dự những liên hoan phim như tế tôi thấy nó nhạtnhẽo. Và thảm đỏ, có thể là long trọng đấy nhưng rồi những giải thưởng tônvinh diễn viên, ở lại với người diễn viên lâu hay không tùy thuộc vào họ.Bạn thấy đấy, đâu phải người diễn viên có giải thưởng hay danh hiệu mới đượckhán giả biết đến. Thực tế, thời gian và quá trình lao động nghệ thuật đãtrả lời cho điều đó rồi đấy thôi.

‘Không chạnh lòng khi chưa bước lên đỉnh vinh quang’
 

Vậy trong hai thập kỷbền bỉ với phim trường, làm một diễn viên chân chính, đời sống cơm áogạo tiền mà nghề mang lại cho chị ra sao?

Gần đây tôi mới kiếm được chứ trước kia, làm phim để kiếm tiền là chuyệnkhông tưởng. Ai cũng nghĩ diễn viên giàu nhưng giàu từ việc đóng phimthì làm gì có. Hiện tại, một lúc tôi có thể tham gia hai, ba phim, phântâm sáng vào vai này chiều vào vai khác, đó là nhờ tính chuyên nghiệp.Lúc trước, tôi toàn phải bù lỗ.

Chị bù lỗ bằng cách nào?

Tôi làm kinh doanh. Hơn nữa, tôi còn ông xã mà.

Gần 20 năm làm diễn viên, bây giờ kinh doanh, cách sống hiện nay củachị là Kim Chi diễn viên hay Kim Chi nữ doanh nhân?

Trong vai trò một người chủ, tôi rất nghiêm khắc. Thế nhưng, kinh doanhcũng phải có cái tình. Nhiều người thợ gắn bó với tôi suốt một thời giandài. Tôi quan niệm ở vai trò chủ, phải tạo cho nhân viên mối quan hệthân thiết. Bên cạnh đó, cần có sự nghiêm khắc của người quản lý để đảmbảo tiến độ công việc. Làm diễn viên lại khác. Tôi đứng trên sân khấukhông phải vì tiền mà do muốn có những giây phút thoải mái, vui vẻ cùngbạn bè sau cánh gà. Ở phim trường cũng vậy, tôi là người hòa đồng, đùagiỡn với bạn diễn một cách vô tư. Đó là lý do tuy đi phim nhiều, tôi vẫngiữ được vóc dáng và nét mặt tươi tỉnh, chẳng bao giờ cau có. Và dù cóvị trí nào, tôi vẫn là tôi.

Dù vậy người ta vẫn thấy con đường nghề nghiệp của chị bình lặng,không có “đột biến” bất thường. Chị không mưu cầu đỉnh cao à?

Ai làm nghề lại không muốn mình đạt được đỉnh cao. Tuy nhiên tôi làngười không có nhu cầu cao trong mọi thứ, gia đình bình an, có côngviệc, được mọi người nhớ đến… là tôi thấy ổn rồi. Vả lại, tôi cũng hơiduy tâm, mỗi người có một số phận, tôi hài lòng với vị trí của mình vàcố gắng làm thật tốt những vai trò mình được giao.

Còn những dự án sắp tới của chị là gì?

Tôi đang tham gia một phim truyền hình sẽ phát sóng vào dịp Tết và mộtdự án phim rạp cũng sẽ ra mắt vào dịp Tết nữa. Mọi người chờ xem và tiếptục ủng hộ cho Kim Chi nhé.

Cám ơn chị. Chúc chị thành công hơn nữa trong nghệ thuật.


TheoThời trang trẻ