Ly tức giận, ném cái bát tan tành, cay đắng thét lên: “Tôi đã làm gì mà anh nỡ đối xử với tôi như thế? Anh muốn phá nát gia đình này đúng không? Anh biến cho khuất mắt tôi đi!”. Ly dịu dàng thường ngày bỗng nhiên biến thành một con sư tử thực sự, bao nhiêu dồn nén, uất ức, cô trút hết tất cả lên người chồng bội bạc đang đứng trước mình lúc này.
Hưng đứng yên, không phân trần điều gì, lỗi thuộc về anh, là anh đã ngoại tình.
Anh không muốn giải thích, vì biết cũng chẳng ích chi. Hưng quý gia
đình này, yêu vợ mình, nhưng tất cả những điều đó không khiến anh vượt
qua được cám dỗ của Hằng – nàng đồng nghiệp độc thân nóng bỏng. Nhưng
Hưng đoán lá đơn ly hôn đặt trước mắt anh lúc này, là Ly chỉ dọa thôi.
Ly không thể bỏ anh được, như cô đã từng thú nhận.
Ly gọi điện cho mẹ chồng, kể tội của Hưng. Cũng như những lần khác, lại vẫn là lời nói nhẹ nhàng đầy tính thuyết phục:
“Mẹ thay mặt nó xin lỗi con. Là nó không phải, khiến con phải chịu bao
uất ức. Để mẹ cho nó một bài học. Nhưng dẫu sao, con à, hãy cố gắng vì
gia đình nhé!”. Nghe thêm mẹ phân tích thêm về một loạt những
điểm tốt khác của chồng, thì Ly lại dần thấy mọi chuyện đều có thể bỏ
qua được, và ly hôn không phải là cách duy nhất để giải quyết vấn đề của cô lúc này.
Nhiều khi Ly nghĩ, nếu không có một
người mẹ chồng tốt như thế, thì cuộc hôn nhân của cô đã chẳng thể đi
được đến ngày hôm nay. Ngoài việc luôn đứng về con dâu trong mọi cuộc
cãi vã, mẹ chồng cô còn tâm lý, hết sức quan tâm, yêu chiều từng thành
viên nhỏ trong gia đình. Cứ cách độ vài ba ngày, bà lại gọi điện một lần
để hỏi thăm cháu hôm nay ra sao, nhắc nhở gió lạnh về nhớ giữ ấm cho
con trẻ, vợ chồng cơm bữa không lành canh bữa không ngọt thì cũng nên bỏ
quá cho nhau. Ấy thế mà Ly lúc nào cũng thấy gần gũi với mẹ chồng hơn cả mẹ đẻ của mình.

Ảnh minh họa
Như có những khi đang ngồi làm việc,
thì Ly lại nhận được cuộc điện thoại của mẹ chồng. Bà gọi điện hỏi xem
tủ lạnh ngoài đấy đã vơi bớt thức ăn chưa, để bà tiếp tục gom thịt thà
cá mú, rau sạch chốn quê nhà để gửi ra. Ly lại trao đổi với bà về tình
hình đồ ăn thức uống hiện tại, nhắc bà mua thêm một ít thịt bò, cá thu,
cá bống, cá nục và tôm, cua, ghẹ để phần nấu cháo cho các cháu. Cứ đều
đặn vài tuần, bà nội lại gửi một thùng xốp đựng thức ăn đông lạnh, một
thùng đựng rau củ ra ngoài này cho cả nhà Ly. Bốn năm nay rồi, đều đặn
vẫn thế. Điều này luôn khiến Ly cảm kích vô cùng.
Nhớ lần Ly về nhà nội sinh cháu đầu
lòng, ba tháng mười ngày trong cữ cô chẳng phải nhấc tay động chân làm
một việc gì cả. Mẹ chồng cứ tất tả ngược xuôi, lo cho con dâu từ a đến
z, thiếu một chút gì bà cũng đạp xe đi mua, đồ ăn thức uống cho Ly phải
hầm nấu rất kỹ, kiêng cữ món gì bà cũng để tâm chế biến thật cẩn thận,
áo quần của cháu cũng một tay bà giặt giũ. Bà ngoại bận bán hàng nên
cũng thi thoảng đêm này đêm khác mới đến nhà nội ngủ cùng mẹ con Ly một
bữa, rồi sáng ra lại tất tả đi về cho kịp chuyến hàng.
Nhưng vất vả vì con cháu là thế, mà mẹ chồng
Ly chẳng bao giờ đòi hỏi một chút quà từ cô con dâu. Nếu Ly có mua cho
bà một cái áo, bà cũng chối bảo các con làm gì có tiền mà vẽ chuyện mua
sắm cho mẹ. Nhưng sau đấy, bà mặc cái áo mới mà Ly mua thường xuyên, cứ
tíu tít khoe với người này người kia là con dâu
mua cho. Đôi khi, bà khiến Ly hãnh diện vô cùng. Thế nên dù kinh tế có
thi thoảng khó khăn, Ly cũng phải cố xoay được một ít tiền để mua quà
tặng mẹ chồng. Cô không nghĩ đấy là việc để lấy lòng bà, chỉ đơn giản là
sự quan tâm chân thành từ đáy lòng mình, cô muốn bà vui.
Thế nên đôi khi dập máy sau cuộc điện thoại với mẹ chồng, Ly thường rơi nước mắt thật sự, vì cảm động. Cô từng nói với Hưng: “Cuộc
đời này may mắn khi cho em gặp được anh, và cho em được là con dâu của
mẹ. Sau này, anh có lỗi gì, em cũng có thể vì mẹ mà bỏ qua cho anh.”
Ly đã từng lỡ lời nói với chồng mình như thế, nên nay khi Hưng phạm lỗi
nghiêm trọng, anh vin vào cớ này bà bắt ép cô phải giữ lời.
Ly lặng lẽ trầm tư, rồi ngước mắt lên nhìn Hưng: “Vì
anh, trái tim em như vừa bị một vết dao cứa ngang, đau đến tận cùng.
Chắc chắn sẽ có một vết sẹo theo em suốt cuộc đời. Nhưng em vì mẹ, sẽ
tha thứ cho anh duy nhất một lần này rồi thôi.” Ly cầm tờ đơn ly
hôn xé nát, mím chặt môi nhìn gương mặt đang đầy hối lỗi của Hưng. Dẫu
sao đi nữa, vẫn còn yêu chồng là một nhẽ, cô cũng sợ phải mất đi một
người mẹ chồng tuyệt vời mà từ lâu cô đã coi như là mẹ ruột của mình…
Theo Trí thức trẻ