Với phong thái từ tốn,mạch lạc, rất người lớn, Lê Hiếu tự nhận mình từng quá tự tin nên hơi kiêu căngvà có vẻ mặt dễ làm người khác sốc. Giờ gặp lại ca sỹ này, mọi người có thểkhông còn nhận thấy điều ấy nữa, đơn giản bởi anh đã ngộ ra và thay đổi sau khiphải “trả giá”-  sự bồng bột, bốc đồng kia đã “giết chết” nhiều thứ quan trọngcủa anh.

Tuổi trẻ bồng bột và bàihọc ghi tâm

Nhìn lại quãng tuổi 20 hoặc nhìn“đám trẻ” nhiều người có chung nhận định: tuổi trẻ thường háo thắng, ít lắngnghe. Lê Hiếu thấy bản thân mình trước đây cũng rất cá tính và có phần tự kiêu,có thể do lúc đó anh quá tự tin. Anh tin mình có khả năng hơn, hát tốt hơn, chơipiano giỏi hơn, làm được nhiều việc hơn những người đồng trang lứa.
 
Khi ấy, trong đầu, trong mắt anh “ít có ai” đáng để nhớ và sự lắng nghe trởthành “không quen” với anh. Lê Hiếu nhẩm tính, trong các cuộc nói chuyện thì 70%anh không nghe, 30% nghe  nhưng chỉ 20% trong phần này là anh đồng ý với ngườita.  Hệ quả là sự kiêu ngạo đó của anh đã giết chết nhiều tính cách khác củamình, và giết chết nhiều thứ trong công việc của anh.

Lê Hiếu: Sự kiêu ngạo đã “giết chết” tôi
 

Lê Hiếu bảo thời tuổi trẻ ai cũngham chơi và cũng tự thấy mình cũng thế. Anh kể rằng đã bỏ qua ba cơ hội quantrọng, chúng chỉ đến một lần trong đời và không bao giờ quay lại. Có tiếc nuối,nhưng Lê Hiếu biết: “Cái gì cũng có sự trả giá, rất công bằng. Mình nỗ lực baonhiêu thì sẽ được đáp lại bấy nhiêu, còn không làm thì sẽ chẳng có gì. Đó làđiều tự nhiên”.

Và anh cũng không quá tiếc bởi do cá tính của mình mà anh đã đánh mất nó nênđành phải chịu thôi. Bớt chơi đi và cố gắng nắm bắt cơ hội chính là bài học màanh rút ra được từ chính trải nghiệm của mình và muốn chia sẻ với những người đisau.

Không vội chạy theo màbước đi chậm rãi

Vậy giờ Lê Hiếu đang ở đâu trêncon đường sự nghiệp âm nhạc của mình? Anh bảo: “Thực ra, ca sỹ là một người nghệsỹ đi trong một dòng chảy chung nên rất khó để tôi đánh giá được mình đang đứngở đâu.” Nhưng anh cảm nhận được là mình có một vị trí nhất định trong lòng khángiả. Lê Hiếu nghĩ, cái được cái mất khó rạch ròi, nhưng anh thấy mình được bạnbè, đồng nghiệp tôn trọng và giúp đỡ để tốt hơn trong công việc.

Nếu thử ép Lê Hiếu vào “10 nấcthang trong âm nhạc” thì anh lập tức nhảy ra với tuyên bố: “Tôi chọn nấc 11!”bởi anh nghiệm ra: “Mọi thứ công bằng lắm. Những anh chị có nỗ lực hơn tôi thìhọ được bù đắp nhiều giá trị hơn. Tôi thấy rất rõ ràng rằng nếu cố gắng lao độngthì trước sau mình cũng sẽ gặt hái được thứ gì đó.”

Những bước đi trong âm nhạc củaLê Hiếu dường như âm thầm, chậm rãi. Anh bảo từ trước tới nay âm nhạc của mìnhđã vậy rồi nên không có gì phải sợ, phải chạy theo những người đang ồn ào. Kếtquả có vẻ vẫn đúng như sự tự tin của anh: “Công việc của tôi vẫn tốt đều đều,khán giả ngày càng nhiều hơn.”

Lê Hiếu nói anh không chọn chạy theo âm nhạc thị trường và khán giả của anh vẫnổn định. Nghe qua tưởng anh chọn cho mình một lối đi an toàn, nhưng là “tự nhiênnó thế chứ tôi không chủ động chọn, mà dòng nhạc của tôi đã chọn cho tôi nhưthế.” Lê Hiếu bộc bạch.

Và cũng không thể đứngmột mình

Lúc mới vào nghề, Lê Hiếu chưađịnh hướng bản thân vào con đường chuyên nghiệp nên sản phẩm đầu tay anh làmtheo sở thích của mình là chính, chứ không đặt trọng tâm vào việc quảng bá sảnphẩm của mình đến khán giả, cứ để tự nhiên, ai thích nghe thì nghe. Nhưng saumột thời gian dấn thân vào chuyên nghiệp anh nhận ra “điều đó là sai hoàn toàn,hậu quả là tôi bị thiệt thòi nhiều.”

Lê Hiếu cũng thấy rằng việc ca sỹđứng độc lập một mình sẽ gặp nhiều khó khăn, còn khi vào một công ty thì họ đượclo toàn bộ công tác PR, chăm sóc hình ảnh. “Nếu không có phần này thì một  ca sỹrất khó khiến sản phẩm âm nhạc của mình được nhiều khán giả biết đến. Không cónhạc online, báo giấy, truyền hình,… tôi nghĩ ca sỹ sẽ khó sống. Nên tôi tinrằng PR là việc rất cần thiết cho sự phát triển của mỗi ca sỹ.” Đó cũng là điềuanh đã học được.

Lê Hiếu: Sự kiêu ngạo đã “giết chết” tôi
 

Trong quá trình phát triển sựnghiệp ai cũng sẽ có lúc gặp những thử thách phải vượt qua. Khi ấy anh thườnglàm gì? “Tôi cần một lời khuyên của một người bạn thân hoặc những người thânnhất của mình. Tôi sẽ gọi điện tâm sự, hỏi xin ý kiến họ về giải pháp cho vấn đềcủa mình.” Lê Hiếu bảo đó là điều anh hay làm.

Vậy trong đó chắc sẽ có người ảnh hưởng nhiều đến cuộc sống của anh? “Đến giờ,tôi chưa thấy ai có ảnh hưởng rõ rệt lên mình bởi vì tôi tự thân vận động.”  Vớianh, những người bạn thân rất quan trọng bởi khi mình cần họ luôn đến bên cạnhđể chia sẻ. Lê Hiếu thấy mình may mắn vì có khá nhiều bạn thân, họ đã giúp anhrất nhiều về mặt tinh thần, nhiều khi cả vật chất mặc dù họ cũng không quá dưgiả.

Có chửi thề nhưng chỉtrong cuộc sống riêng

Những khi tức quá anh có… chửithề? “Có chứ!” Lê Hiếu buột miệng. Câu thường dùng là gì vậy? Sau một hồi ờ ờthật là dài như đang cố lục lại “vũ khí cấm”, anh cười, nói nhỏ: “Câu người miềnNam hay dùng nhất ấy, còn không thì dùng tiếng Anh.”

Nhưng Lê Hiếu bảo mình rất ý thức chuyện đó, chỉ dùng trong “cuộc sống riêng”chứ không bao giờ “văng ra” khi đi ngoài đường hay ngồi giữa một đám đông. “Đókhông phải là hai bộ mặt trên một con người mà là việc mình phải làm. Là ngườicủa công chúng thì mình phải làm gương để giúp họ trở nên tốt hơn.”

Vậy thực ra, anh là người thếnào? “Đơn giản. Nhưng trong sự đơn giản này có nhiều cái phức tạp mà chính tôicũng chưa khám phá ra.” Lê Hiếu tin rằng ai cũng có cuộc sống riêng và giờ có ainhắc đến cuộc sống riêng của anh (đi bar, vũ trường,..) thì anh cũng không quantâm.

Anh cười bảo: “Xét cho cùng, nghệ sỹ Việt Nam mình còn quá ngoan so với nghệ sỹbên nước ngoài, đủ loại scandal. Dĩ nhiên, là người Việt Nam, có những chuẩn mựcvăn hóa, thuần phong mỹ tục khác nên mình phải sống khác.”

Chưa biết đời là gì nhưngbiết mình thế nào

Lê Hiếu cho rằng bản thân chưa cóđủ trải nghiệm để định nghĩa được về cuộc đời. Anh bảo chắc phải đến tầm ngoài40 tuổi, tức quá nửa cuộc sống thì có thể biết được cuộc đời là thế nào và phầnsau của mình sẽ ra sao. “Hiện giờ, lúc buồn hay vui tôi cũng chỉ nghĩ rằng: ngàymai lúc nào cũng là một ngày mới và mình sẽ làm tất cả những gì tốt nhất để mìnhcảm thấy vui.

Nói ra nghe có vẻ hơi máy móc nhưng trong đầu tôi luôn quan niệm: những thứ màtôi muốn là để cho tôi và gia đình mình luôn hạnh phúc, bố mẹ có niềm vui về concái. Lúc mới vào Sài Gòn tôi nhờ nhiều vào bố mẹ, giờ thì tôi có thể giúp đượcbố mẹ rồi.” Lê Hiếu trải lòng.

Đến tuổi này anh cảm nhận thấytình yêu với âm nhạc và tình yêu trai gái có điểm gì tương đồng? “Khá nhiều đấy,có sự da diết, có sự mãnh liệt, cảm xúc khi hát một bài mình thực sự thích cũnggiống như mình đang yêu mình thực sự yêu. Bài nào mình không thích thì cảm xúccũng thoáng qua thôi.”

Lê Hiếu bảo mình là người rất tình cảm trong chuyện tình yêu nên anh thường chọnnhững bài có ca từ hợp với tính cách mặc dù anh thường giữ bề ngoài của mình hơilạnh lạnh.

“Tôi muốn người nghe cảm nhậnđược cái bên trong của mình. Nhưng nếu ai thấy nhạt nhòa, chưa cảm nhận được thìtôi cũng chấp nhận chứ không cố níu kéo để giải thích. Đối với tôi, tình cảmphải xuất phát từ ánh mắt, lời nói và hai người cảm được nhau chứ không cần phảinói ra rằng anh thích em, anh muốn em. Ngược lại,  tôi cũng phải cảm nhận đượcngười ta muốn gì. Đó là tính cách của tôi.” Lê Hiếu trần tình.

Theo Vnmedia