Làm người đàn ông đứng giữa, tôi cảm giác mình như đang đi trên dây, bên tình bên hiếu, nghiêng về bên nào cũng là vực thẳm. Một câu nói vô tình của mẹ về cách nấu nướng cũng khiến vợ tôi chạnh lòng, suy diễn. Một hành động chăm sóc con cái theo kiểu hiện đại của vợ cũng làm mẹ tôi gai mắt, phật ý vì "không giống ngày xưa".

  • Covers content
  • Not interested
  • Inappropriate
  • Seen too often

ADBRO is the full service ad network for high impact contextual advertising with direct access to the exclusive in-image inventories across major local publishers.

We provide free creative adaptation into rich media, interactive and playable ads formats. Campaigns in our channel are delivered under guaranteed prices for actions with programmatic & managed delivery. We provide contextually segmented in-target audiences for over 60 industries with a full range of brand safety solutions.

ADBRO operates across SE Asia, including Singapore, Vietnam, Indonesia, Thailand, Philippines and Malaysia.

To test our channel for your advertising campaigns or consider partnership programs for publishers, please contact us at www.adbro.me

me va vo mau thuan, toi la ke dung giua hai lan dan hinh anh 1
Tôi mệt mỏi khi đứng giữa mâu thuẫn của mẹ và vợ (Ảnh minh họa, nguồn: AI)

Tôi trở thành chiếc "thùng rác cảm xúc", nơi cả hai người phụ nữ quan trọng nhất đời tôi trút bỏ sự bực dọc. Nếu tôi bênh mẹ, vợ sẽ khóc lóc nói tôi là "con trai cưng của mẹ", không biết bảo vệ vợ. Nếu tôi nói đỡ cho vợ vài câu, mẹ lại thở dài, bóng gió rằng tôi "có vợ quên mẹ", "nghe vợ hơn nghe mẹ". Những bữa cơm gia đình trở nên nặng nề, đầy những tiếng thở dài nén lại và những ánh mắt lảng tránh nhau. Tôi thường chọn cách im lặng, cố gắng làm dịu không khí bằng những câu chuyện vô thưởng vô phạt, nhưng sự im lặng đó đôi khi lại bị cho là nhu nhược, là vô tâm.

Liếc nhìn chiếc ví da cũ kỹ, rỗng tuếch đang nằm chỏng chơ trên bàn, nỗi chua xót càng dâng lên nghẹn đắng ở cổ họng. Áp lực cơm áo gạo tiền, những hóa đơn chờ thanh toán đã đủ đè nặng lên vai tôi rồi. Tại sao họ không thể hiểu cho tôi một chút? Khi kinh tế eo hẹp, người ta càng dễ cáu bẳn với nhau hơn. Tôi biết mẹ lo cho con trai vất vả, vợ lo vén khéo cho tương lai gia đình, nhưng cách họ thể hiện sự lo lắng ấy lại đang xâu xé tôi mỗi ngày.

Tôi cảm thấy mình thật sự bất lực. Bất lực vì không đủ vững chãi về kinh tế để lo cho mọi người đủ đầy, và càng thất bại thảm hại hơn trong việc giữ ngọn lửa ấm êm trong chính ngôi nhà của mình. Tôi chỉ ước một điều giản đơn: Ước gì mẹ bớt khắt khe một chút, vợ nhường nhịn thêm một câu, chỉ cần họ vì tôi – người đàn ông đang kiệt sức đứng giữa này – mà cố gắng chung sống hòa bình.

Theo VOV