Khi biết tin tôi mang trong mình đứa con gái, anh đã thất vọng và không liên lạc với tôi nữa.
Chán vì vợ không sinh được con trai
Người ta cứ nói ‘con nào chả là con, trai hay gái đều được’, nhưng đó
chỉ đơn thuần là lời nói, còn thật lòng họ vẫn mong muốn đứa con đầu họ
sinh là trai. Và tâm lý của các ông chồng bà vợ đều mong muốn như vậy.
Người chồng thì mong có con trai để có người nối dõi, còn người vợ vì
bất an với gia đình chồng nên con trai đầu lòng sẽ là giải pháp an toàn
nhất, còn con sau là trai hay gái họ đều yên tâm.
Chuyện con trai hay con gái cũng là nguyên nhân dẫn tới mâu thuẫn gia
đình thậm chí là nhiều gia đình tan nát vì vợ không sinh được con trai.
Anh cũng là người như vậy, anh luôn than thân trách phận, luôn buồn lòng
khi vợ không sinh được con trai. Nhưng điều anh nói là vì vợ anh không
sinh được con trai nên mẹ anh và vợ có nhiều mâu thuẫn. Vợ anh lại không
biết chừng mực nên hễ mẹ nói là cãi lại. Thế nên anh phiền lòng vô
cùng, cảm thấy buồn chán. Và những lúc đó tôi luôn là người để anh giãi
bày tâm sự.
Tôi là cô gái chưa chồng, là cô gái được nhiều người đàn ông chú ý.
Người ta nói chẳng sai ‘lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, anh luôn tâm sự
sẻ chia với tôi, luôn tỏ ra buồn chán trước mặt tôi, có lúc tôi đã rơi
nước mắt vì những tâm sự xúc động và rất thật của anh. Tôi nhìn anh mà
buồn và không hiểu tự lúc nào, tôi đã để anh được coi tôi là chỗ dựa.
Tôi cũng thấy nhớ mỗi ngày không gặp anh và từ bao giờ, tôi yêu anh
không hay.
Tình cảm của chúng tôi cứ thế tiến triển. Dù biết rõ anh có vợ nhưng tôi vẫn ngã vào vòng tay ấy. Tôi muốn có được người đàn ông này và muốn làm chỗ dựa tinh thần cho anh. Chúng tôi yêu nhau được 2 tháng thì anh đã gần gũi tôi. Ngày tôi trao cho anh thân xác của mình, tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Thật sự là không có chút do dự hay hối hận vì việc anh có gia đình tôi đã biết từ trước, tôi cũng chuẩn bị tâm lý đón nhận tất cả.
Ngoại tình để kiếm ‘thằng cu’
Thấy anh sống không hạnh phúc, tôi còn buồn hơn. Tôi không có ý chia rẽ
tình cảm của anh và chị. Tôi cũng chẳng muốn danh phận gì cả. Chỉ là tôi
cứ yêu anh như thế, chưa tính tới tương lai. Tôi cũng quan niệm, yêu là
hiến dâng, thế thôi.
Chúng tôi trao cho nhau những giây phút hạnh phúc, những lời yêu thương
chân thành. Anh luôn khiến tôi cảm thấy bình yên và ấm áp. Thế rồi, anh
đề cập tới việc muốn tôi sinh con cho anh. Anh nói sau khi tôi có thai,
anh sẽ nói với mẹ chuyện của chúng tôi và ly dị vợ. Anh muốn mẹ có một
người con dâu như tôi chứ không phải cô vợ hỗn xược kia của anh.
Không hiểu, có phải vì quá yêu anh không mà khi đó tôi cảm thấy hạnh
phúc, tôi thoáng nghĩ đến việc được chính thức làm vợ của anh, được danh
chính ngôn thuận sinh con cho anh và tôi đã gật đầu đồng ý sau hai ngày
suy nghĩ.
Tôi có bầu, ngày nào anh cũng cung phụng tôi, chiều chuộng tôi hết mình.
Trời mưa tầm tã anh cũng đi mua đồ ăn cho tôi. Tình cảm anh dành cho
hai mẹ con khiến tôi xúc động rơi nước mắt. Và chưa giây phút nào tôi
hối hận vì đã yêu anh.
Sau 3 tháng, tôi chưa thấy anh nói gì
tới chuyện thưa với mẹ cưới tôi cũng như làm thủ tục ly dị vợ. Tôi sợ
cái bụng quá to, sợ bàn dân thiên hạ bàn tán nên quyết định nói với anh
chuyện này. Anh cũng ngập ngừng nói rằng anh định đợi cơ hội tốt rồi nói
với cả vợ và mẹ. Tôi cũng lặng im chờ đợi.
Và cái ngày tôi thông báo cho anh tin tôi có mang con gái, anh đã không
tỏ thái độ gì. Mặt anh lạnh lùng và nói ‘thế à’ và nói phải về sớm có
việc. Sau hôm ấy tôi không còn thấy anh liên lạc hay điện thoại, thậm
chí không nhắn tin. Người đàn ông ngày nào cũng cận kề bên mẹ con tôi,
chăm sóc hai người chu toàn nay đâu. Tôi gọi điện cho anh thì anh nói
anh bận, phải làm xong việc mới tới được. Và tôi cứ chờ, còn anh thì
không tới.
Tôi buồn rầu khóc suốt. Tôi hỏi thẳng anh thì anh chỉ ngập ngừng nói mẹ
anh không đồng ý, vì tôi mang bầu con gái. Trời ơi, mọi thứ như sụp đổ,
tôi biết anh đã phụ bạc tôi, anh đã quên lời hứa và đích thị anh là một
gã Sở Khanh.
Anh đến với tôi chỉ mong muốn tôi sinh cho anh một đứa con trai. Vì thế
khi biết tin tôi mang trong mình đứa con gái, anh đã thất vọng và không
liên lạc với tôi nữa. Thật ra, anh không hề yêu tôi mà chỉ lợi dụng tôi
để sinh cho anh thằng cu. Nhưng khi tôi không làm được việc đó, anh đã
phũ phàng từ bỏ tôi không thương tiếc. Vậy con anh thì sao, dù sao đó
cũng là con gái của anh. Anh thật sự là gã đàn ông nhẫn tâm vậy sao? Tôi
sẽ phải sống thế nào với gã đàn ông nhẫn tâm ấy? Chẳng lẽ tôi phải sinh
con một mình. Trời ơi, sao số tôi khổ thế này. Tôi ân hận quá, đau khổ
quá vì đã tin lời gã đàn ông vô liêm sỉ như anh ta.
Theo Khám phá