80% lý do ly hôn "tính tình không hòa hợp" thựcchất là sự thất vọng trong chuyện gối chăn.

Thấy chị Hoàng Thu đi “kế hoạch”, bạn bè xótruột, mắng anh Trịnh Tùng, chồng chị Thu: “Ông là bác sĩ mà không biếtthương vợ. Bốn, năm biện pháp tránh thai thuộc nằm lòng, hết khuyên ngườinày đến tư vấn người kia, sao ông không áp dụng mà cứ để vợ phải nạo hútmãi?”.
 
Anh Tùng chưa kịp phản ứng, chị Thu nhanh nhảubênh chồng: “Tại tui đấy, mỗi lần ổng rục rịch “rút quân”, tui kéo lại,cho khỏi “phí đạn”. Thôi, mình làm mình chịu”.
Nỗi buồn

Ảnh minh họa

Vợ chồng chị Thu cưới nhau gần 10năm nay, nhưng anh Tùng thì ngày càng ốm o, còn chị Thu thì phơi phới ra mặt.Đi đâu vợ chồng cũng có nhau, thỉnh thoảng lại tủm tỉm nhìn nhau cười mỗi khinghe ai than trách đời sống gối chăn. 

Vợ chồng chị Ngọc Tuyết, Q.5, TP.HCM thì ngượclại. Dù đã chung sống đến 13 năm, có với nhau hai mặt con, nhưng năm 2000,cả hai đành kết thúc cuộc hôn nhân quá lệch pha về đời sống tình dục bằng lyhôn. Lý do chia tay, nếu nói ra, người ta sẽ trách chị nhiều hơn tráchchồng.
 
Trải qua hai lần “vượt biển” đau đớn và cựcnhọc, chị Tuyết luôn bị ám ảnh những cơn đau đẻ, vì vậy, bất kỳ nguyên nhânnào dẫn đến khả năng có thai, chị đều… ớn lạnh. Mỗi lần cảm thấy anh chồngsắp… tới bến, chị Tuyết bắt đầu vừa đẩy, vừa khóc, vừa van xin: “Anhkhông thương em! Anh không thương em! Em sợ có bầu lắm…”.
 
Vận động, thuyết phục vợ thế nào cũng khôngđược, chị Tuyết vẫn luôn kiên quyết bắt chồng ngưng ngang niềm hưng phấn. Đãvậy, chị còn mang chuyện riêng tư của vợ chồng “méc” gia đình, khiến anhThắng nhìn ai cũng xấu hổ.
 
Tình dục trong đời sống vợ chồng có sự lệch phakhiến vợ chồng còn bị hiểu lầm.
 
Chị Thùy Mai ở TP Biên Hòa, Đồng Nai, rất khóchịu tính “dở hơi” của chồng. Chị khẳng định: “Những người chồng đànghoàng không bao giờ lén vợ xem phim sex”. Chị tự hỏi: “Không hiểunổi, vì sao đồ tươi có sẵn không muốn, lại muốn đồ khô trong tủ lạnh!”.
 
Nhưng anh Trọng, chồng chị Mai thì hiểu rất rõsự “dở hơi” của mình. Anh bảo: “Mỗi lần chung đụng vợ chồng, bả đều mởđầu bằng giọng cảnh cáo: “Này, nếu tôi bệnh mà phát hiện nguyên nhân lây từông, thì ông có một ngàn cái của quý tui cũng… cắt phéng!”. Bao nhiêu hăm hởtan biến lập tức. Dù “đồ nhà” có tươi cũng ngán”.
 
Những câu chuyện trên đây được bàn tán khá nhiềuchốn trà dư tửu hậu. Nhiều người chỉ có thể nói với bạn bè những lúc sayxỉn. Bản thân tôi cũng không ít lần thấy ức chế trong đời sống tình dục. Vợtôi nhiều khi xem chuyện chăn gối như một hình thức khen thưởng hoặc banphát của “người trên” đối với “kẻ dưới”.
 
Không ít lần, cô ấy còn hăm he cấm vận nếutôi... không ngoan (?). Điều này làm tôi cảm thấy hoạt động mang tính tâmđầu ý hợp, thuận vợ thuận chồng này chỉ còn là sự sỉ nhục nặng nề với cánhđàn ông.
 
Ham muốn tình dục là nhu cầu không thể thiếutrong việc duy trì đời sống hôn nhân. Nhưng bản năng tình dục của mỗi ngườimạnh yếu lại rất khác nhau, làm thế nào sự khác nhau này có thể hòa điệuthành bản tình ca hùng tráng trên giường?
 
Câu hỏi thật khó trả lời, nếu nghĩ đây là phạmtrù thuần đạo đức. Đàn ông chúng tôi mang tiếng là phái mạnh, đương nhiênnhu cầu tình dục cũng cao hơn nữ giới. 
 
Hai năm nay, tôi đã “tự xử” mỗi khi có nhu cầu.Nhiều lúc, tôi thức suốt đêm, xem những bộ phim cấp 3 để lấp trống những đêmvô nghĩa. Tôi tâm sự với bạn bè, mười người hết mười ủng hộ hành vi “solo”của tôi và rồi cả thảy đều chung thắc mắc: có vợ để làm gì mà phải tự hànhhạ mình như vậy?

Theo TrịnhĐức Kiên
PNO