Philíp ngồi trong phòng làmviệc, đọc bức thư ông vừa viết xong.
"Laura thân yêu! Có lẽ, anh sẽlàm em ngạc nhiên và đau buồn. Anh biết em đã yêu người khác. Nhưng anh yêu emhơn yêu cuộc sống. Hôm nay, lần cuối cùng, vì em, anh đã uống cốc cô nhắc phathuốc độc. Em đừng buồn vì anh. Anh đã sống hạnh phúc bên em 4 năm. Anh sẽ giảiphóng cho để em được hạnh phúc. Philíp của em cho tới những ngày cuối cùng củađời anh. "Ông nghĩ: "Bức thư này không phải là một trong những tác phẩm hay nhấtcủa mình. Có lẽ, nó quá tình cảm và nhất định sẽ làm một số độc giả phải khóckhi nó được đăng báo".
Philíp thở dài và nói dài giọngthành tiếng: "Có lẽ, các báo ngày mai sẽ đăng cáo phó về mình". Ông mở mắt vàhình dung về cái tiêu đề: "Nhà tiểu thuyết nổi tiếng 54 tuổi đã tự tử". Ông tựhỏi: "Các báo sẽ viết gì về mình? Họ thích các tác phẩm của mình? Họ sẽ đánh giámình thế nào? Họ sẽ lên án cuộc hôn nhân bất hạnh của mình với cô gái chỉ bằngtuổi con gái mình".
Ông mỉm cười gượng, bác bỏ tất cảcác câu hỏi đó. Dù sao, thậm chí, ông sẽ không đọc những lời chỉ trích cuối cùngđối với mình. Nhưng bây giờ nghĩ lại cũng chưa muộn. Lần đầu tiên, lúc Talibốt,thư ký riêng của ông, xuất hiện, ông đã nghĩ: điều gì sẽ xảy ra?
Cũng như sáu ngày trước, haingười lại bắt gặp nhau lúc ông chứng kiến sự phản bội. Ông có thể ly dị vợ và sathải Talibốt để sống trong cảnh giàu có và cô đơn, còn hắn và Laura sẽ sốngtrong nghèo đói. Cách giải quyết đó không ổn về cả hai phía nên Talibốt đã đưara phương án ngày hôm nay. Hắn đề nghị:
- Chúng ta sẽ gặp nhau và sẽ cóhai cái ly, trong đó, một cái chứa thuốc độc. Cả hai người sẽ uống, người này sẽchết, còn người kia sẽ sống và có Laura.
Philíp ngắt lời:
- Còn tải sản của tôi. Đó mới làđiều chủ yếu, phải thế không? Nếu tôi thủ đoạn và bắt đầu làm thủ tục ly dị, thìLaura sẽ chẳng còn gì. Nhưng nếu tôi chết, thì cô ấy sẽ trở thành người vợ góagiàu.
Talibốt xác nhận:
- Đúng như vậy ! Cô ấy đã quensống sung sướng bên ông và tôi không muốn cô ấy khổ.
Liếc nhìn Talibốt, Philíp đau đớnnhận thấy ưu thế của hắn. Ông không thể hoàn toàn kết tội Laura, nhưng ông cũngkhông thể để cô sống khổ.
Một tuần sau, ông và Talibốt đãnghiền ngẫm kỹ mọi chi tiết. Talibốt sẽ kiếm loại thuốc diệt côn trùng. Mùi vịcủa nó sẽ bị khử bởi rượu cô nhắc.
Công việc được ấn định vào chiềuchủ nhật, lúc 8 giờ sáng. Hai người đàn ông sẽ viết giấy để lại để cảnh sát khỏitìm kiếm kẻ sát nhân.
Lúc này đã 7 giờ rưỡi.
- Philíp, em đây mà, Laura lẻnvào phòng, khép kín cửa, nói. Em đã phát điên vì sự chờ đợi và vì không hiểu sựviệc sẽ ra sao.
Philíp nói:
![]() |
- Mọi chuyện sẽ tốt đẹp.
Lúc có mặt Laura, một lần nữa,ông càng thấy mình đã hành động đúng. Nhỏ bé, dịu dàng, tóc hung, tựa con mèocon, cô lại bên ông, quỳ xuống bàn, nhìn ông với vẻ trung thành. Cô như một embé. Ông nói và nhẹ nhàng vuốt tóc cô. Lúc này, thậm chí, ông không thể lên án sựphản bội của cô.
Laura nói:
- Em sợ , anh Philíp ạ. Nghe cácanh nói, đột nhiên, em có cảm giác như đó là trò chơi. Nhưng có đúng là sẽ nhưvậy không?
- Đúng. Đó là trò chơi đắt giá.Anh đã viết xong thư. Em có muốn đọc không?
Ông đưa tờ giấy cho cô, Cô bắtđầu đọc, còn ông thì thấy tự hào về tác phẩm của mình. Đôi mắt cô sáng lên. Côbật tiếng khen:
- Ôi anh Philíp, thật tốt bụng,ngay cả khi em có tội, mà anh vẫn tốt với em.
- KHông phải, chẳng qua em đã gặpvà yêu người cùng tuổi với mình.
- Không đúng, em chỉ yêu anh. Emkhông yêu Talibốt, mà chỉ bị hắn quyến rũ. Em đã mù quáng, không đánh giá đúnglòng tốt và sự bao dung của anh. Chỉ lúc này, khi có thể mất anh, em mới hiểu làem rất yêu và cần đến anh. Anh đừng chết.
- Nếu quả em nghĩ vậy, thì chúngmình sẽ đề nghị Talibốt ra đi và chúng mình sẽ tổ chức ngày hội ăn mừng.
Laura cúi đầu, đầu cô chạm đầugối Philíp. Cô nói với vẻ xúc động:
- Anh không hình dung được hắn cónghĩa gì với em đâu. Đó hoàn toàn không phải là tình yêu, mà chỉ là sự say mêthấp hèn. Em đã cố, mà vẫn không bỏ được hắn. Em tự trách mình vì đã làm khổanh, nhưng em muốn anh hiểu tất cả. Em đã nhiều lầnhứa với anh và sẽ không thựchiện được lời hứa nếu hắn còn sống và có em.
-Thế nếu hắn chết?
Laura ngửng đầu, nhìn Philíp phấnkhởi nói:
- Thì chúng mình sẽ hạnh phúc nhưxưa. Chúng mình sẽ nghĩ cách giết hắn.
- Anh sợ mọi việc là do số mệnh.
- Chúng mình sẽ chống lại sốmệnh. Anh sẽ cầm cái ly trước, còn hắn sẽ uống cái ly khác, phải không?
- Bọn ăn đã quyết định như vậy
- Nhưng đó là vì anh không tinem, còn hắn thì tin. Chẳng bao giờ hắn nghĩ chúng mình sẽ lừa hắn.
- Thật thế chứ?
- Các anh đã quyết định chọn loạily chưa?
- Rồi. Chọn loại ly vẽ hình thầnchết và thần Apôlông.
- Nếu vậy, mọi việc sẽ đơn giản.
Laura đứng lên đi nhanh về phíacái "bar" nơi Philíp để chai cô nhắc, cái khay nhỏ bằng bạc và nửa tá ly dùng đểuống rượu. Mỗi cái ly đều được trang trí theo chủ đề của thần thoại. Laura chọnhai cái ly rồi đặt chúng lên bàn trước mặt Philíp.
- Anh có biết em sẽ làm gì không?Laura hỏi, mặt cô bỗng ánh lên vẻ trẻ trung. Em sẽ rót cho anh vào cái ly này.Laura nói và chỉ tay vào cái ly vẽ hình thần Dớt để râu. Còn cái ly này, em sẽbỏ thuốc độc vào. Cô gại móng tay vào cái ly có vẽ hình thần Apôlông, tóc xoăn.
Philíp nhếch mép, bảo:
- Điều đó cũng dễ nhớ. Ông lão vàchàng trai.
Laura nói thầm:
- Hắn sẽ không nghi ngờ đâu. Thậmchí, lúc biết mình uống thuốc độc, hắn sẽ nghĩ mình gặp xui. Và lúc đó... Ôi anhyêu!Lúc đó, mọi việc sẽ tốt đẹp hơn cả trước kia.
Laura chạy đi, còn Philíp thì đểtrả hai cái ly vào chỗ cũ rồi ra mở cửa. Philíp hơi sững sờ trước sự việc xoaychuyển bất ngờ. Cô ấy yêu mình, ông nghĩ vậy.
Nhưng lúc mở cửa cho kẻ tình địchtrẻ, nhìn thấy hai vị thần ở trước mắt mình, ông lại cảm thấy ngờ.
Talibốt tức giận, nói:
- Tôi nghĩ ta nên tranh thủ thờigian.
Sau đó, hắn lấy từ túi áo khoácra cái lọ đựng thứ chất lỏng màu đen. Hắn lại gần cái "bar" để cái lọ cạnh nhữngchiếc ly. Hắn rút găng tay ra, nhét vào túi áo, treo áo khoác lên mắc áo đặt ởgóc phòng.
Philíp hỏi:
- Anh viết thư chưa?
- Rồi, nó đây. Hắn đưa cho ôngchiếc phong bì chứa bức thư.
Philíp bảo:
- "Thư của tôi ở trên bàn".
Philíp đọc dòng chữ trên phongbì: "Gửi người có liên quan tới sự việc này". Talibốt lấy ra tờ giấy có viết cáccâu sau: Người đàn bà tôi yêu đã không yêu tôi. Không thể sống thiếu cô ấy nêntôi đã uống thuốc độc. Vĩnh biệt. Talibốt".
Philíp nhận xét:
- Văn chưa tốt lắm. Nhưng cáichính đã được viết ra".
Đọc xong thư của Philíp, Talibốtnói:
- Tất cả đều rõ ràng. Laura vàođi! Chúng tôi đang đợi em.
Laura lặng lẽ bước vào, đầu cúixuống, không nhìn người tình trẻ. Philíp nghĩ: "Laura sợ rằng mình sẽ nhìn thấysự phản bội trong mắt cô ấy chăng? Hay là, ngược lại, cô ấy sợ là sẽ để lộ điềuđã thỏa thuận với mình?
Talibốt cầm tờ giấy ở tay Philíp,nhét nó vào trong phong bì, nói:
- Ông có thể tin rằng tôi sẽ đưanó cho ông trước lúc tôi uống thuốc độc. Tất nhiên khi mọi việc kết thúc, kẻ cònsống sẽ phải hủy bức thư của mình.
Laura vẫn không nhìn hắn, hỏi:
- Anh có mang đến không?
- Có. Cái lọ nhỏ để ở trên cái"bar". Em hãy đổ nó vào cái ly rồi đổ cô nhắc vào. Hai cái ly cần được rót đầybằng nhau. Bây giờ, bọn anh sẽ quay lưng lại phía em.
Philíp nói thêm:
- Rót xong, em đặt hai cái ly lêncái khay nhỏ rồi đặt lên bàn của anh. Bọn anh sẽ quyết định ai sẽ uống cái lynào
Họ nhìn về phía cái "bar" rồinhìn về phía cửa ra vào.
Talibốt nói thầm:
- Thuốc độc sẽ có tác dụng rấtnhanh. Tôi hy vọng sẽ không ai bị đau đớn.
Philíp chẳng nói gì. Ông nghĩmiên man. Cô ấy có lừa dối không? Liệu hắn có tin cô ấy không?
Laura bước nhẹ ở phía sau lưnghọ. Lúc cô đến bên cái bàn, thì hai người đàn ông quay lưng lại. Hai tay Laurarun lên lúc cô đặt cái khay xuống bàn. Chất lỏng hơi xao động trong cái ly.
Talibốt bảo:
- Rót cả cho em nữa. Bọn anh muốncả ba cùng uống. Có nghĩa là cần ba cái ly.
Laura ngoan ngoãn quay người đilấy thêm cái ly thứ ba. Philíp chăm chú nhìn ba cái ly để trên khay bạc. Chúng yhệt nhau về lượng nước và màu sắc, chỉ khác ở hình vẽ ở mỗi cái ly. Theo sự thỏathuận với Laura, thuốc độc là ở trong cái ly vẽ hình thần Apôlông. Cái kia vôhại. Còn nếu Laura lừa ông?
Philíp lại nhìn Talibốt lúc hắntheo dõi Laura rót vào cái ly thứ ba. Ông nghĩ: "Sáu tháng cô ấy cặp bồ với hắn.So với hắn, mình già nhưng có tiền. Nếu cô ấy bỏ thuốc độc vào cái ly vẽ hìnhthần Dớt, thì cô ấy sẽ có tiền và người chồng trẻ. Còn nếu mình nhận cái ly vẽhình thần Apôlông, thì mình sẽ phá vỡ kế hoạch của hai người và sẽ lại được sốngvới cô ấy. Nếu cô ấy nói thật? Lúc ấy mình, cô ấy đã đối xử tốt. Mình tin cô ấykhông lừa dối. Cô ấy đã chung thủy với mình trong thời gian hơn ba năm. Việc côấy yêu hắn chỉ là sự sai lầm. Tự cô ấy biết điểm yếu của bản thân và tin rằngchỉ cái chết mới giải thoát cho cô ấy. Có nên tin cô ấy không?
Laura mang mấy cái ly đến và nhìnPhilíp với cái vẻ đầy hứa hẹn khiến tim ông đập nhanh hơn.
Talibốt phá tan sự im lặng, nói:
- Ông chọn đi! Tôi xong rồi.
Philíp lại bên cái khay, chìa mộttay ra và bắt đầu do dự. Dớt hay Apôlông? Apôlông hay Dớt? Ông cảm thấy haingười kia đang nín thở, chờ đợi. Cuối cũng, ông quyết định. Thà bị chết mà tincô ấy, còn hơn là sống mà biết cô ấy lừa mình. Tệ hơn cả là chết vì thiếu niềmtin.
Ông chọn cái ly vẽ hình thần Dớt,nâng lên mũi, ngửi thấy mùi thơm dễ chịu của hạnh nhân. Chẳng lẽ, đó là vị đắngcủa thuốc độc? Sau khi hít mạnh lần nữa, ông chỉ cảm thấy mùi thơm của rượu cônhắc quen thuộc mà ông thích.
Talibốt cầm cái ly khác, nâng nólên, liếc nhìn Philíp rồi bảo:
- Vì người phụ nữ hai ta yêu.
Philíp hưởng ứng:
- Vì Laura.
Hai người đàn ông cùng đưa ly lênmũi, uống một hơi rồi đứng yên chờ đợi. Philíp bỗng cảm thấy lạnh trong dạ dày,chân run run. Ông nghĩ: "Mình sẽ bị ngộ độc chăng? Các triệu chứng gì vậy? Chẳnglẽ, thuốc độc ngấm nhanh thế?".
Ông muốn nhìn Laura, muốn nhìnthấy câu trả lời trên mặt cô, nhưng ông không quay đầu được. Vừa lúc đó, Talibốtkêu lên:
- Lạy chúa, cổ họng tôi như cólửa.
Cái ly rời khỏi tay hắn, lănxuống dưới gầm bàn. Một tay hắn giữ chặt cổ họng, tay kia che miệng, hắn khụygối xuống, người cong lại, kêu: "Có ai cứu tôi với!". Sau đó, hắn từ từ bò trênsàn, đôi vai rung lên, người co lại, xỉu đi.
Laura nói:
- Thế là xong
Philíp hưởng ứng:
- Phải, xong rồi.
Cố không nhìn cái thi thể nằmcong queo trên tấm thảm, Philíp lùi lại, ngồi xuống cái ghế bành da cạnh bàn.Mình mẩy ông đẫm mồ hôi.
Laura lại bên ông, bảo: "Chúngmình phải thu dọn trước khi lúc bác sĩ tới".
Philíp nhìn Laura và ngạc nhiêntrước sự tự chủ của cô. Cô đã đưa người tình sang thế giới bên kia một cách hếtsức thanh thản. Dù sao cô cũng đúng; cần dọn dẹp trước lúc nhà chức trách tới.
Philíp nói: - Anh đã sẵn sàng.
Laura đưa cho ông cái ly vẫn cònnguyên của mình, âu yếm, bảo:
- Anh uống đi! Anh cần giữ sứckhỏe.
Philíp cầm cái ly, uống nhanh, cốgượng cười để động viên Laura. Nhưng trong mắt cô có cái vẻ khiến ông càng cảmthấy lạnh hơn.
Laura bình thản nói:
- Xong rồi, anh Talibốt. Dậy đi!Lão uống rồi.
Người đàn ông nằm trên sàn ngửngđầu, đứng dậy trước vẻ sửng sốt của Philíp.
Sau đó, Philíp nhìn thấy cănphòng đang quay cuồng và cảm thấy đau nhói ở dạ dày. "Chúng đã thắng - Ông nghĩ- Mình chọn cái cốc nào cũng vậy thôi. Laura đã bỏ thuốc độc vào cái cốc của côấy.
Ông ngã phịch xuống ghế bành, đầugục xuống cái ly đặt giữa hai đầu gối.
Điều cuối cùng ông nhìn thấy làhình vẽ cái cốc: hình Nimpha bán khỏa thân, tay cầm cung tên. - Diana, nữ thầnsăn bắn.
Theo Đỗ Thanh (dịch)