Tôi mất một thời gian dài tựthu mình vào im lặng, và chênh vênh thêm bao ngày nữa. Tôi chỉ nói thế thôi vìchỉ những người trong cuộc mới hiểu. Giờ đây, tôi đang cô độc.

“Lầm lũi” bước vào làng giải trí và rồi nổi nhưcồn, Quang Dũng là một trường hợp hiếm hoi những ca sĩ nổi tiếng mà khôngtốn tiền, tốn nhiều quan hệ để lăng xê mình, Dũng đi từng bước khôn ngoan,chắc chắn. Nhiều người “lăm le” thay thế vị trí của Dũng với không ít chấtgiọng tốt và đẹp, thậm chí tốt hơn, đẹp hơn nhưng vẫn chưa ai làm được điềuđó. Hiện tại, mê lực Quang Dũng ít nhiều đã nằm ở tình trạng... quen quá.Nếu bao năm qua, những gì anh nói thường là nói về “sự được”, thì một ngàyQuang Dũng ngồi lại, thật và trải nghiệm hơn, nói về “sự được” cũng đầychiêm nghiệm hơn và đã thấm thía hơn cái “sự mất” của mình.

Khônglẽ phải hát to hơn mới không nhạt?

-Phải thẳng thắn thế này. Cứ ung dung mà đi một đường như anh bao năm qua, phảighi nhận là anh có sức bền. Nhưng có người cho rằng cái bền đó đang biến thànhsự bảo thủ, một màu. Kẻ lại nói, sự một màu của Quang Dũng đang... loãng đi. Cònanh, anh nói gì?

- Tôi nghĩ rằng âm nhạc là cánh cửa mở cho ngườinghệ sĩ, và với riêng tôi, cuộc viễn chinh còn dài và tôi vẫn còn đủ sứclực, thời gian để chinh phục. Tôi hát nhạc trữ tình, dòng nhạc dễ khiếnngười nghe cảm nhận ra sự một màu, nhưng tôi tin vào khả năng cảm âm củamình. Tôi không muốn thay đổi và không thích thay đổi dòng nhạc mình chọn.Khi mình có một thế mạnh nào đó, không biết đường nắm giữ mà phải đi chứngminh tôi làm được cái nọ, tôi làm được cái kia thì không hay. Rồi cũng thành“đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt”.
Quang Dũng - Tôi đang cô độc
"Khi mình có một thế mạnh nào đó, không biết đường nắm giữ mà phải đi chứng minh tôi làm được cái nọ, tôi làm được cái kia thì không hay. Rồi cũng thành “đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt”.

Tôi cũng không muốn định nghĩa cá tính của tôi là gì, vì điều đó tuỳ thuộcvào người nghe hơn là ca sĩ tự nói về mình. Tôi tự biết rằng tôi không hềthiếu cá tính khi hát, tôi đã và đang hát những gì tôi có. Không lẽ bây giờnói với mọi người, Quang Dũng không bảo thủ, Quang Dũng có nhiều màu bằngcách hát lớ nữa đi, hay là hát to lên nữa đi? Tôi quan niệm rằng hát to chắcgì đã hát hay. Cũng có thể, những nhận xét trên, bắt nguồn từ việc người tanghe nhiều quá, nên khó thấy Quang Dũng mới mẻ?

- Chứkhông phải do anh... hát nhiều quá, ra đĩa nhiều quá để rồi khán giả “no lỗ tai”nên họ phải đòi hỏi “quý hồ tinh bất quý hồ đa”?

- Đúng là tôi chọn nhiều, hátnhiều thật, nhưng đó là đất nhạc trữ tình của tôi. Tự tôi thấy thế này, tôi hátnhư thế vẫn còn chưa đã, vẫn còn chưa khai thác hết cái mảnh đất của mình. Bấtcứ một ca sĩ nào cũng phải chịu áp lực sân khấu, áp lực khán giả mà khán giả thìchắc chắn không bao giờ dễ tính, nay hát cái này mai hát cái kia, hoặc cùng hátnhưng làm sao để mình cảm thấy mình hát như trả bài. Tôi hát nhiều nhưng tôikhông hát nhiều đến mức mất cá tính. Cũng có thể, có những cuộc rong ruổi trongâm nhạc, ví dụ như nhạc Trịnh Công Sơn, lúc này tôi vẫn chưa chọn thời điểm đểthể hiện những sức bật mới.

-Nhắc về nhạc Trịnh, phải khẳng định là cơ may của anh những năm đầu vào nghề.Bởi thứ nhất anh chọn rất đúng thời điểm. Thứ nhì, anh là một trong những giọngnam hiếm hoi khai phá mảnh đất này. Nhạc Trịnh đóng đinh với Khánh Ly sâu vàthoát tục, Trịnh Vĩnh Trinh tròn trịa và mê đắm, Hồng Nhung lạc quan và hiệnđại. Vậy còn anh, anh có gì để cho khán giả biết, Quang Dũng hát nhạc Trịnh khácmấy người kia?

- Tôi mang tâm tư của một người đàn ông trongnhạc Trịnh hay đúng hơn là cực dương, khác với những gì trước đây nhạc Trịnhthường được gắn với cực âm. Tôi không màu mè, chỉ hát bằng sự mộc mạc nhưngrất nồng nàn của tình yêu Trịnh Công Sơn để lại trong từng ca khúc. Thậm chícả những tuyệt vọng và bất lực, tôi không nghĩ là mình nông cạn đến cái độđi được hết. Tôi khá nhạy cảm và cũng rất tinh tế trong cảm nhận. Tính triếtlý trong giai điệu và ca từ của Trịnh không bao giờ lỗi thời.
 
- Quả thật thì anh đã từng là dân nhạc Trịnh,nhưng 10 năm qua, có lúc nào anh sợ khán giả phần nào quên mất anh đã từngcó mặt ở “mảnh đất” này?
 
- Nhạc Trịnh, cũng như bao tình ca khác tôi hát,tôi vẫn bền bỉ hát đến hôm nay, quên hay nhớ là do cảm nhận của từng người,là thiện chí của khán giả đối với mình, có gì đâu mà tôi phải sợ. Tôi thíchmình là kẻ đi tìm trong cảm xúc của mình, vì có những ca khúc, buổi sáng vớimột cảm xúc khác, buổi chiều với một ca khúc khác. Tôi tìm nhiều và hy vọngsẽ thấy một điều gì đó mới hơn, lạ hơn với chính mình nhưng chưa bao giờ tôicảm thấy trọn vẹn. Có lẽ đó cũng là một lý do? Và đôi khi, cả máu hơn thuanữa. Biết đâu khi hết sự hơn thua này, tôi mệt mỏi và ngồi lại nhường chỗcho sự cầu nguyện bình yên, thì khán giả mới thấy, à “ta thấy em đang ngồiđấy cho đời bầy cuộc vui”. Thì bây giờ, cứ để tôi đi đã. Cho tôi thời gianđi.

- Có mâu thuẫn không khi anh vừa nói tôi ở trên, “đi đâu loanh quanh cho đờimỏi mệt”?

- Tôi có thể hát cả mấy chục đêmmà không hết nhạc Trịnh đâu, về cả số lượng lẫn chiều sâu. Nên tôi mới nói, chotôi thời gian để tôi đi. Tôi đi những gì tôi có, chứ không phải đi sang một lĩnhvực khác, nhảy cà tưng để làm mới, sẽ càng mua mệt mỏi vào mình.

Quang Dũng - Tôi đang cô độc
"Có những điều không hay ập đến trong cuộc sống gia đình thì đúng hơn, và ảnh hưởng đến tôi cũng khá nhiều. Tôi mất một thời gian dài tự thu mình vào im lặng, và chênh vênh thêm bao ngày nữa."

Tôikhông giống anh Tuấn Ngọc

-Nhạc sĩ Quốc Bảo trong viết bài “Tại sao phải là Tuấn Ngọc”. Nghe nhận xét này,anh có giật mình không?

- Đó là nhận xét hay. Một nghệ sĩđừng bao giờ để người khác phải đặt câu hỏi vì sao. Mình cứ là mình đi, đừng bắtchước nhưng cũng đừng nên bảo thủ. Riêng tôi, tôi thấy tôi không hề giống TuấnNgọc và cũng không thích mình bị đặt vào thể so sánh với anh Tuấn Ngọc.

- Chứkhông phải là khi đặt ở thể so sánh với Tuấn Ngọc, anh nhận phần ít lợi thế, vídụ như quãng giọng hát của anh ngắn hơn, cao độ không bằng và độ trải nghiệm -điều quan trọng với một ca sĩ hát nhạc trữ tình, chưa nhiều?

- Sao không nghĩ đó cũng là nhữngđiều mà tôi lợi thế? Quãng rộng hay hẹp là tuỳ theo bài hát. Cao độ hay khôngtuỳ giai điệu từng bài. Quãng rộng hát cao không có nghĩa là hát hay hơn ngườiquãng thấp vì anh Sĩ Phú, anh Duy Trác quãng đâu có rộng, giọng đâu có cao? Còntrẻ hơn, đó là một lợi thế chứ, nhất là khi có thể có những khám phá mới mẻ vàhợp thế hệ. Tôi và anh Tuấn Ngọc chất giọng không giống, mỗi người có một cáchnhả chữ khác nhau, nên đừng so sánh. mỗi người cũng có những ưu và khuyết riêng.

- Anhcó thẳng thẳn nói về những điều mình chưa hài lòng trong giọng hát cũng nhưphong cách biểu diễn?

- Thứ nhất là tuổi đời, tôi chưacảm nhận được hết chiều sâu của một số ca khúc trong khi nhạc trữ tình rất sâusắc. Thứ hai, tư duy âm nhạc với nhiều tác phẩm chưa đủ, nên phải học hỏi nhiều.

-Còn  vài điều nữa chứ, ví dụ như anh hát hay nghiến hàm và đôi chỗ hoa chân múatay không cần thiết, chẳng hạn?

- Ôi, tôi tưởng đó là hình ảnh của mười năm vềtrước chứ. Cảm ơn anh, nếu còn những biểu hiện đó thì tôi điều chỉnh. Đây lànhững điều chính dễ dàng.

“Bằngphẳng quá thì chán lắm”

- Anhlà một trường hợp thành công bằng chính đôi chân mình, từ lợi thế giọng hát rấtngọt và tình, cộng với việc biết chớp nhiều cơ hội cho mình. Anh có nghĩ nhiềuvề chuyện nhiều ca sĩ trẻ đang muốn hơn thua với anh, hay thẳng thắn là muốntruất ngôi Quang Dũng?

- Tôi cảm ơn cuộc đời đã cho tôinhiều ưu ái trong sự nghiệp. Nhìn lại, tôi thấy tôi mới chỉ đi 50% sức mình.Phút trước còn một chặng rất dài và nhiều thử thách và tôi thấy hứng khởi để đi,đơn giản là tôi không cho phép mình tự đạp đổ hết. Phải làm mới mình thế nào đểkhông thành ra... làm khác cũng là một vấn đề.

Quang Dũng - Tôi đang cô độc
"Giờ tôi cũng chỉ mong tôi và những người trong cuộc hiểu được những mất mát này và xem đây là thời gian để chiêm nghiệm."

Tôi cũng thấy có người đang giốngtôi hoặc na ná như tôi và tôi cũng nghe có nhiều người muốn đạp đổ hoặc thay thếQuang Dũng, cũng đã 4-5 năm nay rồi. Ừ, thì cứ hát đi chứ cần gì phải tuyên bốnày nọ. Tôi không lo sợ gì vì hiểu rất rõ tôi. Người ta vụt sáng lên và mìnhkhông sáng nữa cũng là lẽ bình thường thôi. Nhưng chỉ xin một điều, dù hát gì họcứ nên là họ, đừng bắt chước cho giống ai.

-Nhiều người vẫn đặt câu hỏi, cứ âm thầm Quang Dũng, chỉn chu Quang Dũng thì hìnhảnh anh sẽ hoàn hảo nhiều nếu không có những chuyện không hay như gây sự với mộtca sĩ đàn em và tung hê chuyện tình cảm một cách... không đúng sự thật với ThanhThảo?

- Tôi thực sự tiếc về những điềuđó và nếu thời gian quay ngược lại, tôi chắc chắn sẽ không để nó xảy ra. Và tôicũng xin nói lại, trong những chuyện đó tôi không là người lên tiếng trước,nhưng rồi mọi chuyện cũng xong, họ lại là những người bạn đồng hành cùng tôitrên con đường nghệ thuật.

Giờ nhìn lại tôi không thấy nặngnề nữa. Tôi nghĩ, đó là những va vấp và phải cảm ơn nó, đành rằng áp lực giữhình ảnh với một người nổi tiếng rất lớn. Đôi khi, cũng nên gặp điều này điều nọvì cuộc sống cứ bằng phẳng quá thì nhàm chán lắm. Gặp để thấy mình đời hơn, thấymình con người hơn. Và cũng để thấy đôi khi mình nên dễ chịu với những cái mìnhmất, hơn là cứ vật vã khổ sở với những cái mình được để rồi cứ căng cứng lên logiữ những cái được sẽ vụt mất khỏi tay mình.

-Không phải ai cũng dễ dàng chấp nhận cái mất. Nó sẽ dễ xảy ra một tình trạng:chấp nhận rồi khiến mình tự vệ mọi thứ hơn. Anh có bị rơi vào tình trạng như vậykhông?

- Nếu đem tất cả ra phán xét thìvô cùng lắm. Tôi hoàn toàn tự tin vào mình. Tôi cũng đã chiêm nghiệm được nhiềuthứ và trầm mình hơn sau những va chạm với cuộc sống. Và ngay trong giọng hátcũng thức được những buồn vui để hát có hồn hơn. Như khi trở lại với nhạc Trịnhđể song ca với Hồng Nhung, thì cả hai chúng tôi đều chia sự cô độc. Tôi hát bằngsự cô độc đến bão tố của người con trai và Nhung hát bằng sự cô độc gió thoảngcủa người con gái.

Lúcnày âm nhạc không an ủi hết được

- Anhtừng đóng phim và cũng đang đóng chung một bộ phim dài hơi với ca sĩ Mỹ Tâm. Báochí từng viết anh đóng phim thường... lỗ và thực tế nổi tiếng như anh trên lĩnhvực ca nhạc thì không cần tiêu xài quá nhiều thời gian cho phim ảnh. Có phải doQuang Dũng hát nhạc trầm, nhạc buồn nhiều quá nên phải đổi gió?

- Tôi thấy mình có năng khiếuđóng phim và quan trọng là tôi thấy thú vị với nó. Biết rằng ca sĩ hát cũng nênhát thôi, phim ảnh chỉ cho mệt nhưng lúc này đây tôi phải cảm ơn phim. Vì nhữngbuồn vui hàng ngày của tôi bây giờ, âm nhạc không chia sẻ hết được.

Quang Dũng - Tôi đang cô độc
"Biết rằng ca sĩ hát cũng nên hát thôi, phim ảnh chỉ cho mệt nhưng lúc này đây tôi phải cảm ơn phim. Vì những buồn vui hàng ngày của tôi bây giờ, âm nhạc không chia sẻ hết được." (Quang Dũng và Jennifer Phạm trong phim Những chiếc lá thời gian)

-Hình như, anh đang thất bại trong hôn nhân?

- Có những điều không hay ập đếntrong cuộc sống gia đình thì đúng hơn, và ảnh hưởng đến tôi cũng khá nhiều. Tôimất một thời gian dài tự thu mình vào im lặng, và chênh vênh thêm bao ngày nữa.Tôi chỉ nói thế thôi vì chỉ những người trong cuộc mới hiểu. Giờ đây, tôi đangcô độc.

- Nếucó thể, anh chia sẻ phần nào những gì mình đang chiêm nghiệm sau những giây phútngoài hào quang sân khấu như bây giờ?

- Đúng là sai lầm của tôi khi choquá nhiều người biết những cung bậc tình cảm. Một phần cũng tại tôi là người củacông chúng nên làm gì cũng khó mà giấu. Giờ tôi cũng chỉ mong tôi và những ngườitrong cuộc hiểu được những mất mát này và xem đây là thời gian để chiêm nghiệm.Đúng là không có gì hoàn hảo và tôi đã rất cầu toàn khi ôm lấy một sự lộng lẫy.Bây giờ có lẽ nên cho tôi thêm thời gian để tôi nghiệm ra nhiều thứ và bình yênhơn.

- Vànếu cho thời gian quay ngược lại, anh sẽ làm lại không?

- Tôi luôn sống theo cảm xúc vàtôn trọng cảm xúc của mình. Dù tôi hay có suy nghĩ về những được mất hơn  thuanhưng tôi không ân hận gì cả. Tôi cũng không đặt cái “nếu” đó vì không gặp điềunày cũng sẽ gặp điều kia thôi, làm lại chỉ tội mất công và mất thời gian thôi.Có một cái tôi làm lại là đặt tên cho con trai từ An Nam thành Bảo Nam vì ngườixem tử vi nói nếu để tên cũ sẽ không tốt cho con. Còn tôi thì cuộc đời bắt gìtôi nhận nấy và nhận với thái độ nhẹ nhàng.

- Xincảm ơn anh!

TheoQuang Dũng - Tôi đang cô độc