Tôi thừa nhận với chồng mối quan hệ này và đứa con trong bụng là con của người tình. Tôi gạt nước mắt sang bên, quyết làm mẹ đơn thân để được nuôi con.
Tôi và anh đến với nhau
khi cả hai đã có gia đình. Anh, một người đàn ông chu đáo, mẫu mực, hiếu
thảo, tài giỏi trong kinh doanh. Tôi vốn lạnh lùng, bản lĩnh, vậy mà
trước anh tôi lại trở lên nhỏ bé và yếu đuối. Anh hơn tôi 20 tuổi nhưng
dường như chúng tôi không có khoảng cách.
Khởi đầu cho cuộc tình vụng
trộm tội lỗi ấy bằng một nụ hôn vội vàng, ngắn ngủi nhưng đầy sắc màu
yêu, cả anh và tôi như sống lại cảm xúc của mình, chân thành mà không vụ
lợi. Tôi mơ ước sẽ sinh cho anh một thiên thần bé bỏng thừa hưởng những
phẩm chất tuyệt vời của anh. Tôi bắt đầu trốn tránh trách nhiệm làm vợ,
những cảm xúc với chồng trong tôi không còn nữa.
Rồi tôi phát hiện mình có thai mà chắc chắn đó không
thể là của chồng. Tôi càng không dám nói với anh vì anh là người sống
bằng lý trí. Ngày tôi đặt lên tay chồng đơn ly hôn cũng chính là ngày
chồng phát hiện tôi ngoại tình.
Nhìn sự cay đắng của một người chồng bị vợ phản bội, tôi không khỏi day dứt lương tâm, hận mình nông nổi, cạn nghĩ để rơi vào hoàn cảnh này. Tôi thừa nhận với chồng mối quan hệ này và đứa con trong bụng là con của người tình. Mẹ khóc và khuyên tôi nên bỏ đứa con ấy đi để quay về với gia đình, nhưng tôi đâu cho phép mình tước đi quyền sống của con. Tôi gạt nước mắt sang bên, quyết làm mẹ đơn thân để được nuôi con.
Khi tôi muốn sẽ tự mình chịu trách nhiệm, bước ra khỏi cuộc đời anh, để không phá đi hình ảnh vĩ đại của anh trong gia đình thì lại nhận ra giá trị của mình trong anh không nhiều như tôi tưởng. Tôi cố vớt vát hai từ "yêu thương" trong nhục nhã ê chề. Buông xuôi nỗi đau trở về thực tại, tôi sẽ lo cho con trong thế giới rộng lớn này. Tôi đi khám bác sĩ bảo thai được 8 tuần 2 ngày nhưng yếu, cần được nghỉ ngơi. Tôi gạt đi tất cả và cầu mong sự bình yên ấy đến với con.