Phút trải lòng của diễn viên đóng vai Sơn "Sọ" khi biết mắc ung thư hạch

“Hoá chất ác độc vậy, ác nhất là không cho mình hát. Đợt vừa rồi tôi định đến một quán quen hát những ca khúc của bản thân nhưng bệnh khiến giọng tôi không còn như trước.

Nhiều lần nhắm mắt hát mà xém chút nữa bật khóc vì hai mươi năm trời từng hát tất cả các sân khấu mà giờ không hát được, bị méo tiếng, không cất nổi giọng”, diễn viên đóng vai Sơn “sọ - Đức Thịnh tâm sự.

Mặc dù vắng bóng truyền hình khá lâu nhưng khi biết anh mắc K, dư luận dành rất nhiều sự quan tâm. Bản thân anh có cảm nhận được tình cảm này không?

Nói thế nào nhỉ? Tôi có cảm giác như sống lại thời "Đội đặc nhiệm nhà C21" vậy. Thực ra tôi không định công khai bệnh tật vì không muốn làm phiền mọi người nhưng một số anh, chị, em báo chí thân quen biết đến dự án âm nhạc cho bệnh nhân K của tôi nên đã lan tỏa. Và tự nhiên mọi người quan tâm nhiều hơn.

Thú thật từ hôm qua đến giờ không chỉ truyền thông đưa tin, diễn đàn mạng xã hội rầm rộ mà còn có cả đồng nghiệp, khán giả, người hâm mộ nhắn tin dồn dập hỏi thăm động viên. Nhận được sự quan tâm như thế khiến tôi cảm giác mình vẫn còn được yêu thương, được trở lại là "Sơn sọ" - cảm giác hai mươi mấy năm rồi mới gặp lại - một thời còn "ngôi sao" của "Đội đặc nhiệm nhà C21".

Phút trải lòng của diễn viên đóng vai Sơn Sọ khi biết mắc ung thư hạch-1

Hình ảnh nam diễn viên Đức Thịnh trong "Đội đặc nhiệm nhà C21" (1998)

Có vẻ anh cũng phát hiện bệnh chưa lâu?

Tôi phát hiện là vào tháng 3 nhưng đến tháng 4 mới có kết luận chính thức. Suốt thời gian đó tôi đã đi khám đến 5 viện vì bệnh của tôi không đau đớn, không triệu chứng, không biểu hiện gì ngoài việc sau một giấc ngủ trưa thì thấy cổ bị sưng.

Hôm đó sinh nhật con nên cả gia đình tôi về Hải Phòng quê vợ. Sau khi ăn cơm xong tôi ngủ trưa khoảng 2 tiếng dậy thì thấy cổ bị sưng to như bị lệch lệch. Lúc đó tôi nghĩ đơn giản nghĩ là ngủ sái cổ nên bị sưng vì ấn vào cứng đơ mà không đau. Thậm chí sau đó tôi còn mua cao về dán, dán nóng không được lại dán lạnh.

Để nguyên 2 ngày không đỡ tôi mới vào viện Xanh Pôn xét nghiệm và cho kết quả là viêm. Tôi lại tung tăng về uống kháng sinh 10 ngày nhưng không khỏi. Tôi vào Bệnh viện Nội tiết TƯ chuyên tuyến giáp xét nghiệm cũng cho kết quả viêm rồi tăng liều lượng kháng sinh lên. Tiếp tục 10 ngày nữa không khỏi nên tôi quay lại Bệnh viện Nội tiết kiểm tra thì bác sĩ bảo thế là có vấn đề rồi, cần phải mổ xem bị sao.

Một lần nữa tôi sang Bệnh viện Ung bướu làm 4 xét nghiệm, chọc sinh tiết siêu âm. Bác sĩ nói vòm họng không sao nên cần mổ kiểm tra. Tất nhiên sẽ tốn kém. Thế là tôi lại sang Bệnh viện Đống Đa mổ, xét nghiệm và được kết luận ung thư hodgkin thể xơ nốt - ung thư hạch giai đoạn 2. Sau khi có kết quả, tôi nhờ Bệnh viện Đống Đa làm giấy để vào K. Họ làm lại xét nghiệm và lên phác đồ điều trị.

Nghe anh kể thì dường như anh đón nhận kết quả một cách rất nhẹ nhàng?

Vì từ lúc đi khám đầu tiên cho đến lúc có kết luận trải qua 1 tháng, tôi đã có những suy nghĩ trước, đến khám Nội tiết TƯ là cũng dự cảm. Đến khi vào mổ và nhận kết quả mọi thứ đến nhẹ nhàng, tiếp nhận nhẹ nhàng. Tôi đã có sự chuẩn bị tâm lý nên đón nhận rất tự nhiên và chấp nhận nên bác sĩ lên phác đồ truyền hoá chất.

Hơn nữa, tính tôi bệnh hay không bệnh tôi cũng lạc quan vì "chất nghệ" nhiều hơn.

Nhưng gia đình anh chắc rất sốc - đặc biệt là vợ anh chắc khó tiếp nhận tin này?

Vợ đồng hành cùng tôi trong tất cả công việc và ngay cả khi khám chữa bệnh. Nhưng nói về tiếp nhận thông tin thì không riêng gì vợ mà khi có kết quả chính thức từ Bệnh viện Đống Đa, gia đình tôi vẫn chưa thực sự tin vì nghĩ ung thư khó lắm chắc gì rơi vào mình, đâu dễ "dính" đến thế. Vì thế khi đến K xét nghiệm lại, cả nhà vẫn hi vọng, chờ đợi như chờ kết quả xổ số.

Tôi biết vợ tôi khá sốc, nhiều lần tôi thấy cô ấy thẩn thơ, ngơ ngẩn nhưng vẫn luôn tỏ ra lạc quan để bên cạnh động viên tôi.

Thời gian qua anh tiếp nhận điều trị thế nào?

Tôi tiếp nhận điều trị truyền hóa chất từ tháng 4. Trong khi các bệnh nhân khác điều trị 1 chu kỳ 6 hoặc 9 lần, còn tôi 1 chu kỳ là 4 lần. Tôi không hỏi sâu mà chấp nhận theo phác đồ điều trị của bác sĩ. Một lần truyền là ở viện 3 ngày, sau 13 ngày quay lại xét nghiệm máu và truyền tiếp. Đều đặn như thế.

Hiện tại nhìn anh vui vẻ chắc liệu trình điều trị, sức khoẻ của anh có tín hiệu lạc quan?

Truyền hoá chất xong cũng mệt, nguyên tất cả đầu ngón tay ngón chân bị dập tím đen xì. Nhưng cũng rất may mắn là quá trình điều trị tôi không có tác dụng phụ mà ngược lại ăn ngủ rất tốt, thậm chí còn tăng cân nữa. Thời điểm khám chữa mới 67 cân nhưng giờ phải 70 cân vì tự thấy "ục ịch" mà. Ăn tốt, ngủ tốt lại tập thể dục.

Từ ngày phát hiện bệnh tôi thấy đúng như kiểu "mất bò mới lo làm chuồng". Ngày xưa sinh hoạt kiểu nghệ sĩ mà, ngủ ngày cày đêm. Đêm đi diễn về rồi nhậu nhẹt đến 3-4 giờ sáng mới về ngủ đến 3-4 giờ chiều xong lại đi diễn. Mười mấy năm trời quay vòng cứ thế.

Nhưng từ khi bệnh, tôi ăn ngủ điều độ. Đều đặn 6h sáng dậy tập thể dục, đạp xe loạn Hồ Gươm, Hồ Tây thành ra cơ thể cũng khoẻ hơn. Rồi còn bỏ thuốc lá, rượu bia. Trong khi ngày xưa là nghiện không bỏ được, cũng làm đủ cách để cai thuốc lá mà không thể nào được. Vậy mà bệnh xong là bỏ luôn, thi thoảng thèm nhưng không hút phì phèo nữa. Cũng sợ!

Việc điều trị ung thư xưa nay vẫn rất tốn kém, nên được biết bố anh quyết định bán nhà để hỗ trợ chi phí điều trị?

Thực ra khi có kết quả bệnh, gia đình tôi cũng họp vì trong tiềm thức của tất cả mọi người điều trị ung thư rất tốn tiền. Bố tôi cũng nói luôn sẽ bán xe, bán nhà khi cần. Sẵn sàng để tôi yên tâm điều trị bệnh.

Đó là lo xa thôi chứ hiện tại chi phí điều trị vẫn đang nằm trong tầm kiểm soát của tôi. Nhưng tôi xác định luôn là nếu lên đến tiền tỷ thì tôi sẽ không chữa nữa. Tôi nghĩ ai cũng hiểu đã đến mức tốn kém như thế thì cơ hội khỏi là không có mà chỉ còn duy trì, sống phụ thuộc thuốc và máy móc. Để bỏ ra một khoản quá tốn kém mà kết quả ai cũng nhìn thấy trước rồi thì không nên. Tôi dự tính lúc đó sẽ sống một cách "healthy", hoặc lên chùa chay tịnh tĩnh tâm rồi nhẹ nhàng "để gió cuốn đi". Tôi nói điều này là rất lạc quan chứ không phải bi quan đâu nhé!

Phút trải lòng của diễn viên đóng vai Sơn Sọ khi biết mắc ung thư hạch-2

Nam diễn viên chia sẻ việc truyền hoá chất khiến móng tay móng chân anh đen như bị dập

Từ chính những trải nghiệm của bản thân mà mới đây anh đã đứng ra kêu gọi chương trình âm nhạc gây quỹ cho các bệnh nhân K?

Suốt thời gian mấy tháng điều trị vừa qua, tôi sống cùng phòng với nhiều bệnh nhân ung thư nghèo, thậm chí chứng kiến nhiều bệnh nhân biết ung thư thì khóc nức nở và bỏ về vì không có tiền chữa bệnh nên quyết định làm chương trình gây quỹ giúp đỡ. Tôi gọi tên là dự án "Tình K bốn mùa" tổ chức mỗi tháng 1 lần. Sau mỗi đêm nhạc sẽ mang hết tiền quyên góp giúp bệnh nhân nghèo theo danh sách của Phòng Công tác xã hội Viện K.

Có thể số tiền không được quá nhiều thì cũng hỗ trợ các gia đình khó khăn phần nào. Hoạt động này cũng giúp tôi được lao động, được cống hiến làm điều có ý nghĩa.

Không chỉ chương trình gây quỹ này mà ngay khi biết tin anh bệnh, anh có nhận được sự hỗ trợ từ anh em nghệ sĩ không?

Bạn bè đồng nghiệp cũng lo lắng quan tâm động viên, thậm chí có người còn gọi điện nói tôi đừng lo chi phí nhưng đôi khi tôi lại truyền tải ngược lại rằng phải sống tích cực, sống lành mạnh khoa học chứ đừng kiểu nghệ sĩ Việt.

Phần lớn nghệ sĩ trong nước có thói quen xấu như tôi đã chia sẻ đó: đêm diễn - ăn khuya nhậu nhẹt - ngủ ngày - không thể thao. Bây giờ nhiều người thi thoảng còn đá bóng hay tennis chứ phần lớn là phản khoa học. Lệch hẳn múi giờ của người sinh hoạt bình thường. Đến khi bệnh tật như tôi mới ngấm. Nên từ câu chuyện của bản thân tôi cũng khuyên nghệ sĩ cần điều chỉnh lại, vẫn đi diễn tối nhưng ăn nhẹ rồi về và ngủ đảm bảo giờ giấc điều độ, tập thể dục.

Còn về tiền bạc, tôi nghĩ mình vẫn may mắn hơn các bệnh nhân K khác khi vẫn được bạn bè đồng nghiệp thương. Vì trong 5 năm trở lại đây, nhiều nghệ sĩ bị ung thư và đi nhanh quá nên thành ra mọi người cũng lo lắng, sốt ruột. Còn tôi thì lạc quan nhất, còn có thể động viên ngược lại họ.

Phút trải lòng của diễn viên đóng vai Sơn Sọ khi biết mắc ung thư hạch-3

Hình ảnh vui vẻ lạc quan của diễn viên Đức Thịnh "Sơn sọ"

Trong đêm nhạc gây quỹ đầu tiên, chắc anh cũng sẽ hát để động viên bản thân và các bệnh nhân K khác chứ?

Tôi cũng muốn lắm nhưng nói thật, truyền hoá chất vào khiến tôi không hát được nữa. Đợt vừa rồi tôi định đến một quán quen hát những ca khúc của bản thân nhưng bệnh khiến giọng tôi không còn như trước. Nhiều lần nhắm mắt hát mà xém chút nữa bật khóc vì hai mươi năm trời hát tất cả các sân khấu mà giờ không hát được, bị méo tiếng, không cất nổi giọng.

Hoặc về nhà muốn sáng tác bài hát mà muốn hát theo ý đồ của mình cũng không được đành bỏ sáng tác. Hóa chất ác độc vậy, ác nhất là không cho mình hát. Thành ra bây giờ có thời gian viết kịch bản chứ không sáng tác nhạc được nữa. Đó là lần duy nhất tôi cảm giác bất lực như kiểu những gì mình đang có mà bị cướp mất. Đáng sợ thế!

Chúc anh luôn lạc quan chiến thắng bệnh tật!

Theo GĐXH

Xem link gốc Ẩn link gốc https://soha.vn/phut-trai-long-cua-dien-vien-dong-vai-son-so-khi-biet-mac-ung-thu-hach-20200701075343232.htm

Đội đặc nhiệm nhà C21


Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.