Câu hỏi đơn giản của con trai mà tôi điếng người không biết trả lời ra sao

Nghe câu hỏi ngây thơ của con trai mà tôi nghẹn đắng trong lòng. Tôi không muốn nói dối con trai

Nghe câu hỏi ngây thơ của con trai mà tôi nghẹn đắng trong lòng. Tôi không muốn nói dối con trai, nhưng thực sự tôi không biết phải trả lời như thế nào nữa.

Tôi lấy chồng năm 25 tuổi, đi cùng anh 3 năm hạnh phúc, 4 năm đau khổ. Con trai giờ đã 6 tuổi nhưng từ lúc thằng bé biết ngồi ăn cơm đến giờ hầu như chỉ 2 mẹ con ăn với nhau. Nhà thỉnh thoảng mới có tiếng đàn ông.

Chồng tôi làm ở một công ty lớn, chúng tôi yêu nhau từ thời đại học, bao nhiêu năm nghèo khó yêu thương nhau, cứ tưởng hôn nhân sẽ vững bền mãi mãi. Nào ngờ, chồng tôi càng thăng tiến trong công việc, thời gian dành cho gia đình càng giảm. Anh càng tham gia nhiều hoạt động xã hội, tình cảm anh dành cho tôi càng bớt đi. Cuối cùng tôi đã không giữ được trái tim anh chỉ sau 3 năm kết hôn và con trai vừa tròn 18 tháng tuổi.

4 năm tiếp theo, nhiều lần anh hỏi tôi có muốnly hôn không khi trái tim anh không còn thuộc về tôi nữa. Tôi trả lời rằng không, con còn quá bé, tôi muốn con có cả bố và mẹ. Chính vì suy nghĩ giữ bố cho con, giữ cho con một mái ấm trọn vẹn mà tôi đã cắn răng sống cay đắng và cô đơn suốt 4 năm.

Câu hỏi đơn giản của con trai mà tôi điếng người không biết trả lời ra sao - Ảnh 1.

Con trai tôi rất yêu quý bố, mỗi tháng được bố đưa đi chơi 2 lần vào cuối tuần. (Ảnh minh họa)

4 năm đó là chuỗi ngày chồng vắng nhà triền miên. Tin đồn chồng tôi có bồ bên ngoài dần lan rộng. Mọi người trong khu xóm đều biết, nhưng chẳng ai hỏi han gì tôi vì sợ tôi tủi thân. Tôi vẫn vờ như mình sống một cuộc sống hạnh phúc, không bon chen với đời, chỉ tập trung vào con là đủ. Nhưng phụ nữ tuổi 30, có ai mà không mơ một người đàn ông bên mình, bảo vệ mình.

Chồng tôi không hề giấu giếm chuyện anh ngoại tình. Anh còn nói với tôi rằng anh tôn trọng quyết định của tôi. Nếu tôi đồng ý ly hôn, anh sẽ chia cho tôi một nửa tài sản và để con sống với tôi. Còn nếu tôi không muốn ly hôn, anh vẫn sẽ trợ cấp hàng tháng cho tôi và con. Tôi biết rằng anh cảm thấy có lỗi với tôi. Bao nhiêu năm yêu nhau, chúng tôi nương tựa vào nhau, từng đó chỉ đủ làm anh áy náy chứ không níu được tình yêu của anh nữa.

Tôi biết mình sống như thế này là không đúng, mình có quyền mưu cầu hạnh phúc, có quyền ly hôn rồi tìm một người đàn ông biết thương xót mình. Nhưng con tôi quá nhỏ. Cháu có thể gọi người đàn ông khác là bố, nhưng đó vĩnh viễn không phải bố ruột của cháu.

Con trai tôi rất yêu quý bố, mỗi tháng được bố đưa đi chơi 2 lần vào cuối tuần. Cháu vui lắm, hôm nào về cũng kể với tôi rằng nay con đi những đâu, chơi cái gì, bố mua cho cái gì… Cháu luôn rủ tôi lần sau đi với hai bố con. Nhưng tôi biết sự xuất hiện của tôi sẽ khiến bạn gái hiện tại của anh ghen tuông, và anh không muốn điều đó, nên tôi luôn lấy cớ mệt, có việc bận để từ chối con.

Nhưng rồi con trai tôi vào lớp 1, cháu tò mò và hỏi nhiều hơn. Và điều gì đến cũng phải đến. Trước kia tôi luôn nói dối con rằng bố đi công tác nên không ở cùng hai mẹ con được. Giờ cháu biết từ nhà đến chỗ bố không xa. Cháu hỏi rằng cùng ở một thành phố, vì sao bố phải ở chỗ khác, mẹ ở chỗ khác? Cháu nói, cháu đã hỏi bạn bè và biết nhà các bạn buổi tối cả bố và mẹ cùng ngồi ăn cơm với nhau, cả bố và mẹ cùng ngủ trên một giường, không giống nhà mình, chỉ hai mẹ con với nhau.

Câu hỏi đơn giản của con trai mà tôi điếng người không biết trả lời ra sao - Ảnh 2.

Cả đêm đó tôi khóc vì đúng là tôi mang tiếng có chồng mà như đã ly hôn. (Ảnh minh họa)

Thật sự tôi không biết trả lời thế nào. Cháu đã đủ lớn, tôi không thể tiếp tục nói dối cháu. Vì tôi không muốn cháu lấp liếm mọi chuyện bằng lời nói dối, vả lại tôi cũng không thể nói dối được cháu nữa. Cháu đã lớn, cháu có thể nhìn nhận mọi việc bằng chính mắt của cháu rồi.

Hôm qua, con trai tôi hỏi: "Mẹ ơi, mẹ và bố là ly hôn rồi hả? Vậy mẹ sẽ lấy chồng mới chứ? Lấy chồng mới mẹ sẽ vui vẻ hơn phải không mẹ?".

Tôi hỏi cháu: "Con có biết ly hôn là gì không?". Cháu trả lời: "Là bố mẹ không ở chung với nhau nữa, giống như bây giờ đây này".

Cả đêm đó tôi khóc vì đúng là tôi mang tiếng có chồng mà như đã ly hôn. Tôi có nên thực sự giải thoát cho mình không? Giờ con tôi đã lớn, cháu cũng không cảm thấy sốc khi bố mẹ ly hôn nữa. Tôi nên đồng ý ký đơn để trả tự do cho chồng và tìm một hướng đi mới cho mình phải không? Con tôi liệu có nổi loạn nếu lớn lên cháu hiểu hơn về việc bố mẹ ly hôn không hả mọi người? Tôi cần lắm những lời khuyên từ các bạn bây giờ.

Theo Thời đại


con trai

con riêng

Ly hôn


Đưa hôn nhân qua mùa... thất vọng
Thất vọng là một "liều thuốc độc" của hôn nhân. Nó không gây ra cái chết ngay lập tức mà từ từ ngấm vào cuộc hôn nhân và đến một ngày, nếu không phát hiện ra mà "chữa" kịp thời, hôn nhân sẽ tử vong…

Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.