- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
10 năm có nhà riêng, tôi chưa lần nào đón Tết tại gia
Dù vợ chồng tôi có nhà riêng nhưng 10 năm nay, cả nhà đều phải dắt díu nhau về nội ăn Tết. Tôi ao ước được tự tay trang trí nhà cửa, chuẩn bị bánh mứt tiếp đón bạn bè, người thân.
Tôi kết hôn đã 10 năm và có một con gái 6 tuổi. Trước lễ cưới, vợ chồng tôi tích góp đủ tiền mua một căn nhà nhỏ ở vùng ven TP.HCM.
Tết đầu tiên sau kết hôn, vợ chồng tôi chọn về nhà chồng ăn Tết. Chồng tôi bảo cả năm ở thành phố, lúc nào cũng sang nhà ngoại nên mấy ngày Tết phải dành trọn cho bố mẹ chồng.
Vậy là, từ 20 tháng Chạp, tôi vừa cố gắng hoàn thành khối lượng công việc gấp 3 ngày thường, vừa tranh thủ dọn dẹp nhà cửa, mua sắm…
Do không ở nhà đón Tết nên tôi phải bài trí hoa trái, cúng kiếng trước ngày 27 tháng Chạp và mua quà Tết, bánh mứt… đưa về nhà chồng. Đúng ngày 28 Tết, vợ chồng tôi chở nhau bằng xe máy về nhà nội.
Quãng đường di chuyển bằng xe máy xa hơn 400km khiến tôi mệt nhoài. Đã vậy, bao nhiêu thứ đều chất lên xe, đến chỗ ngồi, tôi cũng phải hóp bụng mới có thể chen vào giữa.
Tôi đã không còn mong chờ Tết đến. (Ảnh minh họa: Pexels).
Cứ như thế, 3 năm đều đặn, vợ chồng lũ lượt mang vác đủ thứ về quê ăn Tết. Chồng chưa bao giờ hỏi và để tâm đến việc tôi muốn ăn Tết ở đâu. Hết Tết trở lại nhà, nhìn cảnh hoa trái trên bàn thờ héo rũ, hoa mai trước nhà rụng tơi tả, tôi buồn đến mức không muốn dọn dẹp.
Tết vắng nhà nên tôi không có bạn bè, hàng xóm, người thân đến chơi. Tôi cũng chẳng có thời gian chúc Tết họ hàng bên nhà ngoại. Bố mẹ tôi thông cảm cho con gái nhưng không giấu được vẻ buồn bã.
Bố tôi thường thở dài, bảo với tôi: “Tết mà để nhà cửa không người, cảnh vật đìu hiu thì năm mới không mấy phấn khởi”.
Thậm chí, Tết cách đây 7 năm, lúc tôi mang thai 4 tháng, bác sĩ có cảnh báo dọa sinh non, phải hạn chế di chuyển. Vậy mà, mẹ chồng vẫn bắt vợ chồng tôi đi xe khách về.
Lần đó, tôi ôm bụng bầu, lo đủ mâm cỗ, mồi nhậu suốt mấy ngày Tết cho nhà chồng. Chồng tôi hết nhậu say lại rủ anh em bạn bè đi chúc Tết, bao nhiêu việc chỉ một thân tôi lo.
Quá mệt mỏi, tôi ngất xỉu, phải nhập viện cấp cứu vào mùng 3 Tết. Vậy mà, mẹ chồng không thèm hỏi thăm, chăm sóc… Bà còn bảo với chồng tôi đầu năm mới kiêng vào bệnh viện.
Từ lúc có con nhỏ, mỗi lần về Tết, tôi phải tốn một khoản tiền khá lớn vào chuyện thuê xe ô tô. Ngoài tiền xe, tôi còn phải gửi tiền chợ, lì xì cho bố mẹ chồng. Cứ như thế, mỗi năm, tôi càng thêm sợ Tết.
Mười năm rồi, tôi không có lựa chọn nào khác ngoài về nhà chồng. Tôi ước ao đêm giao thừa tự tay chuẩn bị mâm cơm cúng cho nhà cửa của mình ấm áp. Sáng mùng 1 thức dậy, tôi có thể thư thái ngồi bên tách trà, nhấm nháp bánh mứt, ngắm hoa mai bung tỏa.
Tôi ước có thể chở con gái đi dạo phố phường ngày Tết, chứ không phải được bố chở khắp xóm quê để nhận tiền lì xì. Tôi không muốn con tôi lớn lên chỉ biết Tết quê với mâm cao cỗ đầy, ăn nhậu lãng phí. Tôi càng không muốn con gái trở thành bản sao của mình, chỉ biết cam chịu, không biết tận hưởng cuộc sống.
Tôi ước Tết chỉ về nội 2-3 ngày, chứ không phải là cả kỳ nghỉ nhưng sao thấy khó quá. Mười năm rồi, chồng vẫn chưa hỏi tôi thích ăn Tết ở đâu.
Theo Vietnamnet
-
Tâm sự1 giờ trướcChồng sắp cưới hớn hở khoe với tôi rằng đây là tiệm chụp ảnh cưới đẹp có tiếng ở thành phố. Nhưng vừa thấy nhân viên trang điểm, tôi đã giật mình.
-
Tâm sự14 giờ trướcNhà có hai anh em trai, mẹ chồng thường xuyên phân biệt đối xử do vợ chồng tôi chỉ sinh được con gái.
-
Tâm sự16 giờ trướcMẹ chồng biết tôi có bầu càng khinh thường tôi ra mặt, bà nói tôi cố tình cài bẫy con bà, nghi ngờ đứa con trong bụng tôi chắc gì đã là cháu của bà. Bà yêu cầu tôi đi xét nghiệm ADN, nếu đúng là nòi giống nhà bà thì mới nhận cháu.
-
Vô tình nghe cuộc trò chuyện của một cặp vợ chồng ở tòa án, tôi liền quỳ xuống xin vợ rút đơn ly hônTâm sự18 giờ trướcSau 3 năm ly hôn, người phụ nữ lại đệ đơn hủy bỏ quyền nuôi con, muốn đưa cả hai anh em về lại cho bố nuôi. Nghe tới đây, tôi chớm nghĩ chắc người phụ nữ này muốn đi bước nữa nên bỏ con đây mà.
-
Tâm sự19 giờ trướcKhông định nói ra bí mật của mấy mẹ con tôi về số vàng tặng Thy trong ngày cưới nhưng thấy chồng hiểu nhầm nên tôi nói tất cả. Nhưng dù nói thế nào anh ấy cũng không chịu tin.
-
Tâm sự23 giờ trướcXưa nay, tôi vẫn nghĩ mình là người đàn ông may mắn, có sự nghiệp ổn định và gia đình hạnh phúc. Vậy mà chỉ trong phút chốc, vợ đã khiến tôi sụp đổ.
-
Tâm sự1 ngày trướcNơi tôi sống là một khu xóm nhỏ ở vùng ven đô. Ở đây chỉ có buồn tẻ bên những cánh đồng rau mênh mông, tiếng ếch nhái kêu quanh năm và những bụi tre xào xạc.
-
Tâm sự1 ngày trướcDù đã có của ăn của để, chồng tôi vẫn tiêu pha tằn tiện như hồi còn túng thiếu.
-
Tâm sự1 ngày trướcSang khuyên vợ chồng em vợ, tôi biết được chuyện ngoại tình của vợ mình. Giờ đây, tôi chỉ muốn ly hôn.
-
Tâm sự1 ngày trướcMỗi khi tôi dạy con, quát mắng một chút mẹ chồng đều chạy vào bênh cháu, lâu dần lũ trẻ nhà tôi không còn nghe lời bố mẹ vì chúng biết luôn có bà hậu thuẫn.
-
Tâm sự1 ngày trướcBuồn hơn cả, khi gia đình vợ gặp biến cố, chồng tôi liền thay đổi thái độ. Trước đây khi ông bà có tiền thì anh quan tâm săn sóc. Lúc họ không còn tài sản, anh liền lạnh nhạt hơn cả người dưng.
-
Tâm sự1 ngày trướcTừ khi mẹ chồng đến ở chung, biết bao nhiêu mâu thuẫn đã xảy ra giữa tôi và bà.
-
Tâm sự1 ngày trướcTrong thời gian mẹ con tôi về quê, tôi chưa bao giờ nghi ngờ chồng nhưng đoạn camera bị xóa đã nói lên tất cả sự thật về anh ấy.
-
Tâm sự1 ngày trướcNếu không phải vì chồng tôi quá yêu vợ thương con, có lẽ tôi không thể duy trì được cuộc hôn nhân này lâu đến thế chỉ vì nỗi ấm ức năm xưa.