- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Ám ảnh về chuyện của bố mẹ, tôi không thể nào thân mật với chồng
Bố mẹ chồng rất ác cảm với tôi vì luôn nghĩ rằng, tôi sẽ giống bố mẹ mình. Mẹ chồng thậm chí còn không muốn cho con tôi tiếp xúc với ông bà ngoại.
Nhiều lúc, tôi ước mình được chọn nơi để sinh ra. Tôi biết, suy nghĩ như vậy là bất hiếu với bố mẹ, nhưng thực sự ở trong hoàn cảnh của tôi, mọi người mới biết tại sao tôi lại ước như vậy.
Người ta thường nói con cái là bản sao của cha mẹ. Nhưng tôi mừng là mình không phải bản sao của những người đã sinh ra mình.
Tôi tâm sự những chuyện này không phải để kể xấu bố mẹ mình, mà tôi muốn được trải lòng và lắng nghe những lời khuyên, chia sẻ.
Thoạt nhìn bề ngoài, nhiều người sẽ nghĩ gia đình tôi rất ổn khi bố mẹ đều là người có ăn học và làm trong cơ quan nhà nước. Tuy nhiên, gia đình tôi lại là gia đình đầy bất ổn.
Mẹ tôi tính đồng bóng và thích thể hiện. Dù kinh tế rất bình thường, mẹ luôn muốn mọi người nhìn mình với ánh mắt ngưỡng mộ. Cứ hứng lên, mẹ lại liên tục sắm sửa cho bản thân, trang hoàng nhà cửa.
Chính vì mẹ không biết cân đối chi tiêu nên bố mẹ thường xuyên cãi nhau. Có thời gian bố đưa tiền lương cho mẹ nhưng khi cần hỏi tới, mẹ nói không còn đồng nào. Về sau bố không đưa lương nữa, mẹ lại thường xuyên kiếm cớ gây lộn.
Một dạo, một phần đất của gia đình tôi được thu hồi để phục vụ làm đường. Bố mẹ nhận được một khoản tiền.
Cả hai thống nhất xây nhà lên tầng 2, tầng 3. Nhưng cũng vì tính toán không hợp lý, lại tiêu xài hoang phí nên nhà xây xong, bố mẹ tôi chẳng còn tiền hoàn thiện và sơn nhà cho đồng bộ.
Trong cuộc sống, cả hai không tìm được tiếng nói chung. Bố thường chì chiết mẹ vì "tội" không biết đẻ con trai. Mẹ ấm ức, trút giận lên chị em tôi, không chỉ bằng lời nói mà đôi khi còn bằng cả đòn roi.
Bố mẹ cãi nhau bất kể khi nào, ngay cả trước mặt chị em tôi. Những hành động như quăng mâm cơm, đập phá đồ đạc, gọi nhau một cách xúc phạm…, chúng tôi đều nhìn và nghe thấy hết.
Có lần cãi nhau ngay mùng 1 Tết, mẹ còn uống thuốc ngủ dọa tự tử khiến cả xóm náo loạn phá cửa, đưa mẹ đi cấp cứu.
Gần chục năm trước, không rõ mẹ tôi vay mượn, đầu tư làm ăn bên ngoài thế nào mà vỡ nợ. Không còn cách nào khác gia đình tôi phải bán đất trả nợ. Cả nhà về nhà nội (cách nơi ở cũ mấy chục kilomet) để xin một mảnh đất dựng căn nhà cấp 4.
Tôi đếm từng ngày cho đến khi được lên Hà Nội học. Xa hẳn gia đình bất ổn, tôi tranh thủ đi làm để đỡ phải xin tiền bố mẹ, học ngày học đêm mong tốt nghiệp thật nhanh. Ra trường, tôi cũng có người yêu.
Anh là người cùng quê nên ít nhiều biết đến hoàn cảnh gia đình tôi. Bố mẹ anh ra sức phản đối, nhưng anh yêu thương tôi hết lòng. Sau cùng, chúng tôi cũng vượt qua rào cản từ phía gia đình để làm đám cưới.
Về phần bố mẹ tôi, mối quan hệ của họ ngày càng tồi tệ. Bố mẹ xa cách khi bố ngoại tình trước. Mẹ thấy bố như thế cũng chẳng ngần ngại cặp kè (song có phần kín đáo hơn) với người khác.
Những chuyện này, tôi đã vờ như không nghe thấy nhưng vẫn lọt vào tai. Làng trên xóm dưới dị nghị, ai cũng ngao ngán cảnh cãi nhau như cơm bữa, "ông ăn chả, bà ăn nem" của gia đình tôi.
Tôi rất xấu hổ với chồng và gia đình chồng. Bố tôi sau nhiều năm bê tha đã bị "cho về hưu sớm".
Vừa qua, bố mẹ tôi quyết định ra tòa, dù cả hai đều ngoài 60 tuổi. Kể như cả hai giải thoát cho nhau sớm hơn, tôi đã không phải chứng kiến những chuyện bẽ bàng. Chồng rất thông cảm với tôi, nhưng bố mẹ chồng dường như khó chịu.
Ông bà rất ác cảm với con dâu vì luôn nghĩ rằng, tôi sẽ giống bố mẹ mình. Mẹ chồng thậm chí còn không muốn cho con tôi tiếp xúc với ông bà ngoại vì sợ con sẽ "lây" những tính cách độc hại từ ông bà.
Nỗi buồn chán về gia đình luôn đè nặng tâm trí tôi. Tôi thậm chí còn phải tìm tới thuốc ngủ mới có thể ngủ được.
Thời gian qua, tôi suy nghĩ nhiều về quá khứ của bố mẹ. Ám ảnh vì chuyện này, tôi dường như mất cảm xúc và không thể gần gũi với chồng. Tôi không biết làm sao để thoát khỏi nỗi ám ảnh này.
Theo Dân trí
-
Tâm sự10 giờ trướcĐể tha thứ cho vợ, để níu giữ hạnh phúc hôn nhân chưa tròn năm của hai vợ chồng cháu, hay chia tay ngay với cô vợ trẻ, luôn được chồng yêu thương, chiều chuộng lại mất nết, sống buông thả, hưởng thụ bản năng và sẵn sàng lừa dối chồng để cặp bồ đến có bầu với trai, thì chỉ có cháu mới có quyền quyết định.
-
Tâm sự11 giờ trướcThu nhập 85 triệu đồng/tháng nhưng gia đình tôi tiêu gần hết, tuy nhiên gần đây tôi lại băn khoăn, có nên tiếp tục sống hưởng thụ như vậy hay chắt bóp để mua nhà?
-
Tâm sự14 giờ trướcLúc nào mẹ chồng cũng bị ám ảnh chuyện tôi ngoại tình sau lưng con trai bà.
-
Tâm sự1 ngày trướcNgười ta thường nói "đàn ông đi biển có đôi, đàn bà vượt cạn mồ côi một mình" để nói về sự khó khăn khi người phụ nữ sinh con. Với tôi, câu nói đó đúng cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi đi xuất khẩu lao động đã gần 10 năm, năm nay cũng đã 31 tuổi nhưng vẫn chưa muốn về nước, một phần vì tâm lý sợ sẽ khó tìm việc làm, phần vì sợ bị gia đình giục chuyện lấy chồng.
-
Tâm sự1 ngày trướcVả lại theo như lời chồng chị, thì anh ấy mới mắc lỗi ngoại tình lần đầu để cầu mong chị tha thứ, nhưng làm sao chị biết được đây là lần đầu hay lần thứ bao nhiêu chồng chị phản bội vợ?
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi nghỉ làm, chăm sóc mẹ chồng nằm liệt giường 3 tháng ròng rã. Có ai ngờ, bà vẫn không cho tôi một phần đất nào.
-
Tâm sự1 ngày trướcMẹ chồng phát hiện số tiền mình cho cháu nội không cánh mà bay sang nhà thông gia nên bà tức giận, bỏ về và cắt luôn khoản trợ cấp này.
-
Tâm sự1 ngày trướcĐã mấy ngày trôi qua mà tôi vẫn chưa biết mở lời tâm sự với cậu con trai đương tuổi dậy thì như thế nào.