- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Cầm phong bì mẹ chồng đưa, tôi chỉ biết cúi đầu bật khóc
Một ngày lúc chồng tôi vắng nhà, mẹ gọi tôi đến ngồi bên. Mẹ chậm rãi lấy ra một quyển sổ và hai chiếc phong bì đặt vào bàn tay tôi.
Tôi từng nghĩ, nếu được quay lại ngày xưa, được làm lại từ đâu, tôi sẽ không chọn lấy chồng tôi. Ngoài vẻ ngoài bảnh bao, anh không hề biết chăm lo cho gia đình, rất thích nhậu nhẹt, tụ tập với bạn bè.
Anh xuất thân ở nông thôn, hoàn cảnh gia đình không giàu có nhưng là con trai một nên được nuông chiều. Từ bé đến lớn, chủ yếu là mọi người trong nhà lo cho anh, còn anh chưa từng biết quan tâm, chăm sóc cho ai.
Kết hôn rồi anh vẫn còn mải chơi, một phẩn vì còn trẻ tuổi, một phần vì không tu chí làm ăn. Dẫu có không hài lòng vì điều nọ điều kia, tôi vẫn phải thừa nhận anh là người đàn ông tình cảm, làm cha cũng rất dịu dàng.
Cưới nhau được 2 năm, con nhỏ mới chào đời, mẹ chồng tôi báo bệnh. Mẹ nói, tháng nào mẹ cũng cần tiền lấy thuốc. Bố chồng đã mất, giờ mẹ chỉ có thể dựa vào con. Mẹ đề nghị chồng tôi mỗi tháng đưa cho mẹ một số tiền để mẹ trang trải.
Tôi xấu hổ khi đã có những suy nghĩ không tốt về mẹ chồng (Ảnh minh họa: iStock).
Khi nghe những lời này, lòng tôi có chút khó chịu. Mẹ chồng tôi là viên chức về hưu. Số tiền lương hưu không nhiều nhưng nếu tằn tiện vẫn có thể đủ cho mẹ chi tiêu hàng tháng. Trong khi đó, vợ chồng tôi còn nuôi con nhỏ, nhà cửa chưa có.
Tuy nhiên, như tôi đã nói ở trên, chồng tôi ngoài không biết tiết kiệm và ham chơi bời, nhậu nhẹt, anh rất thương mẹ, thương con. Anh nói, sau này sẽ bớt những thú vui, dành tiền gửi cho mẹ thuốc thang.
Tôi hiểu rõ trách nhiệm của người làm con, không dám kêu ca, than phiền. Nhưng mỗi tháng, cứ đến ngày chồng tôi nhận lương, mẹ lại gọi điện khiến tôi khó chịu. Nếu khoản tiền đó không phải gửi cho mẹ chồng mà anh đưa cho tôi, hẳn tôi cũng bớt phải chi li, tính toán.
Trước đây, khi mẹ báo bệnh, chồng tôi ngỏ ý đón mẹ lên thành phố ở cùng để tiện chăm sóc. Mẹ từ chối vì nói đã quen với quê kiểng ruộng vườn, nhà trọ chúng tôi cũng không đủ rộng rãi. Ở quê mẹ có anh em, họ hàng, làng xóm. Vả lại, mẹ vẫn còn tự chăm lo cho bản thân được, chưa cần phiền đến con.
Nhưng sức khỏe mẹ ngày một yếu, vợ chồng tôi không thể suốt ngày chạy đi chạy về. Cuối cùng, con thương mẹ, mẹ thương con, bà đồng ý lên ở cùng vợ chồng tôi.
Từ ngày đón mẹ lên ở cùng, chồng tôi không còn la cà sau giờ làm nữa. Anh về sớm, phụ tôi việc nhà, chuyện trò và chăm sóc mẹ. Anh trước đây và anh của bây giờ như hai người hoàn toàn khác nhau.
Một ngày, lúc chồng tôi vắng nhà, mẹ gọi tôi đến ngồi bên. Mẹ bảo tôi đưa túi xách cho bà, rồi chậm rãi lấy ra một quyển sổ và hai chiếc phong bì. Bà đặt tất cả vào tay tôi rồi nói: "Mẹ biết, chồng con là người đàn ông không có nhiều ưu điểm. Cưới nó, có thể con phải chịu nhiều vất vả.
Trong phong bì này là tất cả số tiền mấy năm vừa qua chồng con đều đặn gửi về cho mẹ. Nó gửi bao nhiêu, ngày nào, mẹ đều ghi hết vào sổ. Phong bì còn lại là tiền mẹ để dành được, giờ mẹ giao hết lại cho con".
Cầm hai chiếc phong bì trên tay, tôi không cầm được nước mắt, trong phút chốc bỗng xấu hổ nhận ra mình tệ biết bao nhiêu. Hóa ra mẹ chồng hiểu rõ tính con trai nên đã lấy lý do ốm đau để giúp anh giữ tiền.
Vậy mà mấy năm qua, mỗi tháng thấy mẹ gọi điện hỏi đã gửi tiền chưa, tôi đều lấy làm khó chịu, có suy nghĩ không mấy thiện cảm về bà. Tôi không biết rằng, mẹ chồng dù ốm đau vẫn sống tằn tiện để dành tiền cho con cháu.
Ở đời, có những chuyện mình thấy vậy nhưng chưa chắc đã phải vậy. Nếu không hiểu rõ vấn đề, chỉ nhìn bề ngoài mà phán xét, chắc chắn sẽ có những lệch lạc, không đúng.
Càng thấy mình tệ, tôi càng thương mẹ chồng nhiều hơn. Không có người mẹ nào lại không thương con, chỉ là cách thương con mỗi người một khác. Có những tấm lòng, khi mình hiểu ra thì đã không còn nhiều cơ hội và thời gian để bù đắp nữa.
Theo Dân trí
-
Chứng kiến cảnh con gái bị bố chồng chèn ép, bố đẻ tôi đã làm một việc khiến cả nhà thông gia bẽ mặtTâm sự3 giờ trướcThấy con gái bị bố chồng chèn ép, bố đẻ tôi làm ngay một việc khiến nhà thông gia bẽ mặt phải rối rít xin lỗi.
-
Tâm sự8 giờ trướcBạn trai tôi thường xuyên "đốt tiền" vào những trò cá cược đỏ đen trên mạng, không ít lần tôi phải đi trả nợ thay cho anh ta. Dù tôi đã nhiều lần chia tay nhưng bạn trai liên tục níu kéo, thậm chí dọa dẫm khiến tôi không thể dứt khoát.
-
Tâm sự19 giờ trướcNghe xong những lời bạn của chồng nói, tai tôi như ù đi, chân run không đứng vững.
-
Tâm sự20 giờ trướcBố cô không may mắc bệnh trọng và đã qua đời hồi đầu năm. Mọi thứ đến quá nhanh, quá đột ngột làm cho nỗi đau, sự hẫng hụt của mẹ con cô mỗi ngày mở rộng ra mãi.
-
Tâm sự1 ngày trướcĐọc tờ giấy được chuẩn bị kỹ càng về nội dung, câu từ mà tôi suýt ngất vì sốc.
-
Tâm sự1 ngày trướcôi bất ngờ nhận ra người mà mấy tháng qua đã quan tâm, chu đáo với hai mẹ con.
-
Tâm sự2 ngày trướcTôi rất được mẹ chồng yêu mến chiều chuộng, nhưng gần đây bà lại tỏ thái độ khó chịu.
-
Tâm sự2 ngày trướcCháu đã vào đại học, đã có rung động với bạn gái. Nhưng cháu thực sự không dám yêu vì sợ đưa bạn gái về nhà, một là bạn ấy "chạy mất dép", hai là bạn ấy bị mẹ "đồng hoá"...
-
Tâm sự2 ngày trướcNăm nay cô 32 tuổi. Mấy năm nay, cô luôn bị người nhà hối thúc việc tìm hiểu, yêu đương, xây dựng gia đình...
-
Tâm sự2 ngày trướcChồng ngoại tình khiến tôi suy sụp, nhưng thất vọng hơn là cách hành xử của anh ta khi bị vợ biết chuyện.
-
Tâm sự3 ngày trướcVợ chồng chúng tôi cứ bị kẹt giữa một bên là mong muốn con vươn xa, một bên mong các con không rời khỏi vòng tay của mình.
-
Tâm sự3 ngày trướcThấy anh trai vất vả chăm sóc cháu nhỏ, tôi cầm lòng không nổi nên nói ra ý định đón cháu về nuôi.
-
Tâm sự3 ngày trướcCó con trai hiểu chuyện, thương vợ con là đáng mừng nhưng mẹ chồng tôi lại cho rằng, anh nuông chiều vợ, sẽ có ngày bị tôi "trèo đầu cưỡi cổ".