- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Chị dâu gặp tai nạn, tôi hoảng hốt báo tin cho anh trai thì nhận được cả "gáo nước lạnh"
Tôi hỏi anh đang ở đâu, anh còn thản nhiên nói đang bận ngồi cà phê với đồng nghiệp.
Có thể nhiều người từng nghe câu “giặc bên Ngô không bằng bà cô bên chồng”. Tôi cũng là một “bà cô” như thế, bởi tôi có ông anh trai hơn mình 6 tuổi. Tuy nhiên tôi không ác đến mức để bị gọi là “giặc bên Ngô”. Tôi có mối quan hệ rất tốt với chị dâu còn anh trai mới là người khiến tôi thường xuyên khó chịu.
Ngày xưa bố mẹ kế hoạch hóa nên anh em tôi mới cách nhau từng đó tuổi. Anh lên tiểu học thì tôi ra đời, anh lên cấp 2 thì tôi vào tiểu học. Chúng tôi cứ nối tiếp nhau trưởng thành như thế cho đến khi anh cưới vợ có con, còn tôi chuyển từ Hà Nội vào Sài Gòn lập nghiệp.
Nhà người khác có anh trai thì vui, riêng tôi thì ngán anh mình tận cổ. Nói ghét thì không hẳn là ghét nhưng anh em tôi không hề hợp tính nhau. Từ bé đến lớn cứ đụng mặt nhau là chúng tôi kèn cựa, bố mẹ ông bà đều bất lực chán chẳng buồn can. Chính vì “không đội trời chung” được với anh trai nên tôi mới chuyển đi nơi khác sống. Vừa thử thách bản thân, vừa không phải nhìn thấy mặt anh trai khiến tôi khó ở tối ngày.
Ngoài tính hiếu chiến ra anh tôi còn vô tâm và nhạt nhẽo. Anh ấy chẳng có một chút tinh tế hay tốt bụng nào. Là anh ruột của mình nhưng tôi chấm anh 2 điểm, bởi thực sự anh ấy chỉ toàn cái xấu thôi. Ưu điểm duy nhất của anh có lẽ chỉ có mỗi gương mặt.
Cả bố mẹ lẫn tôi đều khuyên anh sửa tính nhiều lần rồi mà không được. Anh ấy vừa bẩn vừa lười, giao tiếp kém, hay cục cằn nổi nóng và tiêu hoang nữa. Anh làm nghề thiết kế đồ họa, kiếm kha khá nhưng chả tiết kiệm được xu nào.
Ai cũng nghĩ cái nết như anh tôi thì “có ma mới thèm lấy”. Vậy mà đùng cái anh tôi cưới vợ, thậm chí cả nhà tôi kinh ngạc khi trông thấy diện mạo chị dâu tương lai. Hóa ra chị ấy là đồng nghiệp của anh, vừa xinh đẹp lại vừa khéo léo.
Tôi tưởng chị dâu đồng ý cưới anh vì chấp nhận được hết thói xấu của anh. Nào ngờ đâu chị chẳng hay biết gì. Dọn về sống với nhau chị mới phát hiện ra anh tôi ở bẩn, lười đánh răng, 1 tuần tắm 2 lần, và ti tỉ cái kinh khủng khác nữa. Gần như ngày nào chị cũng nhắn tin than thở kể xấu chồng với tôi. Giờ con anh chị đã 2 tuổi, tôi cũng chuyển vào tận Sài Gòn rồi mà hàng ngày vẫn phải nghe 7749 chuyện về anh trai.
Thực ra có một số tật anh tôi đã sửa đổi. Nhưng cơ bản thì nhiều thói xấu vẫn y nguyên. Đơn cử như cái tính vô tâm càng ngày càng nặng, chị dâu dọa bỏ bao lần anh tôi vẫn không chừa. Để rồi hôm nay xảy ra một biến cố lớn, có vẻ như anh tôi có nguy cơ phải ra tòa ly dị đến nơi.
Số là sáng nay tôi vừa đến công ty đã nhận một cuộc gọi từ bố. Bố run run nói chị dâu bị tai nạn, một cậu shipper đi ẩu vượt đèn đỏ khiến chiếc ô tô ngược chiều phanh không kịp, đánh lái trượt sang đường đâm thẳng vào đoàn xe đang đứng trong đó có chị dâu tôi. Nghe bảo chị bị kẹp chân, rách đùi, còn bị mảnh vỡ từ ô tô văng rách mặt nữa.
Mẹ tôi nhận được điện thoại người đi đường gọi báo xong thì hoảng hốt chạy ra chỗ con dâu ngay. Bố tôi thì già rồi nên cũng hơi lúng túng, tôi phải bảo bố bình tĩnh để tôi gọi cho anh trai.
Bình thường anh tôi xuất hiện rõ nhanh mà đúng lúc có sự cố thì gọi 4 lần anh mới nghe máy. Giọng anh cực kì khó chịu với tôi, như kiểu đang bận làm gì xong bị tôi làm phiền vậy. Nhưng lúc ấy tôi chẳng hơi đâu mà tính toán với anh, tôi nói nhanh tình hình chị dâu bị tai nạn và bảo anh đến bệnh viện xem như nào.
Tưởng anh sẽ lo lắng đứng dậy ngay nhưng không, anh hỏi tôi chị bị nặng hay nhẹ. Tôi bảo hình như may không gãy chân, song cũng bị thương nên mẹ đã chạy đến trước rồi.
Nào ngờ anh trai tôi thủng thẳng đáp câu khiến tôi lạnh đơ cả mặt: “Thế thì không nặng đến nỗi phải gấp, có chết người đâu mà gọi giục cuống lên”. Hóa ra anh đang bận ngồi uống cà phê với đồng nghiệp, đang buôn chuyện rôm rả nên không muốn đứng lên!
Tôi tức đến nghẹn cả cổ. Là vợ của anh, là mẹ của con anh gặp tai nạn, thế mà anh cứ dửng dưng như không! Nếu chẳng phải vì ở xa thì tôi đã chạy đến chỗ chị dâu ngay rồi. Nặng nhẹ gì thì giờ chị cũng cần người thân bên cạnh. Thế mà anh dội gáo nước lạnh vào lòng tôi, khiến tôi cảm thấy thất vọng vô cùng.
Biết tính anh mình nên tôi chẳng thèm nói thêm câu nào nữa. Tôi vội gọi cho chị dâu xem tình hình như nào, sốt ruột đợi đến 5-7 cuộc chị mới nghe máy. Biết chồng không tới nên chị chỉ cười rồi cúp máy.
Một lát sau băng bó xong thì mẹ tôi chở chị dâu về nhà. Chị nhắn cho tôi mấy dòng khiến nước mắt tôi cứ trào ra như suối.
“Hôn nhân giống như một đôi giày. Nếu cả đời khó chịu vì một đôi giày không vừa chân, chấp nhận sứt sẹo chảy máu đau đớn bực mình để giữ giày lại, thì thà quẳng nó đi kiếm đôi khác còn hơn. Không thì đi chân trần tự do, đâu có ai chết vì đi chân đất. Phải không em?”.
Tôi biết chị dâu nói vậy nghĩa là sự thờ ơ của anh trai mình hôm nay đã chạm đến giới hạn cuối cùng của chị rồi. Có lẽ chị không muốn tiếp tục sống cùng anh ấy nữa. Không dưới chục lần chị bảo sẽ ly hôn, chắc lần này chị sẽ làm thật. Tôi chẳng còn từ nào để biện minh giúp anh trai nữa. Nghĩ đi nghĩ lại thì người không biết trân trọng gia đình như anh ấy sống một mình chắc sẽ hợp hơn…
Theo Phụ Nữ Việt Nam
-
Tâm sự2 phút trướcEm vô cùng áy náy, mỗi lần gặp cháu lại thấy ngại ngùng. Em không biết nên chọn quà gì tặng cháu cho tương xứng...
-
Chứng kiến cảnh con gái bị bố chồng chèn ép, bố đẻ tôi đã làm một việc khiến cả nhà thông gia bẽ mặtTâm sự3 giờ trướcThấy con gái bị bố chồng chèn ép, bố đẻ tôi làm ngay một việc khiến nhà thông gia bẽ mặt phải rối rít xin lỗi.
-
Tâm sự8 giờ trướcBạn trai tôi thường xuyên "đốt tiền" vào những trò cá cược đỏ đen trên mạng, không ít lần tôi phải đi trả nợ thay cho anh ta. Dù tôi đã nhiều lần chia tay nhưng bạn trai liên tục níu kéo, thậm chí dọa dẫm khiến tôi không thể dứt khoát.
-
Tâm sự19 giờ trướcNghe xong những lời bạn của chồng nói, tai tôi như ù đi, chân run không đứng vững.
-
Tâm sự20 giờ trướcBố cô không may mắc bệnh trọng và đã qua đời hồi đầu năm. Mọi thứ đến quá nhanh, quá đột ngột làm cho nỗi đau, sự hẫng hụt của mẹ con cô mỗi ngày mở rộng ra mãi.
-
Tâm sự1 ngày trướcĐọc tờ giấy được chuẩn bị kỹ càng về nội dung, câu từ mà tôi suýt ngất vì sốc.
-
Tâm sự1 ngày trướcôi bất ngờ nhận ra người mà mấy tháng qua đã quan tâm, chu đáo với hai mẹ con.
-
Tâm sự2 ngày trướcTôi rất được mẹ chồng yêu mến chiều chuộng, nhưng gần đây bà lại tỏ thái độ khó chịu.
-
Tâm sự2 ngày trướcCháu đã vào đại học, đã có rung động với bạn gái. Nhưng cháu thực sự không dám yêu vì sợ đưa bạn gái về nhà, một là bạn ấy "chạy mất dép", hai là bạn ấy bị mẹ "đồng hoá"...
-
Tâm sự2 ngày trướcNăm nay cô 32 tuổi. Mấy năm nay, cô luôn bị người nhà hối thúc việc tìm hiểu, yêu đương, xây dựng gia đình...
-
Tâm sự2 ngày trướcChồng ngoại tình khiến tôi suy sụp, nhưng thất vọng hơn là cách hành xử của anh ta khi bị vợ biết chuyện.
-
Tâm sự3 ngày trướcVợ chồng chúng tôi cứ bị kẹt giữa một bên là mong muốn con vươn xa, một bên mong các con không rời khỏi vòng tay của mình.
-
Tâm sự3 ngày trướcThấy anh trai vất vả chăm sóc cháu nhỏ, tôi cầm lòng không nổi nên nói ra ý định đón cháu về nuôi.