Chồng ốm nằm ở nhà, tôi đi làm gọi điện cho khách nhưng vô tình bấm nhầm máy của anh, đầu dây bên kia trả lời mà tôi bật khóc

Cưới xong, chúng tôi ở lại thành phố làm việc và thuê nhà ở. Tôi tính chỉ 5 năm là sẽ mua được nhà cửa, rồi sinh con sau, chồng cũng đồng ý với dự định của tôi.

Hai vợ chồng tôi xuất thân ở quê nhưng đều là sinh viên sáng giá ở trường đại học. Tốt nghiệp ra trường, hai vợ chồng đều có công việc ổn định với mức lương khá. Chỉ trong 6 tháng yêu, chúng tôi thành người một nhà, bố mẹ đều vui mừng vì hai đứa xứng đôi vừa lứa, gia đình cũng tương đồng. Mẹ tâm sự: "Chỉ mong các con mạnh khỏe rồi từ từ mọi thứ sẽ có, không phải lo lắng nhiều".

Cưới xong, chúng tôi ở lại thành phố làm việc và thuê nhà ở. Tôi tính chỉ 5 năm là sẽ mua được nhà cửa, rồi sinh con sau, chồng cũng đồng ý với dự định của tôi. Nhưng sự đời không bao giờ như mong muốn, chồng tôi bỗng bị đột quỵ ở tuổi còn khá trẻ. Nhờ bác sĩ cứu chữa rất may cứu được mạng sống nhưng anh phải nằm một chỗ vì liệt nửa người, nói ngọng ngịu chẳng thành lời. Tôi đau lòng suy sụp lắm nhưng sau đó tự nhủ phải đứng dậy vực lại gia đình.

Tôi quyết định bỏ việc ở thành phố đưa chồng về quê sinh sống cùng bố mẹ chồng. Tôi xin được việc trong một ngân hàng, hàng ngày đi làm còn chồng ở nhà có bố mẹ chăm sóc. Tiền lương của tôi hầu như là bồi bổ thuốc men cho chồng. Nghĩ lại những ngày tháng hai đứa bên nhau chưa được bao lâu chồng đã nằm vậy tôi tủi thân lắm, nhưng rồi cũng quen với mọi việc. Tôi tin mình sống hết lòng thì trời không phụ.

Chồng ốm nằm ở nhà, tôi đi làm gọi điện cho khách nhưng vô tình bấm nhầm máy của anh, đầu dây bên kia trả lời mà tôi bật khóc-1

Thời gian trôi đi, dưới sự quan tâm chăm sóc chu đáo của mẹ chồng, bệnh tình của chồng tôi ngày càng tốt hơn, anh cũng dần nhận thức được những tác động từ thế giới bên ngoài. Một lần tôi tình cờ nghe anh gọi tên tôi, tôi xúc động bật khóc, có lẽ khó khăn sắp qua đi.

Chỉ có điều, công tiệc của tôi ở ngân hàng lại bắt đầu phải đi xa, có lần vài ngày. Những lần đó, mẹ chồng luôn mặt nặng mày nhẹ nói tôi phải từ chối vì chồng bệnh tật. Nhưng tôi nghĩ, bệnh là bệnh rồi, giờ tôi phải cố làm lụng để kiếm tiền mua thuốc cho chồng. Chứ nếu ở nhà suốt như vậy thì làm gì có tương lai. Tôi bỏ qua những gì mẹ chồng nói, quyết tâm với những gì mình nghĩ và cho là đúng.

Hai năm sau, trong một lần đi công tác dài ngày, tôi cần gọi điện thoại cho khách hàng nhưng đúng lúc đầu óc mệt mỏi, tôi bỗng bấm số của chồng. Đầu dây bên kia, chồng nhận cuộc gọi. Một giọng nói ấm áp quen thuộc khiến tôi bật khóc nức nở. Lâu lắm rồi tôi mới được nghe tiếng anh, không ngờ anh có thể phục hồi kì diệu, còn nghe máy điện thoại của tôi.

Tôi vội vã trở về nhà ôm lấy chồng, anh đã đứng dậy đi lại được và nói chuyện với tôi. Mẹ chồng mừng rơi nước mắt động viên hai đứa cùng cố gắng. Tôi tin với tình yêu của mình và của bố mẹ chồng cùng sự chăm sóc tận tâm, chồng sẽ sớm hồi phục hơn nữa.

(linhnhi...@gmail.com)

Theo Vietnamnet



Phụ nữ cần chứng minh những gì khi chia tài sản lúc ly hôn?
Trong 14 năm hôn nhân với ông N.V, bà M. luôn vun vén, chu toàn quán xuyến mọi công việc gia đình để chồng an tâm lập nghiệp, ủng hộ sự nghiệp của chồng và đóng góp đáng kể vào tài sản chung. Thế nhưng, khi ra tòa ly hôn bà M. lại chỉ được chia 42% tài sản chung.

Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.