- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Chồng tôi dùng cuốn sổ bấy lâu tôi ghi chép để khống chế buộc tôi ở lại
Thấy cuốn sổ, mặt tôi tái đi. Không ngờ, chồng lại dùng cuốn sổ này để trói buộc tôi.
Người ta nói vợ chồng yêu nhau thì mới cưới và chung sống được với nhau. Nhưng vợ chồng tôi thì khác. Biết tôi có người yêu ở xa lại chỉ là một người công nhân nghèo, mẹ tôi đã khóc lóc ầm ĩ lên. Bà mắng tôi dại, bà cho ăn học đàng hoàng, không ngờ lại đi yêu một tên khố rách áo ôm. Sau đó, chính mẹ đã ép buộc tôi phải qua lại với T - chồng tôi bây giờ.
Dưới sức ép của mẹ, tôi đã phải chia tay người yêu và đến với T. T hoàn toàn ngược lại với người yêu cũ của tôi. T hống hách, hay khoe của, ăn nói hành xử kiểu kệch cỡm. Tôi không muốn làm vợ anh ta thì mẹ quát mắng.
Bà bảo gia đình T giàu có, anh ta đã hứa nếu trở thành con rể sẽ mua tặng bà một chiếc xe ô tô xịn. Bà còn bảo tôi nông cạn, lấy chồng giàu rồi sẽ vun đắp được hạnh phúc chứ lấy chồng nghèo thì hạnh phúc đến đâu cũng bị khó khăn làm tan nát. Tôi bật khóc, cay đắng khi nhận ra, mẹ không hề suy nghĩ cho hạnh phúc của tôi.
Ngày cưới, tôi thất thần, hoang mang tột độ. Vì trước đó, tôi đã lén gặp người yêu cũ vài lần và có quan hệ với nhau. Khi tiễn tôi lên xe hoa, mẹ ôm lấy tôi, vỗ về, bảo bà chỉ cố gắng để tôi có được cuộc sống tốt nhất. Tôi ngửa mặt lên trời cho nước mắt khỏi chảy xuống. Ngày cưới, tôi chẳng thể nở nổi một nụ cười, dù chỉ là gượng ép.
Mọi việc nhà đều do một tay tôi làm hết. (Ảnh minh họa)
Những ngày sau đó, tôi luôn sống trong buồn chán. Đến khi biết mình có thai, tinh thần tôi mới khá lên được một chút. Nhưng sau khi nhìn thấy tuần tuổi của thai nhi thì tôi biết chắc đó là con của người yêu cũ. Điều này khiến tôi lại phải sống trong nơm nớp lo sợ.
Thời gian tôi mang thai, T chiều chuộng tôi lắm, còn thường xuyên hôn bụng tôi và bảo mong chờ đứa con này. Đến khi con ra đời, T cũng chiều con vô cùng. Con thích gì là T mua cái đó. Chính tôi cũng cảm thấy đứa bé đã khiến T thay đổi đi nhiều. Nhưng càng như vậy, tôi càng hoảng sợ nhiều hơn.
Cho đến một hôm, T nhất mực đòi ra ở riêng. Không chỉ tôi mà cả bố mẹ chồng đều rất bất ngờ. Nhưng trước sự kiên quyết của chồng tôi, mọi người buộc phải đồng ý. Chúng tôi mua căn hộ ở trung tâm thành phố nhưng chồng lại không chịu thuê người giúp việc. Mọi việc nhà đều do một tay tôi làm hết.
Hơn nữa, anh ta càng lúc càng lạnh nhạt với con. Nhìn con đòi bố, bố thì mải mê nằm chơi game, tôi xót xa cả lòng. Dù biết là tôi sai nhưng con cũng đâu có tội lỗi gì? Tôi chỉ không ngờ, chồng mình đã biết sự thật về con rồi.
T bảo nếu tôi dám rời khỏi nhà, anh ta sẽ công khai bí mật về thân thế của con tôi. (Ảnh minh họa)
Hôm đó, tôi tăng ca về nhà đã 9 giờ tối. Bước vào nhà, tôi càng bất ngờ hơn bởi chồng vẫn nằm chơi game, con thì chưa ăn, cơm chưa nấu. Bao nhiêu uất ức dồn nén bùng phát, tôi hùng hổ đòi bế con về nhà ngoại. Nào ngờ lúc đó, T cười lạnh nhạt rồi lấy ra cuốn sổ đen. Vừa thấy cuốn sổ, tôi đã tái mặt.
Cuốn sổ ấy là sổ chi tiêu mà tôi đã cất giữ bao lâu nay. Mỗi tháng, người yêu cũ đều gửi cho con tôi 2 triệu tiền trợ cấp dù tôi không hề đòi hỏi. Anh nói rằng đó là trách nhiệm của anh với con. Và tôi đều ghi lại tất cả rồi đem số tiền kia đi gửi ngân hàng theo kiểu tích lũy.
Tôi đứng sững, không hiểu nổi anh lấy cuốn sổ ấy từ khi nào vì tôi đã giấu nó tận đáy tủ quần áo rồi. Thấy tôi luống cuống, chồng tôi cười nhạt rồi bảo: "Không ngờ bao lâu nay tôi lại đi nuôi con tu hú. Thật là nhục nhã cho tôi mà. Giờ mà cô muốn bỏ đi thì đừng trách tôi để tất cả mọi người biết chuyện cô đã cắm sừng tôi trước ngày cưới như thế nào. Để cả họ nhà cô phải xấu hổ vì có một đứa con gái như cô".
Từ hôm đó đến nay, tôi sống trong đau đớn, sợ hãi và dằn vặt. Tôi nên làm gì bây giờ? Rời bỏ hay cố gắng nhẫn nhịn để mọi chuyện được bình yên?
THEO NHỊP SỐNG VIỆT
-
Tâm sự9 giờ trước2 năm nay, tôi quá bận rộn nên không thể về quê chăm sóc bố được. Ai ngờ, bố lại quyết định trớ trêu như vậy.
-
Tâm sự15 giờ trướcTôi chưa hết sốc trước lời nói của chồng cũ thì anh lại tiếp tục lôi ra một xấp ảnh cưới để minh chứng cho tình yêu mấy năm qua.
-
Tâm sự15 giờ trướcMỗi dịp lễ, Tết, mẹ lại xốn xang muốn về gặp họ hàng, người thân. Nghĩ đến cảnh người ta có quê, có nhà để về, mình thì không, mẹ lại giấu tôi khóc.
-
Tâm sự16 giờ trướcĐi du lịch cùng bố mẹ chồng một năm rồi khiến tôi cạch đến già.
-
Tâm sự19 giờ trướcAnh ta hoảng hốt khi thấy tôi xuất hiện. Trái ngược với chồng, vợ anh lại rất bình tĩnh, chào đón tôi như một người khách tới nhà. Đến lúc này tôi mới nhận ra, vợ anh ấy cực kỳ dịu dàng và xinh đẹp.
-
Tâm sự20 giờ trước"Không có lửa thì sao có khói", những gì người yêu cũ của chồng sắp cưới nói vẫn ám ảnh tôi từ hôm kia đến bây giờ.
-
Tâm sự1 ngày trướcNghe tin vợ chuẩn bị đi họp lớp, tôi liền bán 2 chỉ vàng để vợ có tiền làm đẹp, chăm chút vẻ bề ngoài như cô ấy mong muốn.
-
Tâm sự1 ngày trướcĐiện thoại của chồng liên tục rung lên trong khi anh đang tắm. Quá tò mò, tôi liền ngó xem là ai nhắn tin thì thấy đó là...
-
Tâm sự1 ngày trướcVợ chồng tôi bị hiếm muộn, phải sử dụng biện pháp thụ tinh trong ống nghiệm để có con. Nhưng chính trong quá trình vật vã "tìm con", chồng tôi đã ngoại tình vì... quá mệt mỏi.
-
Tâm sự1 ngày trướcHai vợ chồng có quan điểm, phong cách sống quá khác nhau, có những ngày tôi chán đến mức không muốn về nhà, không muốn nhìn mặt chồng.
-
Tâm sự1 ngày trướcNhờ cuộc nói chuyện của 2 chị em cô ấy mà tôi biết được lòng dạ thật của vợ với nhà nội.
-
Tâm sự1 ngày trướcBà bạn thân hàng xóm đã giới thiệu người yêu cho tôi, để tôi khỏi cô đơn ở tuổi 61 sau nhiều năm góa bụa, không ngờ bà ấy lại là "tiểu tam" xen vào cuộc tình này.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không thể hiểu nổi, sĩ diện, tự trọng còn quan trọng hơn cả tương lai của con hay sao?
-
Tâm sự2 ngày trướcBác lấy làm tiếc cho tương lai của một thanh niên trẻ, có học thức, có hoài bão đổi đời mà chỉ vì ham tiền, nông nổi, nóng vội thực hiện ước mơ mà tự đánh mất nhân phẩm, đánh mất cơ hội phấn đấu sự nghiệp.