- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Chồng tôi "lật kèo", luôn muốn đưa con về nhà nội mỗi dịp lễ Tết
Lễ Tết là dịp để sum họp, nghỉ ngơi nhưng gia đình tôi thường xuyên cãi nhau khi tôi muốn về quê ngoại, chồng lại thích về quê nội.
Tôi và chồng yêu nhau từ hồi đại học. Sau khi ra trường, chúng tôi kết hôn, hiện có 2 con gái. Tình cảm và cuộc sống của gia đình tôi rất hài hòa. Tuy nhiên, mỗi lần vào dịp lễ, Tết, hai vợ chồng tôi lại xảy ra cãi vã rất lớn.
Nhà tôi ở Thái Bình, nhà chồng tôi ở Thanh Hóa, hai vợ chồng đã mua được chung cư, sống và làm việc ổn định tại Hà Nội. Trước khi lấy nhau, chúng tôi có thống nhất về việc sẽ ăn Tết một năm ở nhà nội, một năm ở nhà ngoại.
Chúng tôi thực hiện được vài năm, sau đó đều về Thanh Hóa ăn Tết đến hết mùng 3 mới về Thái Bình. Tôi cảm thấy rất khó chịu với chồng về điểm này, nhưng đã cố nhẫn nhịn.
Dịp lễ mùng 2/9 vừa qua, được nghỉ dài ngày, tôi bày tỏ với chồng muốn cả gia đình về quê ngoại chơi. Ban đầu, chồng tôi đồng ý, sau đó anh lại đổi ý với lý do "muốn đi họp lớp cấp 3 ở quê".
Tôi và chồng thường xuyên tranh cãi về việc nghỉ lễ tại nhà ngoại hay nhà nội (Ảnh minh họa: ShutterStock).
Hai vợ chồng to tiếng qua lại cả tuần. Chồng tôi nhất quyết muốn về nghỉ lễ ở Thanh Hóa. Còn tôi cũng không chịu thua, muốn được về quê ngoại. Cuối cùng, chúng tôi đưa ra quyết định, mỗi người đưa một bé về quê. Tôi đi cùng con gái lớn về Thái Bình, chồng tôi đưa con gái út về Thanh Hóa.
Mặc dù trong lòng không muốn cả nhà phải xa cách như vậy, tôi cần tỏ thái độ dứt khoát một lần. Chồng tôi lái xe đưa con gái lớn về từ sớm. Trong khi đó, tôi bận công việc nên chờ đến tối muộn ngày 1/9 mới bắt xe về được, taxi đều quá tải nên đành phải bắt xe khách dọc đường.
Xe khách đông, ngột ngạt làm tôi và con vô cùng mệt mỏi. Hai mẹ con tôi phải đi hơn 3 tiếng mới từ Hà Nội đến Thái Bình.
Về đến nhà ngoại, hai mẹ con ăn vội vàng bữa tối. Cả đêm hôm đó, con gái tôi sốt li bì, quấy khóc rất nhiều. Sang ngày hôm sau, con tôi vẫn chưa có dấu hiệu đỡ. Tôi và cả nhà ngoại sốt ruột, lo lắng. Mọi kế hoạch tụ tập họ hàng và bạn bè đều bị hoãn lại.
Tôi cho con đến bệnh viện tỉnh để khám bởi đang có dịch sốt xuất huyết. Thật may khi con chỉ bị sốt do cơ thể suy nhược vì thời tiết oi bức và di chuyển đường xa.
Sau khi chồng tôi biết chuyện, anh vừa lo lắng cho con, vừa trách tôi đã không sắp xếp hợp lý nên con bị ốm. Tôi vừa mệt, vừa giận nhưng cũng không dám to tiếng, sợ bố mẹ biết chuyện vợ chồng tôi tranh cãi.
Đến ngày nghỉ cuối, con tôi vẫn chưa khỏi ốm. Vậy là chuyến về quê của tôi, mọi thứ đều không theo kế hoạch. Trong khi đó, chồng tôi vẫn đăng ảnh tụ tập, họp lớp vui vẻ như không có chuyện gì xảy ra. Chồng tôi còn chụp ảnh tình tứ với nhóm bạn nữ, làm tôi càng thêm tức giận.
Tôi cảm thấy phụ nữ luôn là người chịu quá nhiều thiệt thòi trong cuộc sống. Sau khi lấy chồng, tôi gần như không có nhiều cơ hội về thăm nhà. Bố mẹ tôi ngày càng già yếu, tôi là con một nhưng không có cơ hội chăm sóc, phụng dưỡng bố mẹ.
Mẹ tôi thường động viên, lấy chồng phải theo nhà chồng. Nhưng tôi biết, mẹ mong tôi về chơi lắm. Công việc của tôi rất bận rộn, cuối tuần cũng thường phải tăng ca. Vì sinh nở mất nhiều thời gian nghỉ nên tôi đang phải phấn đấu cho sự nghiệp.
Hàng tháng, tôi vẫn gửi tiền về biếu bố mẹ. Nhưng bố mẹ già rồi, chỉ muốn con cháu sum vầy, ở quê ăn tiêu cũng chẳng tốn kém nhiều.
Chồng tôi khá biết điều, anh thường xuyên nhắc tôi gửi tiền biếu bố mẹ. Tuy nhiên, anh luôn dành thời gian nhiều hơn cho bên nội. Nhà chồng tôi rất đông anh em, mỗi dịp lễ đều về sum họp đông đủ. Tôi cũng hiểu chồng tôi có cái khó riêng, nhưng nhiều khi tôi không thể thông cảm được.
Dịp nghỉ lễ này, tôi cố "vùng dậy" một lần nhưng không thành. Ngoài việc khiến con bị ốm, bố mẹ đẻ lo lắng, tôi còn bị nhà chồng phàn nàn về việc không cho con về quê nội.
Tôi tích góp được một khoản riêng, đủ để mua một căn chung cư nhỏ. Với tình trạng khó về thăm nhà, tôi hy vọng có thể sớm đón bố mẹ lên Hà Nội.
Tôi phải nói với chồng về điều này sao cho hợp lý đây? Tôi chỉ sợ anh không đồng ý và nghĩ tôi đã cắt giảm chi tiêu của gia đình để có "quỹ đen".
Theo Dân trí
-
Tâm sự14 giờ trướcĐể tha thứ cho vợ, để níu giữ hạnh phúc hôn nhân chưa tròn năm của hai vợ chồng cháu, hay chia tay ngay với cô vợ trẻ, luôn được chồng yêu thương, chiều chuộng lại mất nết, sống buông thả, hưởng thụ bản năng và sẵn sàng lừa dối chồng để cặp bồ đến có bầu với trai, thì chỉ có cháu mới có quyền quyết định.
-
Tâm sự16 giờ trướcThu nhập 85 triệu đồng/tháng nhưng gia đình tôi tiêu gần hết, tuy nhiên gần đây tôi lại băn khoăn, có nên tiếp tục sống hưởng thụ như vậy hay chắt bóp để mua nhà?
-
Tâm sự19 giờ trướcLúc nào mẹ chồng cũng bị ám ảnh chuyện tôi ngoại tình sau lưng con trai bà.
-
Tâm sự1 ngày trướcNgười ta thường nói "đàn ông đi biển có đôi, đàn bà vượt cạn mồ côi một mình" để nói về sự khó khăn khi người phụ nữ sinh con. Với tôi, câu nói đó đúng cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi đi xuất khẩu lao động đã gần 10 năm, năm nay cũng đã 31 tuổi nhưng vẫn chưa muốn về nước, một phần vì tâm lý sợ sẽ khó tìm việc làm, phần vì sợ bị gia đình giục chuyện lấy chồng.
-
Tâm sự1 ngày trướcVả lại theo như lời chồng chị, thì anh ấy mới mắc lỗi ngoại tình lần đầu để cầu mong chị tha thứ, nhưng làm sao chị biết được đây là lần đầu hay lần thứ bao nhiêu chồng chị phản bội vợ?
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi nghỉ làm, chăm sóc mẹ chồng nằm liệt giường 3 tháng ròng rã. Có ai ngờ, bà vẫn không cho tôi một phần đất nào.
-
Tâm sự1 ngày trướcMẹ chồng phát hiện số tiền mình cho cháu nội không cánh mà bay sang nhà thông gia nên bà tức giận, bỏ về và cắt luôn khoản trợ cấp này.
-
Tâm sự1 ngày trướcĐã mấy ngày trôi qua mà tôi vẫn chưa biết mở lời tâm sự với cậu con trai đương tuổi dậy thì như thế nào.