- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Cốc nước dứa thử lòng người chồng ích kỷ
Tối hôm anh mua cốc nước dứa về, tôi nằm trằn trọc, tự hỏi liệu cuộc hôn nhân này có thể thay đổi không. Chúng tôi mới cưới nhau được gần 1 năm thôi mà.
Ảnh minh họa: PX
Ngày hôm đó, trời se se lạnh. Tôi ngồi trong phòng khách, lòng đầy mệt mỏi sau ngày dài đi làm về. Được một lúc, anh cũng về tới nhà, tay xách theo một cốc nước dứa đá lạnh. Anh đặt lên bàn, vẻ mặt như muốn khoe rằng mình vừa làm được điều gì lớn lao.
"Anh mua nước dứa cho em này, uống đi!", anh nói, giọng có chút tự hào.
Tôi nhìn cốc nước, lòng thầm cảm ơn, nhưng đang bực trong người nên tôi giả vờ dỗi. "Trời lạnh thế mà đi mua nước dứa uống à", tôi nói. Cứ nghĩ rằng anh sẽ cười xòa, để đấy lát nữa tôi uống, ai ngờ…
Anh sầm mặt lại, kéo ghế ngồi xuống, cầm lấy cốc nước. "Không uống thì anh uống!", anh nói, giọng gắt gỏng như thể tôi vừa làm điều gì tổn thương anh lắm.
Tôi giật mình. Vừa dứt lời, anh đã uống một hơi gần hết, ánh mắt không che giấu được sự khó chịu. Không phải vì tiếc cốc nước dứa, mà vì hành động của anh khiến tôi hiểu ra điều gì đó, điều mà tôi đã cố phớt lờ bấy lâu nay. Chồng tôi là người ích kỷ.
Từ ngày cưới, tôi nhận ra anh có thói quen làm mọi thứ vì bản thân hơn là nghĩ cho người khác. Mỗi lần đi ăn ngoài, nếu tôi bảo muốn thử món gì đó, anh thường gạt đi và nói anh thích món này hơn. Tôi không phản đối, nghĩ rằng chiều chồng một chút cũng chẳng sao.
Khi tôi sinh con, mỗi lần tôi nhờ anh trông con để nghỉ ngơi, anh chỉ làm được một lát rồi lại kêu mệt, để con khóc quấy mà nằm bấm điện thoại.
Lần nào tôi nhắc nhở, anh cũng nói: "Anh đã làm việc cả ngày rồi, em đang nghỉ ở nhà không làm gì, trông con có khó khăn gì đâu?".
Những câu nói ấy ban đầu chỉ như gió thoảng qua tai, nhưng lâu dần, chúng tích tụ lại thành một tảng đá đè nặng lên lòng tôi. Tôi vẫn tự nhủ, anh không phải người xấu, chỉ là anh chưa học cách quan tâm mà thôi.
Trở lại tối hôm anh mua nước dứa, sau khi uống xong, anh nằm dài trên ghế xem tivi, mặc kệ tôi dọn dẹp bếp núc. Tôi bước đến, ngồi xuống cạnh anh, cố nén nước mắt. Tôi khẽ khàng: "Anh này, anh có thấy từ trước tới giờ, anh hơi ích kỷ không?".
Anh quay sang, ánh mắt đầy khó hiểu. Anh giải thích rằng anh cũng đi làm kiếm tiền, làm hết việc nhà, mua đồ ăn, chăm con, sao tôi lại bảo anh ích kỷ.
Tôi thở dài. "Không phải làm nhiều việc là không ích kỷ. Em chỉ muốn anh để ý cảm xúc của em hơn. Như cốc nước dứa lúc nãy, em chỉ đùa, anh đã vội uống hết. Lâu nay em luôn nhường anh, nhưng có bao giờ anh nhường em chưa?", tôi nói.
Anh im lặng, bỏ vào phòng. Căn nhà bỗng trở nên căng thẳng đến nghẹt thở. Tôi không biết anh có hiểu những gì tôi nói không, hay anh chỉ nghĩ tôi đang phàn nàn vô cớ. Tối hôm đó, tôi nằm trằn trọc, tự hỏi liệu cuộc hôn nhân này có thể thay đổi không.
Chúng tôi mới cưới nhau được gần 1 năm.
Tôi yêu anh, yêu cả những khiếm khuyết của anh nhưng liệu anh có sẵn lòng thay đổi vì tôi? Hay tôi sẽ mãi là người chịu đựng, tự lừa mình rằng mọi thứ vẫn ổn?
Sáng hôm sau, khi tôi thức dậy, một cốc nước trà được đặt trên bàn. Lần này, nó không lạnh ngắt. Bên cạnh cốc là một mẩu giấy nhỏ, nét chữ của anh nguệch ngoạc: "Anh xin lỗi. Anh sẽ cố gắng tốt hơn".
Tôi cầm tờ giấy, nước mắt lăn dài. Không biết sự thay đổi này sẽ kéo dài bao lâu nhưng ít nhất, đó là một khởi đầu. Và tôi sẵn lòng chờ đợi, vì tình yêu cần cả sự kiên nhẫn và hy vọng.
Theo Vietnamnet
-
Tâm sự7 phút trước5 năm rồi gia đình tôi chưa về quê vì việc di chuyển mùa Tết quá đắt, riêng tiền vé máy bay cũng tốn vài chục triệu đồng, chưa tính tiền quà cáp, mua sắm...
-
Tâm sự6 giờ trướcMẹ chồng không bao giờ dám mua gì, nhưng bao nhiêu đồ sắm Tết và quà biếu sếp đắt tiền mà tôi mua, bà đều tự ý đem cho con gái, khiến tôi xoay không kịp.
-
Tâm sự19 giờ trướcMỗi cái Tết, con tôi được mừng tuổi gần 5 triệu đồng và bị mẹ thu phần lớn; Tết này con trai 13 tuổi, tôi quyết định cho con giữ toàn bộ để học cách quản lý tiền.
-
Tâm sự23 giờ trướcNhìn thấy xe của con trai, bố mẹ đã vội chạy ra mở cổng chào đón, khuôn mặt ánh lên sự rạng rỡ và tự hào.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi làm giúp việc nhiều năm, đổi nhiều nơi nhưng có lẽ gia đình hiện tại là nơi tôi gắn bó và dành tình cảm yêu thương nhiều nhất.
-
Tâm sự1 ngày trướcBố mẹ chồng tôi ở quê làm nghề gia truyền, cũng khá bận rộn, nhưng tôi không nghĩ bận đến mức con dâu sinh cháu nội, lại còn là đứa cháu đầu tiên của ông bà, thế nhưng bố mẹ chồng cũng chẳng vào viện hay lên thành phố thăm cháu.
-
Tâm sự1 ngày trướcHoa tôi cắm, đồ ăn tôi nấu, nhà cửa tôi trang hoàng; mẹ chồng chụp ảnh đăng mạng ngầm khoe mình làm, cũng chẳng đính chính khi tôi bị mắng oan là để bà vất vả.
-
Tâm sự1 ngày trướcSau khi biếu tiền mẹ chồng, cứ ngỡ bà sẽ vui mừng, nào ngờ, bà lập tức thay đổi thái độ mắng nhiếc tôi không ra gì.
-
Tâm sự1 ngày trướcHành động của bố vợ là sự thách thức quan niệm truyền thống về hôn nhân, về chuyện theo đuổi tình yêu của đất nước tỉ dân...
-
Tâm sự1 ngày trướcMang chút quà quê để con cháu dùng vào dịp Tết, bố vợ phẫn nộ trước lời nói, hành động của con rể tới mức phải bỏ về.
-
Tâm sự1 ngày trướcBị gắn mác "nhà giàu thành phố" nên quà biếu, tiền lì xì của tôi hay bị soi để chê, năm nay tôi xin tăng ngày trực Tết và không về quê, tiết kiệm hơn 20 triệu đồng.
-
Tâm sự2 ngày trướcTết Nguyên đán 2024 có lẽ sẽ mãi ám ảnh tôi bởi cảm giác cô đơn tột cùng, cái giá phải trả cho quyết định sai lầm: Không về quê mà ở lại TP.HCM ăn Tết một mình.