Con gái lấy chồng, tôi chuẩn bị của hồi môn và bỏ tiền trang trí phòng tân hôn, nửa đêm nghe nó gọi điện thoại, tôi quyết định lấy lại nhà

Sau khi tốt nghiệp đại học, con gái tôi dẫn bạn trai về nhà giới thiệu. Nhìn dáng vẻ bên ngoài, tôi thấy cậu ấy rất lịch sự và điềm đạm.

Chồng qua đời khi con gái còn nhỏ, bao năm qua tôi một mình nuôi con khôn lớn. Tôi vẫn còn nhớ, lúc chồng mất vì tai nạn xe hơi, tôi và con gái ở cùng mẹ chồng dưới quê. Vì nỗi đau mất con, mẹ chồng liên tục đổ lỗi cho tôi, bà nghĩ tất cả là tại tôi mang "số sát chồng" nên mới xảy ra cơ sự như vậy. Tôi vừa phải gánh chịu nỗi đau mất chồng, vừa bị mẹ chồng mắng nhiếc mà chỉ biết nuốt nước mắt vào trong. Chịu đựng suốt 3 năm trời, tôi quyết định một thân một mình đưa con gái lên thành phố kiếm sống lập nghiệp.

Thời gian đầu, tôi vay mượn khoản tiền nhỏ rồi thuê nhà, đi làm nhiều nơi, ai mướn gì tôi cũng làm. Cuộc sống tuy vất vả nhưng tôi có thể tự quyết định, không bị ai soi mói. Sau 2 năm dành dụm được tiền và có nghề may từ thời còn trẻ, tôi bắt đầu quay sang mở tiệm may, sửa chữa quần áo. Kể từ đó, công việc của tôi khấm khá, đủ để hai mẹ con sống thoải mái. Chưa đầy 5 năm sau, tôi đã mua được nhà.

Con gái tôi từ nhỏ đã ngoan ngoãn biết nghe lời, ngoài việc học, nó cũng phụ giúp tôi công việc vặt trong nhà. Ngày con bước chân vào cánh cửa đại học, tôi tiếp tục mua thêm được căn nhà khác và cho con đứng tên luôn. Trong lòng tôi nghĩ, đây coi như của hồi môn để sau này con bé lấy chồng cũng có vốn liếng. Đời tôi cơ cực nên tôi sẽ dành hết mọi tình yêu thương lẫn tiền bạc cho con, chỉ mong con khỏe mạnh đạt được ước mơ rồi sau này lấy người chồng phù hợp với mình. Hơn nữa, vì con gái mồ côi từ nhỏ nên tôi luôn cố gắng bù đắp cho con tất cả những gì có thể.

Thời gian trôi đi, hai mẹ con tôi sống vui vẻ bên nhau, mọi việc ổn thỏa. Mẹ chồng ở quê nghe nói tôi có cuộc sống thoải mái trên thành phố lại thay đổi thái độ, bà còn gọi điện xin lỗi tôi chuyện năm xưa. Tôi nghĩ, mọi việc đã là quá khứ nên chẳng trách cứ gì bà. Hàng năm tôi vẫn đưa con gái về nhà nội để lễ Tết thăm hỏi, làm tròn trách nhiệm.

Sau khi tốt nghiệp đại học, con gái tôi dẫn bạn trai về nhà giới thiệu. Nhìn dáng vẻ bên ngoài, tôi thấy cậu ấy rất lịch sự và điềm đạm. Tôi cũng tin tưởng về sự lựa chọn của con gái mình nên chẳng đắn đo gì, đồng ý cho hai đứa kết hôn chỉ sau vài tháng yêu nhau.

Con gái lấy chồng, tôi chuẩn bị của hồi môn và bỏ tiền trang trí phòng tân hôn, nửa đêm nghe nó gọi điện thoại, tôi quyết định lấy lại nhà-1

Trước khi đám cưới, biết nhà trai điều kiện khó khăn nên tôi không thách cưới. Tôi còn rất thông cảm vì trước đây, gia đình tôi cũng xuất thân từ quê, khó khăn như họ, bởi vậy trong lòng tôi luôn có sự đồng cảm nhất định. Tôi còn dự định bỏ tiền ra trang trí phòng tân hôn cho chúng nó ngay trên ngôi nhà đó.

Nhưng thật tình cờ, sắp đến ngày rước dâu tôi nghe nghe được cuộc nói chuyện qua lại giữa con gái và con rể tương lai. Đại loại con rể tương lai muốn sau khi về chung một nhà, sẽ đưa bố mẹ lên sống cùng, rồi cho nó đứng tên vào căn nhà riêng. Nhưng con gái tôi ấp úng trả lời: "Mọi việc về nhà cửa, sổ đỏ em phải hỏi ý kiến của mẹ, em không có quyền quyết định".

Nghe đến đây, tôi chột dạ nghi ngờ tình cảm của con rể tương lai, tôi lo sợ nó cưới con gái tôi chỉ vì tiền. Tôi có khuyên con gái nghĩ kĩ lại hôn sự nhưng con bé không nghe lời. Giờ tôi không biết phải làm sao, chỉ sợ con cưới phải người đàn ông không tốt lại dang dở một đời, nhưng trước tiên tôi sẽ lấy lại căn nhà không cho con đứng tên nữa.

(Xin giấu tên)

Theo Vietnamnet


con gái


Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.