- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Con gái phải ôm bí mật 'động trời' của mẹ khi bố thường xuyên vắng nhà
Cháu năm nay 17 tuổi, đang là học sinh lớp 11. Cháu từng là đứa trẻ hạnh phúc hoặc ít nhất cháu nghĩ rằng, mình hạnh phúc. Nhưng bây giờ, cháu nhận ra hình như không phải vậy.
Bố cháu là kỹ sư xây dựng, công việc của bố thường xuyên vắng nhà. Ai cũng nói bố không đẹp trai, còn mẹ thì xinh như hoa hậu. Nhưng trong mắt cháu, bố là người đàn ông đẹp trai nhất, chiều chuộng chị em cháu nhất.
Mỗi dịp về nhà, bố thường sẽ dặn chị em cháu ở nhà phải ngoan, chăm chỉ học hành, giúp đỡ mẹ. Bố vắng nhà thường xuyên, việc lớn nhỏ trong nhà đều do mẹ gánh vác.
Hàng xóm nhà cháu có một chú chưa lấy vợ. Chú ấy gọi bố mẹ cháu là anh, chị. Những lúc bố ở nhà, chú thỉnh thoảng sang đánh cờ tướng với bố. Những lúc bố không có nhà, đồ đạc chẳng may hỏng hóc, mẹ vẫn nhờ chú sang xem giúp. Chị em cháu rất quý chú ấy, bởi nghĩ đó là người thân quen.
Một chiều, cháu đi học về, thấy trước cửa nhà có đôi dép đàn ông. Cháu tưởng bố về liền chạy nhanh vào nhà gọi lớn. Cửa phòng ngủ bật mở, chú hàng xóm chạy ra, áo cầm trên tay không mặc, tiếp đó là mẹ cháu đi ra.
Cháu đau lòng vì không còn tin mẹ, cũng không thể yêu mẹ như trước. Ảnh minh họa: iStock
Lúc đó, cháu không biết phải làm gì. Cháu chưa lớn để hiểu nhiều chuyện nhưng cũng không còn nhỏ để biết rằng, đó là hành động không đúng. Chú ra về, mẹ ngượng ngùng nhìn cháu.
Những ngày sau đó, cháu không trò chuyện với mẹ. Cháu từng bắt gặp mẹ và chú ấy ôm nhau. Nhưng khi đó mẹ giải thích rằng, mẹ bị chóng mặt và chú chỉ đỡ mẹ. Cháu đã tin, nhưng lần này thì không thể tin nữa.
Hôm đó, mẹ ngồi ở giường, vừa khóc, vừa nói cháu còn nhỏ, có những chuyện của người lớn không thể hiểu được. Bố mẹ lấy nhau không bắt nguồn từ tình yêu mà vì một lý do khác. Mẹ nói mẹ hay cảm thấy buồn, cô đơn, nhất là những lúc ốm đau, mệt mỏi.
Cháu không hiểu hết những chuyện mẹ nói, nhưng cháu rất buồn và thất vọng. Cháu nhận ra mình không tin mẹ, không yêu mẹ nhiều như trước. Vì mẹ đã làm chuyện xấu, đã lừa dối bố.
Từ hôm bị cháu bắt gặp, chú hàng xóm không còn sang nhà nữa, kể cả khi bố cháu có nhà. Mẹ hứa với cháu sẽ không gặp chú, xin cháu đừng giận mẹ, cũng đừng để bố biết chuyện này.
Những ngày bố về nhà, nhìn dáng bố khắc khổ, làn da sạm đen vì nắng gió, cháu càng giận mẹ nhiều hơn. Bố sống ở công trường vất vả, sương gió, bụi bặm. Mẹ con cháu ở nhà chăn ấm nệm êm. Bố luôn cố gắng làm việc, mong kiếm nhiều tiền để vợ con đầy đủ. Vậy mà mẹ nỡ đối xử như vậy với bố.
Có lần, cháu nói bố hãy ở nhà, đừng đi xa nữa. Bố có thể làm việc khác, không cần quá vất vả, không cần có nhiều tiền. Bố hãy ở gần nhà, bên cạnh mẹ và chị em cháu.
Bố nghe xong xoa đầu cháu cười, nói còn trẻ mà không lo kiếm tiền, sau này về già sẽ khổ. Bố không sợ vất vả, bố chỉ sợ mẹ và các con thiếu thốn. Cháu đã khóc rất to, sẽ không bao giờ bố hiểu vì sao lúc đó cháu lại khóc.
Lâu lắm rồi, cháu không trò chuyện với mẹ ngoài những câu hỏi đáp thông thường. Cháu không kể chuyện bạn bè, học hành, trường lớp cho mẹ nghe như trước. Giữa mẹ và cháu dường như có một khoảng cách vô hình khiến cháu không muốn gần lại.
Hôm qua, sinh nhật mẹ cháu. Mọi năm vào ngày đặc biệt ấy, cháu thường làm thiệp tặng mẹ, nhưng lần này thì không. Vì biết chị em cháu thích ăn bánh gato, mẹ đã tự mua một chiếc để tổ chức sinh nhật mình. Kết quả là cháu không ăn, nhốt mình ở trong phòng.
Mẹ cháu đã ngồi khóc ở phòng khách suốt buổi tối. Mẹ nói có những chuyện, mẹ có nói ra cháu cũng không hiểu được. Mẹ thừa nhận có lỗi với bố nhưng không có lỗi với cháu. Mẹ bảo không làm điều gì sai với cháu để cháu đối xử với mẹ như vậy.
Cháu nghĩ, mẹ đã sai. Cháu từng là đứa trẻ hồn nhiên, vui vẻ. Cháu yêu bố mẹ, yêu gia đình mình. Chính mẹ đã khiến cháu trở thành cô bé có nhiều lo nghĩ như bây giờ. Chuyện xấu mẹ làm, cháu không thể nói với ai. Cháu ôm bí mật của mẹ, cảm thấy chính mình cũng giống mẹ, đang lừa dối bố. Như vậy mà mẹ nói mẹ không làm gì sai với cháu?
Cháu cũng biết buồn, biết thất vọng, biết cô đơn. Nhưng điều đó không có nghĩa là có quyền làm tổn thương người khác. Cháu từng đọc một truyện ngắn, trong đó có câu rằng: "Là trẻ con, đôi khi nên biết tha thứ cho lỗi lầm của người lớn". Cháu có nên tha thứ cho mẹ không?
Theo Vietnamnet
-
Tâm sự15 giờ trướcBị oan ức nhưng tôi không nỡ làm rùm beng lên, chỉ im lặng giải tán xưởng sản xuất và rút ra bài học cho mình.
-
Tâm sự15 giờ trướcLúc vợ chồng vừa bóc xong phong bì, tôi nghe thấy tiếng nhiều người đàn ông gọi cửa. Hóa ra họ là...
-
Tâm sự20 giờ trướcTôi luôn đặt trọn niềm tin vào chồng mình. Cho đến hôm qua, tôi mới phát hiện ra bí mật anh giấu giếm mình.
-
Tâm sự23 giờ trướcMẹ khuyên tôi nên cố gắng nhẫn nhịn, cơ mà tôi không chắc lần này mình có thể bỏ qua cho sự quá quắt của mẹ chồng.
-
Tâm sự1 ngày trướcMẹ chồng gây áp lực, kêu ca khiến tôi càng căng thẳng, dù bản thân đang bị động thai và sức khỏe yếu.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi rơi vào cái cảnh không biết nói không thế nào.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhi nhận ra trong nhóm bạn đại học mà con gái mời về nhà có nhân tình của mình, tôi hiểu mối quan hệ này phải chấm dứt, nhưng chưa kịp nói thì cô ấy báo có thai.
-
Tâm sự1 ngày trướcEm chồng đâu có khá giả, chẳng hiểu sao lại từ chối phần tài sản mà bố mẹ chồng tôi cho nữa?
-
Tâm sự1 ngày trướcKhông khí của buổi họp lớp đang vui vẻ bỗng trầm xuống khi Ngọc cùng con trai xuất hiện.
-
Tâm sự2 ngày trướcKhi tôi nói không có tiền đưa con đi du lịch dịp lễ 30/4-1/5 này, chồng tôi sừng sộ quát: "Cô quản lý tài chính gia đình kiểu gì thế, đàn bà mà đoảng, vô dụng".