Đau lòng khi biết nguyên nhân chị đồng nghiệp từ chối tất cả các cuộc liên hoan

Một người lạ đã gọi điện cho tôi, báo tin chị đồng nghiệp bị ngất xỉu ở quán tạp hóa.

Lúc mới vào công ty, tôi không thích chị Tưởng lắm. Tính chị ấy thẳng thắn quá mức, cách nói chuyện hơi bỗ bã nên dù chuyên môn vững chắc thì khi góp ý cũng ít ai thích nghe. Tôi nằm trong số những nhân viên thường bị chị Tưởng nhắc nhở về hiệu suất và chất lượng công việc nên càng khó chịu và xa lánh chị ấy hơn.

Đau lòng khi biết nguyên nhân chị đồng nghiệp từ chối tất cả các cuộc liên hoan-1

 

Chúng tôi ít khi tiếp xúc, nói chuyện và nếu có nói thì cũng chỉ xoay quanh vài vấn đề về công việc. Còn chuyện đời tư, chị Tưởng kín đáo đến mức dù làm ở công ty hơn 10 năm rồi nhưng không ai biết chị đã có chồng con chưa? Chị cũng không đi ăn, đi chơi cùng ai trong công ty, cứ sống tách biệt nên càng ít bạn bè hơn.

Tháng trước, tôi đi chợ rồi vô tình gặp chị Tưởng. Chị ấy tất tả mua sắm nhiều thứ rồi tay xách nách mang đi về. Tự dưng thấy bóng dáng lầm lũi, khổ cực của chị lúc đó, tôi thấy thương.

Sau đó vài ngày, trên đường đi làm thì tôi nhận được điện thoại của người lạ, hỏi tôi có phải người quen của chị Tưởng không? Tôi trả lời đúng vậy, thì cô gái ấy bảo tôi đến bệnh viện vì chị Tưởng bị ngất xỉu ở quán tạp hóa, đã được đưa đi viện rồi. Nghe người ta nói vậy thì tôi cũng làm theo dù trong đầu luôn thắc mắc chuyện tại sao họ không gọi cho người nhà chị Tưởng mà lại gọi cho mình?

Khi vào viện, tôi mua theo hộp cháo dinh dưỡng cho chị. Chị ấy nằm một mình, đang truyền nước với vẻ mặt cực kỳ mệt mỏi. Tôi hỏi han rồi đút cháo cho chị ấy ăn. Chị năn nỉ tôi đừng kể về bệnh tình của chị với bất cứ ai ở công ty vì chị không muốn mọi người thương hại.

2 ngày chị nằm viện, tôi thường xuyên lui tới chăm sóc. Khi này, chị mới mở lòng kể cho tôi nghe về cuộc sống của chị. Thì ra chị Tưởng không có chồng, sống với người mẹ già bị tai biến nên chị lúc nào cũng tất tả, chạy ngược chạy xuôi. Giờ nằm viện, chị phải nhờ người hàng xóm sang chăm sóc mẹ giúp chị.

Sức khỏe còn chưa kịp hồi phục thì chị đã xin xuất viện. Tôi đến viện đưa chị về. Đến nhà chị, tôi càng thương hơn khi thấy cảnh nhà đơn quạnh, mẹ già gầy còm cõi nằm một chỗ. Giờ thì tôi mới hiểu tại sao chị tránh mặt trong tất cả các buổi tiệc liên hoan ở công ty. Hiểu rồi thì tôi mới mở lòng nhìn nhận lại chị và kết thân với chị hơn.

Tôi muốn giúp chị Tưởng hòa nhập với mọi người, cũng như muốn mọi người hiểu hơn về chị ấy nhưng lại chẳng biết làm thế nào cho phải. Mong mọi người chỉ cách giúp tôi.

 

Theo phunuvietnam.vn

Xem link gốc Ẩn link gốc https://phunuvietnam.vn/dau-long-khi-biet-nguyen-nhan-chi-dong-nghiep-tu-choi-tat-ca-cac-cuoc-lien-hoan-2023022110065098.htm

đồng nghiệp


Đưa hôn nhân qua mùa... thất vọng
Thất vọng là một "liều thuốc độc" của hôn nhân. Nó không gây ra cái chết ngay lập tức mà từ từ ngấm vào cuộc hôn nhân và đến một ngày, nếu không phát hiện ra mà "chữa" kịp thời, hôn nhân sẽ tử vong…

Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.