- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Đi đám cưới bạn thân về, tôi muốn ly hôn chồng ngay lập tức
Sau cuộc cãi vã với chồng, tôi đến dự đám cưới bạn thân trong sự ấm ức và sự hổ thẹn với bạn. Khi về, cảm giác tủi thân dâng trào khiến tôi chỉ muốn kết thúc cuộc hôn nhân này càng nhanh càng tốt.
Tôi lấy chồng qua một người họ hàng giới thiệu. Thời điểm ấy, tôi 29 tuổi còn chồng 31. Chúng tôi là đồng hương, cùng tỉnh, khác huyện.
Ở độ tuổi bị coi là "ế" nên khi tôi nhận lời đi xem mắt, ai nấy đều "đẩy thuyền" nhiệt tình cho chúng tôi. Ngay cả bố mẹ tôi cũng tỏ ra khá sốt sắng, liên tục yêu cầu tôi dẫn bạn nam về nhà để ông bà chấm điểm.
Lúc mới quen, tôi thấy đối phương là người có điều kiện kinh tế tốt, biết quan tâm và luôn tôn trọng ý kiến tôi mỗi lần hai đứa gặp mặt. Không những thế, nhiều lần dẫn anh về nhà, anh luôn quà cáp chu đáo nên rất được lòng bố mẹ tôi.
Vậy là dưới sự tác động của nhiều phía, sau 3 tháng tìm hiểu, tôi cũng nhận lời yêu anh. Và đám cưới của chúng tôi cũng rất nhanh chóng được tiến hành sau đó nửa năm với lý do cả hai đều đã cứng tuổi và các cụ hai bên thúc giục.
Ảnh minh họa.
Người ngoài nhìn vào thì nghĩ tôi "số hưởng" khi muộn màng nhưng vẫn lấy được chồng tài giỏi, kiếm được nhiều tiền. Nhưng đúng là phải ở trong chăn thì mới biết chăn có rận.
Cứ nghĩ sau khi cưới, tôi và chồng có thể yêu và hiểu nhau nhiều hơn. Thế nhưng, càng ngày, tôi càng phát hiện chồng tôi là người kỹ tính và gia trưởng. Anh không đưa tôi giữ tiền lương mà lập một quỹ chung, yêu cầu tôi đóng góp vào đó. Số tiền hai vợ chồng bỏ vào quỹ là như nhau dù thu nhập của chồng cao hơn tôi rất nhiều.
Chưa hết, tôi tiêu gì, mua gì đều phải ghi vào sổ chi tiêu cụ thể từng khoản một để chồng kiểm tra. Nếu hết quỹ sớm, tôi sẽ phải "giải trình" xem mua những khoản gì mà tiêu nhiều tiền đến thế.
Nhiều lúc trong lúc cãi vã, chồng thể hiện rõ sự coi thường vợ vì thu nhập không cao (tôi làm văn phòng, lương hơn 9 triệu/tháng). Rồi rất nhiều lần chồng đi ăn nhậu trở về với mùi nước hoa của phụ nữ trên người.
Tôi trách móc thì luôn bị chồng trách ngược, nói tôi suốt ngày chỉ trông chờ vào đồng lương nên không thể hiểu được tầm quan trọng của việc tiếp khách trong kinh doanh. Anh ta nói phải đi ngoại giao mới kiếm được nhiều tiền để mua nhà, mua xe. Chứ đợi lương ba cọc ba đồng như tôi, cả đời cũng không mua được.
Thú thực, tôi cũng đã quá chán cuộc sống suốt ngày bị chồng coi thường. Nhiều lúc muốn kiếm gì làm thêm để gia tăng thu nhập nhưng vướng con nhỏ nên chưa sắp xếp để làm được.
Và chuyện xảy ra mới đây càng khiến tôi chán nản, nghĩ đến chuyện kết thúc cuộc hôn nhân yêu nhanh, cưới vội này.
Tôi có một người bạn rất thân từ hồi đại học, hai đứa ở chung phòng trọ suốt mấy năm sinh viên, đến khi ra trường đi làm vẫn ở cùng nhau. Có chuyện gì chúng tôi cũng tâm sự cho nhau nghe.
Hồi cưới tôi, cô ấy mừng 1 chỉ vàng, lúc đó giá trị khoảng hơn 5 triệu. Sau này, nhiều lúc cuộc sống vợ chồng không êm ấm, tôi lại lấy bạn thân ra để dốc bầu tâm sự.
Hơn 1 năm trước, vì thấy bạn thân mãi vẫn chưa chịu lấy chồng, tôi có tuyên bố khi nào cô ấy cưới, sẽ mừng gấp đôi (tức 2 chỉ vàng) để tạo động lực cho bạn. Và hôm qua, bạn tôi đã chính thức lên xe hoa về nhà chồng.
Dĩ nhiên, tôi rất mừng cho bạn và muốn thực hiện lời hứa của mình. Thế nhưng, khi bàn với chồng, tôi bị anh gắt lên như một chuyện động trời. Chồng tôi nói, tôi không biết suy nghĩ khi tuyên bố vớ vẩn và đương nhiên không có chuyện thực hiện lời hứa nào cả.
"Lúc trước người ta mừng 1 chỉ, giá hơn 5 triệu thì giờ mừng lại từng đó tiền hoặc cùng lắm là mừng trả 1 chỉ vàng, thế là quá lịch sự rồi. Còn chuyện hứa hẹn, tốt nhất nên dẹp đi. Tiền đã không kiếm được nhiều còn bày đặt sĩ diện".
Chưa kịp hết bất ngờ, chồng tôi lại tiếp tục: "Mà từ giờ về sau, hạn chế nói chuyện với nó (ý chỉ bạn thân tôi) đi. Bạn bè gì toàn thấy đổ thêm dầu vào lửa lúc nhà người ta cãi nhau. Loại bạn đó nên tránh xa cho gia đình yên ấm".
Vì chuyện này, vợ chồng tôi đã cãi nhau một trận nảy lửa. Sau đó, tôi đến dự đám cưới của bạn trong sự ấm ức với chồng và sự hổ thẹn với bạn. Khi về, cảm giác tủi thân dâng trào khiến tôi bật khóc nức nở và chỉ nghĩ đến chuyện ly hôn.
Liệu tôi có nên tiếp tục chung sống với người chồng như vậy hây không? Xin hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Gia đình & xã hội
-
Tâm sự10 giờ trướcTrong bữa tiệc, một người đồng nghiệp cũ của tôi tỏ ra ái ngại khi thấy tôi lủi thủi dỗ con khóc, còn chồng vẫn mải mê chúc rượu cùng đội nhân viên trẻ.
-
Tâm sự23 giờ trướcNhìn bác giúp việc từ trong nhà chạy ra mở cửa, tôi choáng váng không dám tin vào mắt mình.
-
Tâm sự1 ngày trướcNhìn vào tờ hóa đơn toàn loại quà Tết đắt tiền, tôi sụp đổ khi biết chồng đã lén mua tặng cho ai.
-
Tâm sự1 ngày trướcChồng tôi lúc nào cũng cho rằng, phụng dưỡng bố mẹ là trách nhiệm của con trai, còn tôi phận gái đã lấy chồng nên tập trung lo cho nhà chồng.
-
Tâm sự1 ngày trướcNhìn vào sự chênh lệch tiền và quà Tết giữa hai bên nội ngoại, tôi thấy chồng thiếu tôn trọng nhà vợ.
-
Tâm sự2 ngày trướcSự quá quắt của bà thông gia khiến mẹ tôi tổn thương vô cùng.
-
Tâm sự2 ngày trướcChồng ngoại tình, tôi đau khổ tìm tới bố chồng để mong ông can thiệp dạy bảo con trai từ bỏ sai lầm.
-
Tâm sự2 ngày trướcHai vợ chồng cô mấy ngày nay lại tranh cãi về chuyện năm nay ăn Tết bên nào. Lấy chồng 5 năm rồi nhưng cứ Tết đến là hai người lại không thống nhất được điều này.
-
Tâm sự2 ngày trướcVẫn biết không nên so sánh với người khác nhưng tôi vẫn không kìm được lòng mình mà rơi nước mắt.
-
Tâm sự2 ngày trướcTôi có tâm muốn tặng quà Tết cho mẹ chồng, nào ngờ vấp phải thái độ bực tức từ bà.
-
Tâm sự3 ngày trướcBiết tôi dành hết thời gian nghỉ và 240 triệu đồng thưởng Tết cho chuyến du lịch châu Âu 10 ngày, bố mẹ phản đối kịch liệt, giận đến không thèm nghe điện thoại.
-
Tâm sự3 ngày trướcVì quá giận, tôi gọi điện mắng người giúp việc ngay giữa đêm. Tôi muốn trút tất cả những giận hờn, bực bội lên người giúp việc bởi sự thiếu trách nhiệm của chị ta.
-
Tâm sự3 ngày trướcTôi còn chưa kịp nhận ra chị hàng xóm có vấn đề thì mẹ chồng đã đứng ra xử lý hộ luôn rồi!