Đi làm xa về thăm nhà, vợ hầm hầm tức giận đưa cho tôi một sợi tóc rồi bế con bỏ đi

Xếp đồ xong, cô ấy đặt vào tay tôi một sợi tóc rồi địu con, xách đồ đi thẳng ra ngoài.

Tôi và vợ quen nhau qua mai mối. Thời gian tìm hiểu, chúng tôi không được gần nhau vì tôi đi làm xa nhà. Hai đứa chỉ trò chuyện qua điện thoại, thi thoảng tôi về thăm nhà thì mới gặp gỡ.

Sau đám cưới tôi vẫn chưa chuyển về làm gần nhà. Bản thân tôi 1- 2 tháng mới về, vợ ở nhà với bố mẹ chồng. May mắn nửa năm sau đám cưới thì vợ tôi mang thai. Tôi cũng muốn được gần vợ gần con thế nhưng làm xa thu nhập cao hơn, thôi cũng đành vậy. Hiện giờ con trai tôi được 8 tháng tuổi rồi. Vợ tôi đã đi làm lại, con để ở nhà cho mẹ tôi trông giúp.

Hôm qua tôi về thăm nhà, vừa bước vào cửa thì thấy vợ đang hầm hầm tức giận thu dọn đồ đạc. Cuống lên hỏi cô ấy có chuyện gì thì vợ im thin thít chẳng nói chẳng rằng. Xếp đồ xong, cô ấy đặt vào tay tôi một sợi tóc rồi địu con, xách đồ đi thẳng ra ngoài, bảo tôi có gì cứ hỏi mẹ ấy.

Đi làm xa về thăm nhà, vợ hầm hầm tức giận đưa cho tôi một sợi tóc rồi bế con bỏ đi-1

Sau đó tôi mới biết thì ra trong thời gian tôi xa nhà, mẹ tôi thường bóng gió ám chỉ chuyện con tôi không giống bố, nghi ngờ cô ấy ngoại tình. Bình thường vợ vẫn nín nhịn cho qua nhưng hôm đó bà bế cháu đi chơi quanh xóm bị mọi người nói ra nói vào. Về nhà bà thẳng thừng bảo phải đi xét nghiệm ADN con tôi xem có thật sự là cháu của bà hay không.

Vợ tôi không chấp nhận, cho rằng làm vậy là coi thường và thiếu tôn trọng cô ấy. Mẹ tôi lại bảo không có tật giật mình thì sao phải sợ. Kết quả vợ đồng ý kiểm tra ADN con nhưng đồng thời cũng bế con bỏ đi luôn.

Nhìn sợi tóc của con trai trên tay mà tôi không biết phải giải quyết thế nào. Thật lòng tôi cũng nghĩ giống như mẹ, vợ trong sạch thì cần gì phải phản ứng gay gắt như thế. Khi kết quả xét nghiệm ADN rõ ràng ra đấy, nếu thằng bé là con tôi, tôi sẽ xin lỗi vì đã nghi ngờ vợ. Đơn giản vậy thôi mà cô ấy phải khó khăn rồi nâng tầm vấn đề lên.

Mẹ tôi cứ bảo cầm tóc của con đi xét nghiệm ADN đi, đúng là con mình thì tới xin lỗi đón vợ về là được. Nhưng tôi chưa dám làm, tôi sợ một khi làm thật thì sẽ không còn đường cứu vãn. Vợ tôi tính tình cứng rắn và quyết liệt lắm. Theo mọi người tôi phải làm thế nào bây giờ để vẹn cả đôi đường?

(Xin giấu tên)

Theo Trí Thức Trẻ

Xem link gốc Ẩn link gốc http://ttvn.toquoc.vn/di-lam-xa-ve-tham-nha-vo-ham-ham-tuc-gian-dua-cho-toi-mot-soi-toc-roi-be-con-bo-di-2220211042399266.htm

mẹ chồng


Đưa hôn nhân qua mùa... thất vọng
Thất vọng là một "liều thuốc độc" của hôn nhân. Nó không gây ra cái chết ngay lập tức mà từ từ ngấm vào cuộc hôn nhân và đến một ngày, nếu không phát hiện ra mà "chữa" kịp thời, hôn nhân sẽ tử vong…

Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.