- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Đi lễ cầu duyên về có chồng ngay, đến đêm tân hôn tôi mới biết sự thật phía sau
Nghe chồng kể mà tôi cười tủm vì có lẽ chúng tôi có duyên, được "vũ trụ" gửi tín hiệu từ trước vậy mà tôi cứ lơ đi.
- Từng ngưỡng mộ anh rể đến mức ao ước sau này lấy được chồng như thế, nhưng khi cùng ngồi ô tô đi lễ chùa mà tôi sốc trước hành xử của anh
- Hứa hẹn cưới về có nhà riêng, vừa thấy "chồng hờ" cười hềnh hệch tôi xách dép bỏ chạy
- Đi lễ chùa cùng chồng, nín lặng khi thấy anh lẩm nhẩm khấn vái tên 2 người...
25 tuổi tôi chưa có một mảnh tình vắt vai. Bằng tuổi tôi, bạn bè đứa thì lấy chồng, có con, đứa thì đã trải qua vài mối tình hoặc đang có người yêu. 25 tuổi tôi chỉ là một cô nhân viên văn phòng, với mức lương đủ sống, lẻ bóng một mình dù nhan sắc cũng không đến nỗi. Tôi mong gặp được người mình thích, nhưng sao khó quá. Những người tán tỉnh tôi đều không chân thành, lại hời hợt.
Cho rằng đường tình duyên của mình lận đận, tôi quyết định nghe lời cô bạn đồng nghiệp đi lên chùa để cầu duyên. Tôi chuẩn bị lễ vật đầy đủ và cả bài khấn chi tiết chỉ mong sao cầu được ước thấy. Vậy mà vừa về nhà tôi đã nhận được cuộc điện thoại lạ, là giọng một chàng trai khá trẻ. Anh ấy nói nhặt được chiếc ví của tôi ở cổng chùa, trong ví tôi đã cẩn thận ghi thông tin liên lạc của mình phòng trường hợp làm rơi. Anh ấy đã gọi và mang tới tận nhà cho tôi.
Lần đầu tiên chạm mặt người đàn ông đó, tôi như bị hớp hồn. Anh có nụ cười duyên, cao to, nhưng hơi đen một chút. Để cảm ơn anh, tôi mời anh đi cafe. Càng ngồi nói chuyện chúng tôi lại thấy hợp nhau rồi dần dần làm quen, nói chuyện lâu dài. Tôi và anh tìm hiểu 1 tháng thì quyết định yêu, mọi thứ đều nhanh đến bất ngờ. Có thể anh chính là "gu" đàn ông tôi đang tìm kiếm, tâm lý và rất hiểu tôi.
Yêu nhau, anh luôn nhường nhịn, làm mọi điều vì tôi dù tôi có nhõng nhẽo, hay hờn dỗi đi nữa. Chúng tôi yêu nhau hơn 5 tháng thì quyết định cưới. Cưới vào thời điểm này tôi thấy hợp lý vì cả hai đã đến tuổi, gia đình hối thúc, mà tôi cũng muốn sinh con trước 30.
Đêm tân hôn ngồi nhìn chồng mà tôi cứ tủm tỉm cười, không ngờ sau lần lên chùa cầu duyên tôi lại có chồng luôn. Có lẽ tôi may mắn, và chồng cũng vậy. Nằm ôm chồng, tôi tỉ tê về lần đi chùa cầu duyên đó với anh, rằng chúng tôi đến với nhau bằng cái duyên thật bất ngờ. Vậy mà anh cười cười rồi bảo tôi khờ. Khó hiểu trước hành động của chồng, tôi giận dỗi anh thì chồng mới khai thật.
Chồng tâm sự, thực ra anh đã để ý tôi từ trước rồi. Chúng tôi trước học cùng trường Đại học, anh hơn tôi 2 khoá. Đợt tôi học năm 3 anh có nhắn tin Facebook nhưng tôi không đồng ý kết bạn, tin nhắn vào tin nhắn chờ thành ra tôi không biết. Sau này đi làm, công ty tôi lại là đối tác của công ty anh nên anh đã để ý tôi từ đó. Đúng đợt tôi đi chùa, anh cũng đi và luôn để ý tôi, ai ngờ vì thế mà nhặt được ví tôi làm rơi nên tiện đà làm quen luôn. Nghe chồng kể mà tôi cười tủm vì có lẽ chúng tôi có duyên, được "vũ trụ" gửi tín hiệu từ trước, vậy mà tôi cứ lơ đi.
Chồng bảo, gặp lại tôi biết tôi vẫn còn độc thân nên anh tán tỉnh, tỏ tình rồi cầu hôn luôn vì sợ mất tôi. Anh chờ đợi tôi bao năm rồi, giờ không muốn chờ đợi để lại hối hận nữa nên quyết tâm tỏ tình, ai ngờ tôi đồng ý. Vậy mà tôi cứ ngỡ mình trúng được mánh lớn, ai ngờ tất cả là kế hoạch của chồng hết. Anh đã biết tôi từ trước, có ý với tôi rồi, chỉ chờ cơ hội tới làm quen thôi.
Ôm chồng, ngủ một giấc thật ngon, tôi chỉ mong vợ chồng tôi sẽ hạnh phúc lâu dài, dù có chuyện gì xảy ra cũng ở bên nhau không rời. Bởi tôi tin hai đứa đến với nhau nhờ cái duyên nhưng phận là do sự cố gắng của cả hai. Chúng tôi sẽ làm tất cả vì tổ ấm nhỏ này.
(ngan...@gmail.com)
Theo VietNamNet
-
Tâm sự54 phút trướcTôi không thể hiểu nổi, sĩ diện, tự trọng còn quan trọng hơn cả tương lai của con hay sao?
-
Tâm sự2 giờ trướcBác lấy làm tiếc cho tương lai của một thanh niên trẻ, có học thức, có hoài bão đổi đời mà chỉ vì ham tiền, nông nổi, nóng vội thực hiện ước mơ mà tự đánh mất nhân phẩm, đánh mất cơ hội phấn đấu sự nghiệp.
-
Tâm sự12 giờ trướcCô hàng xóm nói như 'phủi' khiến tôi tức điên. Kiểu như tôi làm mất vàng thì lỗi do tôi, tôi phải ráng mà chịu.
-
Tâm sự14 giờ trướcTôi không biết anh đã làm gì đến nỗi phải rao bán mảnh đất bố mẹ chồng cho trước khi kết hôn.
-
Tâm sự18 giờ trướcMẹ cậu nghiến răng nói một câu mà cả nhà phải bật cười: "Chờ nó thi xong, con phải lôi ra đánh cho một trận cho bõ tức".
-
Tâm sự23 giờ trướcTại sao phải xách vali rời nhà, trong khi nhà là tài sản chung và người sai đâu phải là mình?
-
Tâm sự1 ngày trướcNgay buổi tối hôm đó, bà chủ giữ tôi ở lại với lý do giúp bà dọn dẹp căn phòng vừa bày biện cho buổi tiệc sinh nhật. Rồi cái gì đến phải đến khi bà chủ thủ thỉ ngọt ngào rằng nếu tôi “chiều” theo ý bà, bà sẽ dành cho tôi một suất là cổ đông trong công ty mà không cần có tiền góp vốn!
-
Tâm sự1 ngày trướcThời buổi này, người yêu cũ cũng có thể trở thành bạn bè. Việc mời họ đến dự đám cưới của mình có gì đâu mà em phải phản ứng gay gắt đến thế?
-
Tâm sự1 ngày trướcNếu được chọn lại, tôi sẽ từ chối chồng ngay hôm anh tỏ tình với mình!
-
Tâm sự1 ngày trướcChấp nhận xa cách vì tương lai đám trẻ, để rồi tôi nhận về chỉ là máu và nước mắt.
-
Tâm sự1 ngày trướcTrong suốt chuyến đi, thấy người ta có chồng, có vợ, cả nhà sum vầy, quả thật cũng có lúc tôi lặng lẽ lau nước mắt.
-
Tâm sự1 ngày trướcBiết chồng ngoại tình với hết người này đến người khác nhưng lâu nay tôi cố vờ như không thấy, và sẽ tiếp tục như thế nếu anh vẫn đưa đủ mỗi tháng 30 triệu đồng.