- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Đứa cháu nhỏ không may bị ngã ở nhà, tôi bị chồng chửi bới trong bệnh viện, "ngậm đắng" tôi đã ra quyết định cuối cùng
Có nhà mới, hai vợ chồng vui lắm, tôi từng thầm nghĩ, cuộc đời mình sẽ bước sang trang khác với muôn vàn điều tốt đẹp.
Hai vợ chồng yêu nhau từ thời đại học, tôi sống ở thành phố còn chồng sinh ra ở nông thôn. Không phân biệt vùng miền hay sự khác biệt về hoàn cảnh gia đình, tôi một lòng yêu anh và mong sao hai đứa sẽ nên duyên vợ chồng.
Khi đưa anh về ra mắt bố mẹ, ông bà tâm sự với tôi rằng: "Chuyện cưới xin con tự quyết định, bố mẹ không theo con suốt cuộc đời được nhưng con hãy suy nghĩ thật kĩ vì nhà đó bố mẹ già, lại có cả anh cả em, chỉ sợ sau này là gánh nặng cho con". Nhưng mặc những lời nói đó, tôi chỉ biết tình yêu hiện tại là tất cả cuộc đời tôi.
Hai năm sau khi đi làm, chúng tôi kết hôn. Ban đầu hai đứa thuê nhà, tiền lương của chồng hàng tháng phải trả tiền nhà và anh chi tiêu vặt xăng xe đi lại, còn tôi chi phí ăn uống cũng như ma chay hiếu hỏi. Thấy tôi vất vả, bố mẹ cho một khoản tiền để hai đứa mua một căn chung cư trả góp. Có nhà mới hai vợ chồng vui lắm, tôi từng thầm nghĩ, cuộc đời mình sẽ bước sang trang mới với muôn vàn điều tốt đẹp. Nhưng ai giờ mọi rắc rối cũng bắt đầu từ đây.
Đầu tiên là bố mẹ chồng hàng tuần thường xuyên đến chơi, sau đó là anh chồng, em chồng. Mỗi lần đến họ đều mang cả gia đình con cái đến ở vài ngày khiến tôi cảm thấy ngột ngạt. Rồi hễ ai đi viện lại đến nhà tôi ở có khi cả tuần mới về nhà. Chính vì họ hàng nhà chồng qua lại nhiều mà chồng tôi cũng tốn nhiều chi phí hơn. Anh mua rất nhiều đồ ăn, hoa quả, sữa cho cả người lớn và trẻ nhỏ. Điều này khiến anh thâm hụt tài chính, không thể đưa tiền cho tôi đóng tiền nhà trả góp hàng tháng.
Thế là tôi lại lăn lưng ra nhận thêm nhiều việc về nhà làm thêm buổi tối, cũng thoải mái tài chính hơn. Nhưng đôi lúc tôi cũng rất mệt mỏi vì hay bị đau ốm. Tuy nhiên, chồng dường như không hiểu tôi, anh chỉ chăm chăm lo xem hàng tuần có ai ở dưới quên lên không để nấu nướng cơm nước.
3 năm trôi qua, tôi bỗng dưng trở thành người kiếm tiền chính trong nhà, chồng thì không tiết kiệm được đồng nào. Như một thói quen, chồng ỉ lại mọi việc lớn nhỏ cho tôi hết, nghĩ nản lắm nhưng tôi cố gắng vì cuộc sống sau này. Hơn nữa, chúng tôi chưa có con mà chồng cũng chẳng sốt ruột chuyện đi khám xem chuyện sinh nở thế nào, cho dù anh rất yêu mấy đứa cháu con của anh trai.
Cách đây ít lâu, bố chồng lại lên khám bệnh, mang theo con trai anh cả đi cùng, thằng bé khoảng 8 tuổi. Lúc đến được vài hôm thì chồng mua cho nó chiếc ô tô đồ chơi, có thể điều khiển quanh nhà, nó thích lắm. Rồi trong lúc tôi đang nấu cơm thì nó chạy theo chiếc ô tô ngã nhào ra đất không thể đứng dậy được. Tôi nhanh chóng gọi điện cho chồng, bảo anh từ chỗ làm vào viện ngay, còn tôi bắt taxi đưa thằng bé đến viện.
Đến nơi, tôi bỏ hết tiền chi phí chụp chiếu, may mà thằng bé chỉ bị gãy tay. Nhưng đứng giữa bệnh viện, chồng lớn tiếng mắng mỏ tôi: "Em trông cháu kiểu gì mà để nó như thế, nó mà làm sao thì anh không tha thứ cho em đâu". Lời nói của anh khiến người xung quanh nhìn tôi chằm chằm, còn tôi vừa tức vừa xấu hổ chỉ muốn "độn thổ" xuống đất. Không ngờ chồng lại đổ lỗi cho tôi, trong khi tôi không phải người gây ra chuyện, trẻ con chạy nhảy gặp tai nạn là điều chẳng ai muốn.
Xong xuôi tôi tức quá bỏ về nhà bố mẹ đẻ, hôm sau chồng hối hận đến xin lỗi nhưng tôi không đồng ý. Tôi quyết tâm ly hôn với anh và không muốn sống chung với người như vậy. Sau đó, chồng đòi bán căn nhà để chia đôi tài sản nhưng tôi cũng không bằng lòng, vì căn nhà này bố mẹ tôi cho tiền ban đầu, suốt thời gian trả tiền ngân hàng, tôi là nguồn lực chính thì giờ anh lại đòi một nửa. Tôi chưa biết làm sao, hãy cho tôi lời khuyên!
(Xin giấu tên)
Theo Vietnamnet
-
Tâm sự28 phút trướcNghe bố nói mà tôi cũng muốn về cùng bố luôn nhưng vẫn kìm lại vì sợ cả 2 bên họ hàng bẽ mặt.
-
Tâm sự1 giờ trướcCho đến một ngày sau khi nắm giữ quyền lãnh đạo công ty được 3 năm, thì cả nhà tôi chết lặng nghe chồng tôi xin mấy mẹ con tôi ký giấy để anh bán nhà trả nợ cho công ty. Vì thời gian qua anh đã lạm dụng tín nhiệm, rút tiền tỷ ra bao cho cô thư ký trẻ là người tình của anh mua nhà, mua xe, sắm thời trang hàng hiệu và cùng nhau đi du lịch ở nhiều nơi trên thế giới.
-
Tâm sự14 giờ trướcTôi vẫn yêu bạn trai, người sẽ trở thành chồng của mình. Nhưng tôi cũng không thể quên nụ hôn với... anh trai của chồng sắp cưới.
-
Tâm sự16 giờ trướcTôi và anh đã yêu nhau được 3 năm nhưng tôi ngày càng thấy lăn tăn về mối quan hệ này.
-
Tâm sự16 giờ trướcLấy chồng từng ly hôn và có con riêng, đúng là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời tôi.
-
Tâm sự18 giờ trướcNhờ chuyến đi du lịch này mà tôi có thêm động lực để "chia tay bạn trai".
-
Tâm sự1 ngày trướcHỏi mãi, chị mới ngập ngừng tâm sự rồi tiết lộ bí mật mà chị đã giấu bấy lâu nay.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhi tôi đến, mẹ bạn trai mắt đỏ hoe ra mở cửa, còn bố anh ngồi ở phòng khách. Đồ đạc trong nhà bị ném tứ tung, có thứ còn vỡ nát...
-
Tâm sự1 ngày trướcMặc dù chúng tôi đã giải thích cặn kẽ lý do mình không thể về quê được nhưng bố mẹ vẫn không chịu nghe.
-
Tâm sự1 ngày trướcAnh rể tôi thì hiền lành, vừa thương vợ, vừa sợ mang tiếng bất hiếu với cha mẹ nên anh đứng giữa chẳng biết giải quyết ra sao.
-
Tâm sự1 ngày trướcNhững dòng tin nhắn nhảy nhót khiến tôi sốc nặng, trong lòng ngập tràn sự giận dữ. Tôi lập tức bỏ về.
-
Tâm sự2 ngày trướcKhông ngờ đến tuổi này, khi tự mình trải qua nhiều điều, tôi mới nhận ra bài học quý giá về hai chữ "hạnh phúc" từ vợ mới của chồng cũ.
-
Tâm sự2 ngày trướcChồng làm như 30 triệu là to lắm chẳng bằng, tôi phải khéo cân đối lắm thì mới đủ chi tiêu đấy!