Gắp miếng đùi gà thì bị chị chồng đá chân, vừa bỏ xuống chị đã hỏi mẹ câu này khiến tôi run cầm cập

Tái mặt trước câu hỏi của chị, như thế chẳng khác nào nói tôi.

Là người sợ kết hôn, nên mãi 30 tuổi tôi mới lập gia đình. Tôi lấy Phong vì anh đồng ý cưới ra ở riêng, cùng làm việc nhà, để tôi giữ tiền và không can thiệp vào đời sống riêng tư của vợ. Tình yêu chúng tôi dành cho nhau ở mức vừa phải, không sâu đậm, nhưng như thế lại hay. Hôn nhân chỉ cần cả hai tôn trọng nhau, tin tưởng thế là đủ.

Không sống cùng bố mẹ chồng dù Phong là con trai một, nhưng cứ cuối tuần chúng tôi lại về mẹ chơi. Lúc nào các chị về thì ở lại ăn cơm không thì nhà ai về nhà lấy. Bố mẹ tôi khá hiền, thương con cái không có gì phải chê cả. Tôi làm dâu 5 năm nhưng chưa bị bố mẹ mắng, điều tiếng gì cả. Tôi rất quý ông bà, thi thoảng biếu bố mẹ chút tiền ăn vặt. 

Bố mẹ chồng tôi dễ tính một, thì bà chị chồng cả khó tính 10. Chị lấy chồng cách nhà 30km, 1 - 2 tháng mới về ngoại một lần. Nhưng lần nào về chị cũng hạch sách, nói đểu tôi không làm tròn phận làm dâu. Nể chồng, bố mẹ chồng tôi nín nhịn cho qua, vì chị cũng chỉ ở 1 - 2 hôm rồi đi, thi thoảng mới gặp. Chứ tôi mà sống chung với bà cô chồng này chắc cãi nhau liên miên mất.

Đợt này bố chồng tôi không may bị ngã xe, đi lại khó khăn, mẹ thì bị căn bệnh đau lưng hành lên hành xuống. Hai ông bà tự chăm nhau vất vả nên tôi cứ tuần vào 3 - 4 lần đỡ đần cơm nước, dọn dẹp giúp bố mẹ. Mẹ cứ bảo tôi về bà tự lo cho ông nhưng nhìn mẹ lom khom nấu nướng với cái lưng đau cũng tội, tôi bận con nhỏ nên chẳng vào liên tục được.

Gắp miếng đùi gà thì bị chị chồng đá chân, vừa bỏ xuống chị đã hỏi mẹ câu này khiến tôi run cầm cập-1

Lần này chị chồng lại về, chị về chơi với mẹ 3 hôm và bảo vợ chồng tôi qua ăn cơm. Chị khéo tay, nấu nhiều món ngon lắm. Chẳng bù cho tôi, vụng về chẳng biết nấu nướng gì, may chồng tôi khéo không thì chỉ ăn món luộc suốt. Tính tôi hồn nhiên, chẳng ngại nên ngồi vào mâm cơm thấy miếng đùi gà ngon tôi gắp ăn. Thế nhưng vừa gắp miếng thịt gà lên, chị Hoa - chị chồng đã đá chân ra hiệu. Biết ý tôi bỏ xuống luôn.

Chị nhìn tôi, thở dài rồi quay sang hỏi bố mẹ: "Bố mẹ giờ ốm yếu thế này có muốn sang ở với các con không ạ? Để con lo cho bố mẹ thì mới phải, yên tâm được". Tái mặt trước câu hỏi của chị, chị Hoa nói vậy chẳng khác nào bảo bố mẹ về nhà tôi ở. Chồng tôi là con trai một, ông bà có ở thì ở với chúng tôi chứ ai lại qua nhà con rể.

Nghe chị nói vậy, chồng tôi đồng ý và mời bố mẹ về nhà mình luôn. Tôi nhăn mặt nhìn anh, anh vẫn ngó lơ. Bố mẹ nhìn chúng tôi lắc đầu bảo chưa đến lúc, ông bà vẫn còn chăm nhau được nên vẫn cố, ở chung phức tạp lại mất tình cảm mẹ con. Mẹ quyết vậy tôi thấy đúng, ông bà già yếu ở riêng tôi vẫn chạy qua chăm sóc cơ mà.

Mẹ không qua, chồng về nhà nói tôi. Anh bảo tôi là con dâu hư, sợ khổ không dám phục vụ bố mẹ. Không bằng chị Hoa, sống với bố mẹ chồng bao năm có kêu than gì đâu. Tôi khó chịu cáu gắt thì anh lại đáp trả: "Mai kia con dâu đối xử với em như vậy em nghĩ sao?". Tôi rất buồn vì chồng hành xử như thế. Tính tôi thích tự do, không chung đụng với ai cả. Chẳng lẽ không cho bố mẹ ở cùng là sai ư? Ông bà cũng có nhà, có sức khoẻ và kinh tế chăm nhau cơ mà?

(Xin giấu tên)

Theo Vietnamnet


Tâm Sự Đêm Khuya

chị chồng em dâu


Đưa hôn nhân qua mùa... thất vọng
Thất vọng là một "liều thuốc độc" của hôn nhân. Nó không gây ra cái chết ngay lập tức mà từ từ ngấm vào cuộc hôn nhân và đến một ngày, nếu không phát hiện ra mà "chữa" kịp thời, hôn nhân sẽ tử vong…

Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.