- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Gia cảnh giàu có của vợ khiến tôi không khác gì "chó chui gầm chạn"
Thứ ba, 01/11/2016 19:57
Tôi chỉ là một công chức bình thường của một công ty tư nhân với đồng lương cũng đủ nuôi thân và đỡ đần chút ít cho cha mẹ ở quê nhưng việc mua nhà trên Hà Nội là quá tầm mơ ước.
Khi đọc bài viết "Ân hận ngay sau 1 tháng kết hôn vì tham lấy chồng giàu" tôi thấy thật đáng thương cho hoàn cảnh cô gái trong bài. Thật lòng muốn khuyên cô gái ấy hãy mạnh mẽ vững vàng để đấu tranh đòi quyền lợi cho mình nhưng tôi thấu hiểu những cái khó của cô ấy bởi lẽ tôi cũng có một hoàn cảnh tương tự, nhưng còn khốn đốn hơn vì tôi là đàn ông nhưng lại ăn bám vào nhà vợ - thật chẳng khác gì "chó chui gầm chạn".
Tôi sinh ra trong một gia đình nông thôn, một mình lên Hà Nội sinh sống. Tôi chỉ là một công chức bình thường của một công ty tư nhân với đồng lương đủ nuôi thân và đỡ đần chút ít cho cha mẹ ở quê nhưng việc mua nhà trên Hà Nội là quá tầm mơ ước.
Tôi không tham vọng gì gia tài của nhà vợ nhưng nghĩ chẳng lẽ lại để vợ phải khó khăn, đi ở thuê, sống cuộc sống túng thiếu nên tôi đã đồng ý và đó là quyết định sai lầm lớn nhất trong cuộc đời tôi.
Từ ngày về nhà vợ, tôi làm gì cũng phải ý tứ, nhìn trước ngó sau, từ đi lại, ăn uống, nói năng, hay thậm chí bạn bè tôi cũng rất hạn chế, bia bọt, nhậu nhẹt sau giờ làm là hoàn toàn cắt đứt triệt để. Nói thật, tôi luôn cảm thấy không thoải mái và thấy mình như người khách trong nhà, làm gì cũng phải dè dặt, giữ ý.
Mặc dù vợ tôi rất tế nhị và luôn động viên nhưng tôi vẫn thấy không thể thoải mái. Kể từ ngày vợ tôi sinh liền lúc hai đứa con thì mọi kinh tế hầu như phụ thuộc vào gia đình vợ. Bố mẹ tôi có muốn lên chơi với cháu cũng bị mẹ vợ tôi xỉa xói,kể công khiến bố mẹ tôi tủi thân và chỉ dám chơi với cháu một chút rồi lập tức về quê. Những lúc như thế tôi cảm thấy mình thật bất tài, hèn nhát và vô dụng.
Bắt đầu từ ngày em vợ tôi lấy được chồng đại gia thì mẹ vợ tôi ngày càng coi thường tôi ra mặt. Chỉ cần bất kỳ hành động nhỏ nào của tôi cũng khiến mẹ vợ tôi ngứa mắt vì bà luôn cảm thấy bất công cho con gái mình. Bà luôn chê bai tôi kém cỏi, vợ con không được nhờ và còn "với đồng lương như vậy nuôi thân còn không xong thì nuôi vợ con kiểu gì, tính ra riêng thì để vợ con đi ăn xin ngoài đường chắc". Thật sự tôi vô cùng khổ tâm.
Hàng ngày đi làm đã mệt mỏi về tới nhà lại nghe những lời bóng gió của mẹ vợ tôi như muốn phát điên, không ít lần hai vợ chồng đã chiến tranh lạnh chỉ vì vấn đề đó. Mặc dù tôi biết vợ tôi cũng góp ý với mẹ nhưng mẹ tôi vẫn chứng nào tật nấy và tôi cảm giác bà muốn con gái mình bỏ quách người chồng như tôi cho đỡ "nặng nợ" thì phải.
Tôi cũng đã tính đến chuyện ra thuê nhà ở, nhưng với đồng lương không quá nhiều tôi cũng không cáng đáng nổi tiền thuê nhà lẫn việc nuôi con nhỏ. Nếu tính hai vợ chồng cùng đi làm thuê nhà nuôi con cũng sẽ gặp không ít khó khăn về cả kinh tế lẫn việc chăm sóc bọn nhỏ.
Nếu cứ tiếp tục như này có lẽ vợ chồng tôi sẽ bỏ nhau mất vì chỉ vì vấn đề nhà vợ mà không ít lần vợ chồng tôi xẩy ra xô xát. Tôi không muốn hai vợ chồng phải bất hòa nhưng chưa biết xử trí như nào. Tôi cũng đã cố gắng im lặng, sống như cái bóng trong nhà nhưng mẹ vợ luôn kiếm cớ gây sự với tôi khiến tôi thấy mình thật hèn hạ. Hãy giúp tôi có hướng giải quyết đúng đắn.
Tôi sinh ra trong một gia đình nông thôn, một mình lên Hà Nội sinh sống. Tôi chỉ là một công chức bình thường của một công ty tư nhân với đồng lương đủ nuôi thân và đỡ đần chút ít cho cha mẹ ở quê nhưng việc mua nhà trên Hà Nội là quá tầm mơ ước.
Ảnh minh họa
Và rồi tôi gặp vợ tôi bây giờ, em có hoàn cảnh hoàn toàn trái ngược với tôi, được sống dư thừa từ tấm bé. Thật khó hiểu khi hai chúng tôi hoàn toàn khác nhau về thân phận nhưng lại được ông trời se duyên đến với nhau. Khi quyết định tiến tới hôn nhân, vốn đã không được lòng bố mẹ vợ nhưng họ vẫn đồng ý cho chúng tôi làm đám cưới với điều kiện tôi phải ở rể vì họ không muốn con gái mình phải đi thuê nhà ở.
Tôi không tham vọng gì gia tài của nhà vợ nhưng nghĩ chẳng lẽ lại để vợ phải khó khăn, đi ở thuê, sống cuộc sống túng thiếu nên tôi đã đồng ý và đó là quyết định sai lầm lớn nhất trong cuộc đời tôi.
Từ ngày về nhà vợ, tôi làm gì cũng phải ý tứ, nhìn trước ngó sau, từ đi lại, ăn uống, nói năng, hay thậm chí bạn bè tôi cũng rất hạn chế, bia bọt, nhậu nhẹt sau giờ làm là hoàn toàn cắt đứt triệt để. Nói thật, tôi luôn cảm thấy không thoải mái và thấy mình như người khách trong nhà, làm gì cũng phải dè dặt, giữ ý.
Mặc dù vợ tôi rất tế nhị và luôn động viên nhưng tôi vẫn thấy không thể thoải mái. Kể từ ngày vợ tôi sinh liền lúc hai đứa con thì mọi kinh tế hầu như phụ thuộc vào gia đình vợ. Bố mẹ tôi có muốn lên chơi với cháu cũng bị mẹ vợ tôi xỉa xói,kể công khiến bố mẹ tôi tủi thân và chỉ dám chơi với cháu một chút rồi lập tức về quê. Những lúc như thế tôi cảm thấy mình thật bất tài, hèn nhát và vô dụng.
Bắt đầu từ ngày em vợ tôi lấy được chồng đại gia thì mẹ vợ tôi ngày càng coi thường tôi ra mặt. Chỉ cần bất kỳ hành động nhỏ nào của tôi cũng khiến mẹ vợ tôi ngứa mắt vì bà luôn cảm thấy bất công cho con gái mình. Bà luôn chê bai tôi kém cỏi, vợ con không được nhờ và còn "với đồng lương như vậy nuôi thân còn không xong thì nuôi vợ con kiểu gì, tính ra riêng thì để vợ con đi ăn xin ngoài đường chắc". Thật sự tôi vô cùng khổ tâm.
Hàng ngày đi làm đã mệt mỏi về tới nhà lại nghe những lời bóng gió của mẹ vợ tôi như muốn phát điên, không ít lần hai vợ chồng đã chiến tranh lạnh chỉ vì vấn đề đó. Mặc dù tôi biết vợ tôi cũng góp ý với mẹ nhưng mẹ tôi vẫn chứng nào tật nấy và tôi cảm giác bà muốn con gái mình bỏ quách người chồng như tôi cho đỡ "nặng nợ" thì phải.
Tôi cũng đã tính đến chuyện ra thuê nhà ở, nhưng với đồng lương không quá nhiều tôi cũng không cáng đáng nổi tiền thuê nhà lẫn việc nuôi con nhỏ. Nếu tính hai vợ chồng cùng đi làm thuê nhà nuôi con cũng sẽ gặp không ít khó khăn về cả kinh tế lẫn việc chăm sóc bọn nhỏ.
Nếu cứ tiếp tục như này có lẽ vợ chồng tôi sẽ bỏ nhau mất vì chỉ vì vấn đề nhà vợ mà không ít lần vợ chồng tôi xẩy ra xô xát. Tôi không muốn hai vợ chồng phải bất hòa nhưng chưa biết xử trí như nào. Tôi cũng đã cố gắng im lặng, sống như cái bóng trong nhà nhưng mẹ vợ luôn kiếm cớ gây sự với tôi khiến tôi thấy mình thật hèn hạ. Hãy giúp tôi có hướng giải quyết đúng đắn.
Ông chồng nghèo (độc giả gửi bài)
Tintuconline
Tintuconline
Gửi bình luận
-
Tâm sự11 giờ trướcBố mẹ tôi trao cho tôi một số tiền, vàng lớn làm của hồi môn. Đêm tân hôn, chồng lại có hành động gây sốc.
-
Tâm sự16 giờ trướcNgày mua được nhà mới, tôi lập bàn thờ bố nhưng không ngờ lại bị mẹ vợ nói những lời cay đắng.
-
Tâm sự19 giờ trướcCô tự nguyện theo sự môi giới của chị hàng xóm làm nghề gái bao, vì ham cuộc sống giàu sang nhung lụa của chị ấy mà chấp nhận làm người tình của người đàn ông giàu có đáng tuổi bố của cô.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhi cả nhà anh đồng lòng ruồng bỏ một người phụ nữ là dâu con đã được hỏi cưới đàng hoàng vào đúng lúc cô ấy không may bị sảy thai, đau ốm rồi mất việc làm như vậy. Liệu anh có nghĩ đến sự quả báo không anh?
-
Tâm sự1 ngày trướcSau cú lật mặt của chị đồng nghiệp thân thiết 5 năm có lẻ, tôi phải xin nghỉ phép 2 tuần để lấy lại tinh thần.
-
Tâm sự1 ngày trướcMỗi khi ai đó hỏi về chuyện cả đời của con gái, tôi thấy bất lực và xấu hổ; con tôi giỏi giang, có nhà, có xe, có công ty riêng nhưng đã 35 tuổi vẫn chưa kết hôn.
-
Tâm sự1 ngày trướcGia đình chồng tôi rất giàu có, bề thế, còn tôi lại chẳng có gì. Nếu ly hôn khả năng cao quyền nuôi con sẽ thuộc về chồng, nghĩ đến đó tôi lại cố nhẫn nhịn cuộc hôn nhân đau khổ này.
-
Tâm sự1 ngày trướcThời điểm nhìn thấy bố ngoại tình cùng bạn thân của mẹ, tôi hoàn toàn suy sụp, tôi muốn chạy về nhà nói với mẹ ngay chuyện này nhưng lại sợ bà tổn thương.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi ly hôn vợ ngoại tình, để lại ngôi nhà cho cô ấy rồi bỏ việc, vác ba lô đến thành phố khác ở trọ, nhận làm những việc nhỏ nhất, dù bị bố mẹ mắng chửi là ngu ngốc.
-
Tâm sự2 ngày trướcNgày tiếp khách đến mua biệt thự, cả nhà tôi sững sờ đến ngây người khi người chủ tương lai của căn biệt thự lại là Hoài, cô vợ cũ của tôi. Hoài đang mang thai, đi cùng chồng là một người đàn ông lịch lãm, sang trọng. Thấy Hoài khỏe mạnh, xinh đẹp rạng ngời, tôi biết em đã có cuộc sống vô cùng hạnh phúc, vô cùng viên mãn…
-
Tâm sự2 ngày trướcNụ cười chưa kịp tắt khi chào nhau, 3 người phụ nữ trong buổi gặp đều sững sờ, có chút hốt hoảng. Bởi mẹ con tôi và mẹ anh đều nhận ra đối phương là ai...