- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Giá như anh vẫn ở đây và nói với tôi rằng không sao đâu em!
Thanh xuân của người con gái ngắn lắm anh ơi, thế mà anh lấy, rồi anh không trả, anh để em một mình với con, anh đi mãi... chẳng bao giờ về nữa.
Anh là một người hiền lành, yêu vợ, thương cha mẹ, chịu khó làm ăn. Tôi và anh yêu nhau 3 năm rồi mới quyết định tiến tới hôn nhân. Ngày tôi cưới, ai cũng bảo tôi tốt số khi lấy được một người chồng như anh. Thời gian đầu, tôi cũng cảm thấy mình thật may mắn nên lúc nào nụ cười mãn nguyện cũng nở trên môi.
Cuộc sống của tôi cứ thế yên bình trôi qua dưới sự che chở của anh cho đến một ngày tôi nhận được tin sét đánh ngang tai, chồng tôi đang nhập viện cấp cứu. Tôi ngã quỵ và không muốn tin những gì vừa nghe.
Dù đang bụng mang dạ chửa, sắp đến ngày sinh nở nhưng mặc đêm tối, tôi vẫn phi như bay vào trong viện, nước mắt giàn dụa trên mặt. Lúc tôi đến bệnh viện, anh đang nằm trong phòng cấp cứu, còn tôi chỉ biết đứng bên ngoài gào khóc tên chồng, mong anh bình an.
Ảnh minh họa.
Cả thế giới của tôi khi đó chỉ là anh, tôi có mong ước duy nhất là anh sẽ qua khỏi, dù bản thân phải đánh đổi bất cứ thứ gì, chỉ cần anh ở lại với mẹ con tôi thôi, may mắn của 20,30 năm sau tôi cũng nguyện dồn hết cho 1 lần này.
Nhưng vết thương của chồng tôi quá nặng, thời điểm anh được đưa vào cấp cứu đã ở trong tình trạng rất xấu, mất máu quá nhiều do đa chấn thương nên dù các bác sĩ đã tận tình cứu chữa, anh vẫn không thể qua khỏi. Bao nhiêu hy vọng của tôi sụp đổ tan tành, dù tôi có gào khóc, có cầu xin bao nhiêu thì thần chết cũng mang chồng tôi đi, bỏ lại tôi và đứa con sắp chào đời.
Đến bây giờ đã gần một năm kể từ ngày anh về với cao xanh, sắp tới ngày giỗ đầu của anh rồi, đứa con gái chào đời mà không biết mặt bố của chúng tôi cũng đã được gần 1 tuổi. Mỗi đêm chiêm bao giật mình thức giấc, ngắm con gái ngủ say tôi lại nhớ đến anh, nỗi đau năm xưa ùa về bóp nghẹn lấy trái tim tôi.
Thanh xuân của người con gái ngắn lắm anh ơi, thế mà anh lấy, rồi anh không trả, anh để tôi một mình với con, anh đi mãi... chẳng bao giờ về nữa.
Ảnh minh họa.
Anh, cả bầu trời thanh xuân của tôi đã bỏ tôi mà đi nhưng cho đến tận bây giờ tôi vẫn không thể quên được hình bóng thân thuộc ấy. Giá như anh vẫn ở đây và nói với tôi rằng, không sao đâu em, có anh ở đây rồi như ngày xưa ấy.
Nhiều người khuyên rằng "Đàn bà một lần dở dang thì vẫn có quyền khao khát tìm được hạnh phúc mới cho mình, anh đã là quá khứ, là chuyện đã cũ, mà cũ rồi thì hãy sắp xếp gọn gàng, cất sâu vào ngăn tủ kí ức rồi nhẹ nhàng quên đi". Tôi còn trẻ nên hãy kiếm một người đàn ông nào khác mà đi bước nữa, cho con tôi có cha, nhưng làm sao tôi có thể khi trái tim chưa bao giờ vơi nỗi nhớ nhung dành cho anh.
Nếu tôi cố gắng đến với một người khác bằng trái tim còn đang vẹn nguyên tình yêu dành cho anh, sao tôi có thể cảm nhận được hạnh phúc của người kia, vô tình tôi sẽ tự làm bản thân mình và người kia phải đau khổ hay sao. Tôi không muốn chuyện tái hôn trở thành một cuộc chắp vá tình cảm mà khi mình chưa sẵn sàng.
26 tuổi, một ngày trời mưa nhỏ, tự dưng tôi cảm thấy chơ vơ...
Theo Helino
-
Tâm sự8 giờ trướcĐiện thoại của chồng liên tục rung lên trong khi anh đang tắm. Quá tò mò, tôi liền ngó xem là ai nhắn tin thì thấy đó là...
-
Tâm sự12 giờ trướcVợ chồng tôi bị hiếm muộn, phải sử dụng biện pháp thụ tinh trong ống nghiệm để có con. Nhưng chính trong quá trình vật vã "tìm con", chồng tôi đã ngoại tình vì... quá mệt mỏi.
-
Tâm sự13 giờ trướcHai vợ chồng có quan điểm, phong cách sống quá khác nhau, có những ngày tôi chán đến mức không muốn về nhà, không muốn nhìn mặt chồng.
-
Tâm sự13 giờ trướcNhờ cuộc nói chuyện của 2 chị em cô ấy mà tôi biết được lòng dạ thật của vợ với nhà nội.
-
Tâm sự17 giờ trướcBà bạn thân hàng xóm đã giới thiệu người yêu cho tôi, để tôi khỏi cô đơn ở tuổi 61 sau nhiều năm góa bụa, không ngờ bà ấy lại là "tiểu tam" xen vào cuộc tình này.
-
Tâm sự19 giờ trướcTôi không thể hiểu nổi, sĩ diện, tự trọng còn quan trọng hơn cả tương lai của con hay sao?
-
Tâm sự21 giờ trướcBác lấy làm tiếc cho tương lai của một thanh niên trẻ, có học thức, có hoài bão đổi đời mà chỉ vì ham tiền, nông nổi, nóng vội thực hiện ước mơ mà tự đánh mất nhân phẩm, đánh mất cơ hội phấn đấu sự nghiệp.
-
Tâm sự1 ngày trướcCô hàng xóm nói như 'phủi' khiến tôi tức điên. Kiểu như tôi làm mất vàng thì lỗi do tôi, tôi phải ráng mà chịu.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không biết anh đã làm gì đến nỗi phải rao bán mảnh đất bố mẹ chồng cho trước khi kết hôn.
-
Tâm sự1 ngày trướcMẹ cậu nghiến răng nói một câu mà cả nhà phải bật cười: "Chờ nó thi xong, con phải lôi ra đánh cho một trận cho bõ tức".
-
Tâm sự1 ngày trướcTại sao phải xách vali rời nhà, trong khi nhà là tài sản chung và người sai đâu phải là mình?
-
Tâm sự1 ngày trướcNgay buổi tối hôm đó, bà chủ giữ tôi ở lại với lý do giúp bà dọn dẹp căn phòng vừa bày biện cho buổi tiệc sinh nhật. Rồi cái gì đến phải đến khi bà chủ thủ thỉ ngọt ngào rằng nếu tôi “chiều” theo ý bà, bà sẽ dành cho tôi một suất là cổ đông trong công ty mà không cần có tiền góp vốn!
-
Tâm sự2 ngày trướcThời buổi này, người yêu cũ cũng có thể trở thành bạn bè. Việc mời họ đến dự đám cưới của mình có gì đâu mà em phải phản ứng gay gắt đến thế?