- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Gỡ bỏ mối hận với cô bạn cùng phòng ký túc xá
Chẳng có lý do gì để tôi ôm hận trong lòng, khi mà tôi đang có một gia đình tuyệt vời, một người chồng yêu tôi bằng cả thế giới này cộng lại. Tôi sẽ nhấn nút "delete" chuyện cũ bằng một cuộc hội ngộ với Dương.
Ảnh minh họa
Lần đầu tiên, tôi không từ chối chuyến công tác vào Quảng Bình, nơi mà chỉ nhắc đến tên của địa danh là tim tôi lại nhói đau.
Chuyện đã qua hơn chục năm rồi, giờ tôi và Dương, cô bạn cùng phòng ký túc xá, đều đã ổn định gia đình nhưng mỗi lần nhắc đến tên cô ấy, lòng tôi chưa nhẹ bớt nỗi đau. Nói tôi còn hận Dương thì không hẳn nhưng bảo tôi đã quên và tha thứ thì không phải.
Ngày ấy, tôi, Dương và 4 người bạn nữa ở cùng phòng kí túc xá suốt 4 năm đại học. Bố mẹ Dương ly hôn khi cô còn nhỏ, cuộc sống của 4 mẹ con Dương khá vất vả (theo lời cô ấy kể). 6 tuổi, cô ấy đã phải ra chợ bán hàng cùng với mẹ, 15 tuổi, cô ấy làm thuê ở quán ăn để kiếm tiền đi học.
Khác với Dương, tôi là con út, được bố mẹ và anh chiều như trứng mỏng, chẳng phải lo toan việc gì. Năm thứ 2 đại học, tôi có người yêu. Các bạn trong phòng ai cũng bảo tôi số sướng, sinh ra trong bọc điều, chỉ hưởng yêu thương.
Vào học kỳ cuối đại học, mẹ Dương bị bệnh nặng, phải ra Hà Nội điều trị thời gian dài. Chúng tôi xúm xít cùng bạn lo cho mẹ. Cả phòng tôi đi xe đạp và xe buýt, chỉ có người yêu tôi đang đi làm nên có xe máy.
Thương bạn, tôi "nói khó" với anh đưa đón Dương trong thời gian phải ra vào bệnh viện chăm lo cho mẹ. Tôi làm việc đó một cách vô tư vì tôi tin vào người tôi yêu, tin vào tình bạn gần 4 năm gắn bó. Nhưng rồi, mọi sự không như niềm tin của tôi.
Khi mẹ Dương ra viện, thời điểm chỉ còn 1 tháng nữa là chúng tôi nhận bằng tốt nghiệp, Dương thú nhận với tôi rằng, cô ấy đã yêu người yêu của tôi; rằng cả đời này, cô ấy không thể sống thiếu anh. Dương còn nói, người yêu tôi cũng có tình cảm với Dương nhưng vì tôi mong manh, yếu đuối, cần được chở che nên anh ấy không nỡ rời xa tôi…
Dương khẳng định rằng, chỉ có họ mới thực sự mang lại hạnh phúc cho nhau. Vì tình yêu và hạnh phúc của mình, Dương sẵn sàng cầu xin tôi "nhường" lại người yêu cho cô ấy…
Lúc người yêu nói rằng, anh yêu tôi vô cùng nhưng không thể nào "thoát khỏi ma lực" của Dương, trái tim tôi như hoá đá. Những ngày sau đó, cuộc sống của tôi không khác gì địa ngục, tưởng như không thể gượng dậy và có niềm tin vào tình yêu thêm 1 lần nữa…
Đó là chuyện của hơn 10 năm trước. Giờ tôi đã có chồng con. Dương cũng vậy nhưng không phải với người yêu đầu của tôi. Tôi đã từng kể cho chồng tôi nghe chuyện đổ vỡ của mối tình đầu, về nỗi đau khôn nguôi vì bị bạn thân phản bội.
Chồng tôi bảo: "Khi nào trái tim em còn đau, còn hận thì nút thắt không bao giờ được hoá giải. Và tình yêu em dành cho anh, cho gia đình cũng không thể trọn vẹn khi vết thương lòng còn rỉ máu".
Chẳng có lý do gì để tôi ôm hận trong lòng, khi mà tôi đang có một gia đình tuyệt vời, một người chồng yêu tôi bằng cả thế giới này cộng lại. Tôi sẽ nhấn nút "delete" chuyện cũ bằng một cuộc hội ngộ với Dương.
Theo Phunuvietnam
-
Tâm sự2 giờ trướcThế nhưng qua thái độ lúng túng, qua lời nói ấp úng không đầu, không cuối của anh bạn thợ, tôi ngờ ngợ chồng mình có chuyện khuất tất…Tôi định gửi con gái cho mẹ vài hôm, theo địa chỉ nơi làm việc của Luận ra xem sự thể thế nào thì bỗng Luận bất chợt về nhà.
-
Tâm sự4 giờ trướcPhát hiện con trai thường xuyên làm một việc thay vợ, mẹ chồng không hài lòng. Bà không chỉ nặng lời mắng con dâu mà còn sỉ nhục cả gia đình thông gia.
-
Tâm sự7 giờ trướcKhi tôi yêu anh, ai cũng nói tôi tốt phước vì anh là trai Hà Nội, gia đình lại khá giả. Nhưng sau 5 năm làm vợ anh, tôi không những trở thành người giúp việc trong gia đình chồng mà lại còn bị khinh rẻ
-
Tâm sự8 giờ trướcVợ cháu chối quanh không dám nhận lỗi khi cháu nghi ngờ, theo bác như vậy là cô ấy còn biết sợ cháu đấy cháu ạ. Mà một khi người phạm khuyết điểm biết sợ có nghĩa là còn hi vọng để khuyên nhủ, để thuyết phục và níu kéo họ trở về vị trí của họ trong gia đình.
-
Tâm sự10 giờ trướcHai vợ chồng mới đoàn tụ được vài năm thì xảy ra cơ sự này. Tất cả khiến tôi không còn động lực để tiếp tục cuộc hôn nhân này thêm nữa.
-
Tâm sự23 giờ trướcĐang sống sung túc nơi nhà chồng, tôi bị bố chồng đuổi ra khỏi nhà trong ấm ức.
-
Tâm sự1 ngày trướcTrở về sau nhiều năm được chị dâu nuôi học thạc sĩ, chứng kiến cảnh tượng trước mắt, tôi bật khóc.
-
Tâm sự1 ngày trướcMong ngóng chồng từng ngày trở về, nhưng lúc anh xuất hiện ở nhà lại khiến tôi phải đau khổ.
-
Tâm sự1 ngày trướcTừ hôm nghe bạn kể chuyện chồng cá độ mùa Euro, vợ quản thúc tôi như tù binh, tiền chi tiêu cũng giảm một nửa. Thậm chí, cô ấy còn cấm tôi ra ngoài xem bóng đá vào buổi tối.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhông biết anh có tin vợ anh vô tội như lời cô ấy thanh minh, khi anh chứng kiến cảnh vợ ra khỏi nhà anh hàng xóm giữa đêm khuya trong lúc anh đi làm ở công ty hay không?
-
Tâm sự2 ngày trướcTôi tủi thân, hờn ghen trước mối quan hệ bất thường giữa chồng và cô em kết nghĩa cho đến khi tìm ra sự thật.
-
Tâm sự2 ngày trướcTôi xin nghỉ làm trở về nhà đã quá nửa đêm, tôi tá hỏa khi thấy cửa nhà khóa ngoài, lo lắng vợ gặp chuyện chẳng lành tôi lấy điện thoại gọi em, mãi một lúc lâu mới thấy em bước ra từ nhà anh Danh… Em bảo tôi tăng ca nhiều, em ở nhà buồn nên qua anh Danh “tâm sự” chứ không làm điều gì sai trái!
-
Tâm sự2 ngày trướcChồng tôi chấp nhận làm công việc văn phòng trong một cơ quan nhà nước để được nhàn hạ, nhưng lương rất thấp, chỉ 6 triệu mỗi tháng bởi suy nghĩ bố mẹ có điều kiện, không cần phải cố gắng làm gì cho vất vả.