- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Khó xử khi bố chồng cầm tay, nói tôi giống mẹ chồng đã mất
Thời gian này, tôi rất sợ ở một mình với bố chồng. Tôi luôn tìm cách tránh né ánh nhìn và hạn chế nói chuyện cùng ông.
Vợ chồng tôi kết hôn được 15 năm, có hai con. Mẹ chồng mất sớm, giờ chúng tôi sống cùng bố chồng. Ông năm nay hơn 80 tuổi, thời gian gần đây sức khỏe ông không được tốt, có lúc "nhớ nhớ, quên quên".
Cuộc sống của gia đình tôi diễn ra khá bình thường, êm ấm. Nhưng thời gian gần đây, bố chồng tôi có những lời nói và cử chỉ khá lạ, thậm chí làm tôi hoảng sợ.
Ông thường xuyên quan sát, chú ý tới mọi cử chỉ, hành động của tôi. Nhiều lúc tôi đi đâu là ông theo đấy. Tôi ra vườn quét sân, tôi vào bếp nấu cơm, tôi ở phòng khách xem tivi... thì chỉ một lúc sau, bố chồng tôi đã ở gần đó.
Bố chồng gần đây có những biểu hiện quan tâm quá mức khiến tôi hoảng sợ. (Ảnh minh họa: Freepik).
Ban đầu, tôi không mấy quan tâm nhưng lâu ngày, tôi bắt đầu thấy chuyện này có phần bất thường. Đặc biệt, bố chồng hay ngồi đối diện tôi trên bàn ăn. Dù tôi có ngồi đâu hay cố tình chuyển chỗ, kiểu gì ông cũng viện cớ nói chồng và các con tôi đổi chỗ cho ông để tiện việc này, việc kia.
Mỗi lần gắp đồ ăn, mỗi miếng cơm cho lên miệng, tôi đều cảm nhận rõ được ánh mắt của bố chồng. Ông ngày càng tiến gần đầu về hướng tôi, thậm chí còn mỉm cười, khen tôi ăn trông đẹp, khiến người khác cũng thấy ngon miệng theo.
Những lúc đó, tôi nhanh chóng ăn cho xong bát cơm để đứng dậy. Có ngày tôi chỉ nấu cho cả nhà ăn, còn bản thân thì nhịn đói hoặc kiếm thứ ăn vào lúc khác với lý do bị đầy bụng, xin phép dùng bữa sau...
Xưa nay bố chồng tôi không phải là người quan tâm nhiều đến con cháu, nhất là càng không bao giờ để ý hay có ý định giúp đỡ bất cứ chuyện gì trong nhà. Ấy thế mà giờ, ông luôn hỏi tôi dọn dẹp nhà cửa, rửa bát đĩa... có mệt không, có cần bố làm cùng không. Rồi món ăn nào tôi nấu ông cũng khen ngon hết lời.
Một lần, lúc tôi đang lúi húi trong bếp rửa bát, bất ngờ thấy bố chồng đứng ngay cạnh nhìn chăm chú. Khi tôi phát hiện, ông ngay lập tức nhúng tay vào bồn rửa bát để phụ giúp, thậm chí cứ liên tục "cầm bát nhưng chẳng may cầm nhầm vào tay tôi". Tôi có nói thế nào, bố chồng cũng không có ý định dừng lại.
Lúc hai bố con ở nhà với nhau mà không có các thành viên khác, bố chồng còn từng nắm lấy tay tôi nói: "Giờ bố mới nhận ra, công nhận con trông rất giống vợ bố". Câu nói của ông khiến tôi hoảng sợ, vội vàng lảng tránh. Chạy vào nhà vệ sinh, tôi bàng hoàng, lạnh hết cả sống lưng.
Đỉnh điểm, có lần làm việc nhà mệt quá, tôi ngủ thiếp đi trên ghế sofa lúc nào không hay. Lúc tỉnh dậy, tôi giật bắn mình khi trước mắt tôi là gương mặt bố chồng đang cúi sát gần, nhìn tôi ngủ. Tôi hét toáng lên "Bố làm gì thế ạ?" mà ông chỉ cười bảo: "Nhìn con ngủ xinh quá".
Từ sau đó, tôi không bao giờ dám ngủ quên ở phòng khách mà phải vào phòng riêng và khóa chặt cửa. Tôi cũng rất hạn chế ở nhà với bố chồng một mình. Tôi luôn tìm mọi cách tránh né ánh nhìn hay tiếp xúc với ông, dù là nhỏ nhất.
Khổ nỗi hàng tháng do chồng tôi bận công việc, tôi chính là người chở bố chồng đi khám bệnh, lấy thuốc. Tôi có đề xuất đi taxi cho an toàn nhưng ông nhất quyết không chịu. Mà mỗi lần chở bố chồng phía sau là mỗi lần ông ôm chặt lấy tôi với lý do "già rồi sợ ngã".
Tôi có đôi lần tâm sự chuyện này với chồng nhưng anh ngay lập tức gạt phăng đi, nói tôi suy nghĩ linh tinh. "Bố anh là người đàng hoàng, không bao giờ có chuyện đó. Phụ nữ cứ hay thích tưởng tượng ra".
Tôi biết chuyện này rất khó tin, nhất là với gia đình nhà chồng. Bố chồng cũng chưa làm gì quá mức, chỉ là tôi rất bị ám ảnh bởi ánh nhìn và nụ cười của ông với tôi. Các chị em phụ nữ nếu trong hoàn cảnh tương tự sẽ hiểu ý của tôi.
Giờ sống thế này không ổn mà ra ở riêng cũng không xong. Mẹ chồng mất rồi, vợ chồng tôi không thể để bố sống một mình, không chăm lo phụng dưỡng được. Mà câu chuyện của tôi chắc cũng không đủ để thuyết phục ai...
Theo Dân trí
-
Tâm sự4 giờ trướcSau hai năm tôi cố tình lần lữa thực hiện thiên chức làm mẹ để chạy theo ánh hào quang trước mắt mình, một hôm Hoàng mời tôi xuống phòng khách, nghiêm túc thông báo rằng Hoa, cô giúp việc trẻ, xinh đẹp đã cho gia đình anh thỏa nguyện khi cô đã mang thai con của anh được ba tháng.
-
Tâm sự8 giờ trướcTôi không có nhu cầu nhiều nhưng "ngủ chay" vậy thì bao giờ mới có con đây?
-
Tâm sự8 giờ trướcSau khi bố qua đời, anh em tôi dọn dẹp phòng ngủ của ông và tìm thấy lá thư với vài chữ nguệch ngoạc cuối cùng.
-
Tâm sự11 giờ trướcTôi làm mẹ cũng tệ, mà làm con cũng chẳng ra sao…
-
Tâm sự1 ngày trướcBố mẹ tôi trao cho tôi một số tiền, vàng lớn làm của hồi môn. Đêm tân hôn, chồng lại có hành động gây sốc.
-
Tâm sự1 ngày trướcNgày mua được nhà mới, tôi lập bàn thờ bố nhưng không ngờ lại bị mẹ vợ nói những lời cay đắng.
-
Tâm sự1 ngày trướcCô tự nguyện theo sự môi giới của chị hàng xóm làm nghề gái bao, vì ham cuộc sống giàu sang nhung lụa của chị ấy mà chấp nhận làm người tình của người đàn ông giàu có đáng tuổi bố của cô.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhi cả nhà anh đồng lòng ruồng bỏ một người phụ nữ là dâu con đã được hỏi cưới đàng hoàng vào đúng lúc cô ấy không may bị sảy thai, đau ốm rồi mất việc làm như vậy. Liệu anh có nghĩ đến sự quả báo không anh?
-
Tâm sự1 ngày trướcSau cú lật mặt của chị đồng nghiệp thân thiết 5 năm có lẻ, tôi phải xin nghỉ phép 2 tuần để lấy lại tinh thần.
-
Tâm sự2 ngày trướcMỗi khi ai đó hỏi về chuyện cả đời của con gái, tôi thấy bất lực và xấu hổ; con tôi giỏi giang, có nhà, có xe, có công ty riêng nhưng đã 35 tuổi vẫn chưa kết hôn.
-
Tâm sự2 ngày trướcGia đình chồng tôi rất giàu có, bề thế, còn tôi lại chẳng có gì. Nếu ly hôn khả năng cao quyền nuôi con sẽ thuộc về chồng, nghĩ đến đó tôi lại cố nhẫn nhịn cuộc hôn nhân đau khổ này.
-
Tâm sự2 ngày trướcThời điểm nhìn thấy bố ngoại tình cùng bạn thân của mẹ, tôi hoàn toàn suy sụp, tôi muốn chạy về nhà nói với mẹ ngay chuyện này nhưng lại sợ bà tổn thương.
-
Tâm sự2 ngày trướcTôi ly hôn vợ ngoại tình, để lại ngôi nhà cho cô ấy rồi bỏ việc, vác ba lô đến thành phố khác ở trọ, nhận làm những việc nhỏ nhất, dù bị bố mẹ mắng chửi là ngu ngốc.