Không tin tưởng mẹ chồng, tôi gửi hết tiền cưới cho mẹ đẻ giữ, lúc mua nhà cần tiền mới ớ người trước phản ứng của 2 mẹ

Nhận được lời nói của 2 mẹ, tôi bật khóc nhận ra ai là người thương tôi thật sự. Đây là bài học để đời của tôi, đặc biệt trong chuyện tiền nong với người thân.

Được mấy đứa bạn rồi đồng nghiệp kể về cuộc sống hôn nhân, chuyện mẹ chồng - nàng dâu thế nào tôi đâm sợ kết hôn. Bạn tôi đứa nào cũng khuyên, nếu lấy chồng tốt nhất đừng ở với bố mẹ chồng và đặc biệt không được để bố mẹ chồng giữ tiền của mình. Bởi giữ là mất, không bao giờ đòi lại được hoặc cảm giác như thể đi xin tiền vậy.

Vì điều đó mãi đến năm 30 tuổi tôi mới kết hôn. Huy - chồng tôi là người cho tôi niềm tin vào hôn nhân, anh chăm sóc, yêu thương tôi hết mực. Trước khi cưới tôi thỏa thuận với Huy sẽ ra ngoài ở riêng, không sống chung với mẹ chồng. Anh đồng ý, dù không thích lắm. Bố mẹ Huy đã nghỉ hưu ở nhà bế cháu (con của anh chồng), ông bà hiền lành, thương các con. Nhưng tôi vẫn không yên tâm và luôn có suy nghĩ "mẹ chồng không tốt".

Không tin tưởng mẹ chồng, tôi gửi hết tiền cưới cho mẹ đẻ giữ, lúc mua nhà cần tiền mới ớ người trước phản ứng của 2 mẹ-1(Ảnh minh họa)

Muốn để dành số tiền mừng cưới từ bạn bè, người thân vài năm nữa mua nhà, chồng khuyên tôi nên gửi bố mẹ chồng giữ hộ. Tôi không đồng ý và cho rằng gửi rồi rất khó lấy lại được. Chồng cho rằng tôi có suy nghĩ không tốt về bố mẹ anh nên mới vậy, tôi ẫm ờ và nói sẽ gửi số tiền này vào ngân hàng là xong. Anh ủy quyền cho tôi đi gửi, vì lấy vợ anh để cho vợ giữ tiền, chồng tôi không thích giữ sợ lại tiêu thâm hụt đi.

Thay vì gửi ngân hàng, tôi lại mang tiền đó về gửi mẹ đẻ. Tôi bảo bà mang số tiền này đi gửi ngân hàng rồi lấy lãi tiêu vặt hàng tháng. Không gì bằng mẹ đẻ giữ hộ, chứ để mẹ chồng giữ tôi không yên tâm chút nào. Rồi vốn liếng của 2 vợ chồng cũng mất sạch chả đùa đâu. 

Ra ngoài thuê nhà, vợ chồng tôi cũng phải tiết kiệm căn kè từng đồng để dành tiền mua nhà. 3 năm xây dựng gia đình, tích được một khoản chồng tôi bàn mua nhà. Anh đã ngắm được một căn chung cư 90m², giá mềm tuy hơi xa chỗ làm việc của 2 vợ chồng một chút. Mới có 50% tiền nhà, tôi khuyên chồng từ từ rồi mua, vay số tiền lớn như vậy, biết bao giờ 2 vợ chồng mới trả được. 

Chồng tôi mê căn nhà đó lắm, anh cứ tiếc vì tôi không mạnh dạn mua. Không biết anh nói với bố mẹ hay không mà đầu tuần bố mẹ gọi hai vợ chồng tôi qua nhà. Ông bà đưa cho chúng tôi 300 triệu rồi bảo cầm lấy về thêm vào mua nhà, thiếu đâu làm trả nợ dần. Anh cả ở đất của bố mẹ nên không được cho gì, nhưng chồng tôi ra ngoài nên bố mẹ giúp đỡ. Thiếu đâu, bố mẹ vay ngân hàng thêm cho.

Được bố mẹ động viên, cho tiền chồng tôi quyết mua nhà ngay. Anh bảo tôi rút số tiền cưới gửi ngân hàng ngày trước về dồn vào mua. Mua sớm kẻo họ bán mất lại mua căn khác đắt mà ở khu không đẹp. Chồng quyết tôi cũng theo anh mà sắp xếp về quê ngoại bảo mẹ rút tiền cho. Vừa nói chuyện mua nhà, lấy tiền 3 năm trước gửi mẹ, bà bình thản bảo: "Mẹ dùng số tiền đó sửa nhà hết rồi. Mẹ tưởng mày cho mẹ, nên mẹ tiêu hết".

Bất lực khi mẹ nói câu đó, tôi phân trần với mẹ thì bà lại tặc lưỡi: "Con gái nuôi 30 năm trời, mẹ tiêu của mày có tý tiền mà trách mẹ. Chẳng được nhờ cậy gì cả!". Không xin lại được số tiền đó tôi đành cắn răng chịu, coi như báo hiếu mẹ đi. Vậy mà lúc nhờ mẹ vay ngân hàng thì bà không đồng ý. Mẹ bảo phải để đó, để anh trai tôi nhỡ có làm ăn, cần vốn thì có cái mà vay. Vợ chồng tôi vay, đến lúc cần thì lấy đâu ra.

Không tin tưởng mẹ chồng, tôi gửi hết tiền cưới cho mẹ đẻ giữ, lúc mua nhà cần tiền mới ớ người trước phản ứng của 2 mẹ-2(Ảnh minh họa)

Tay trắng trở về nhà tôi chán nản vô cùng. Mẹ chồng trước tôi nghĩ bà không tốt, bà lại sẵn sàng cho tiền, giúp đỡ vợ chồng tôi. Trong khi đó mẹ đẻ lại tính toán chi li như vậy. Không dám khai thật với chồng, tôi lại chạy đôn chạy đáo khắp nơi, vay kín bạn bè để đưa cho anh mua nhà. 

Lỡ miệng khất tiền nợ đứa bạn qua điện thoại, mẹ chồng qua chơi nghe được. Bà hỏi tôi nợ họ bao nhiêu, tôi nói nợ 25 triệu nhưng vì mua nhà hết tiền không còn tiền trả. Mẹ về nhà mang tôi chiếc kiềng 5 chỉ bảo tôi mang bán đi. Bà cho tôi vay, bao giờ có thì trả cũng được chứ nợ ngoài không thể khất mãi. Mẹ nói, chúng tôi là con nên bà có trách nhiệm lo cho cả đời, bà nhìn vợ chồng tôi khó khăn không đành lòng.

Cầm chiếc kiềng vàng của mẹ, tôi rớt nước mắt xúc động, biết ơn mẹ lắm. Mẹ chồng tôi thật tốt, thương các con. Vậy mà tôi lại vì câu chuyện của gia đình khác mà đánh đồng, có suy nghĩ không tốt về nhà chồng. Tôi đã sai, sai thật rồi. Nếu không có bố mẹ chồng giúp đỡ, tôi không biết kiếm đâu ra tiền để trả dần món nợ kia. Chồng mà biết được mẹ tôi đã tiêu hết nó, anh sẽ nghĩ gì về nhà ngoại?

(Xin giấu tên)

Theo Vietnamnet


mẹ đẻ

sống chung với mẹ chồng


Đưa hôn nhân qua mùa... thất vọng
Thất vọng là một "liều thuốc độc" của hôn nhân. Nó không gây ra cái chết ngay lập tức mà từ từ ngấm vào cuộc hôn nhân và đến một ngày, nếu không phát hiện ra mà "chữa" kịp thời, hôn nhân sẽ tử vong…

Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.