- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Ly hôn sau 3 tháng, tôi nhận ra sai lầm lớn nhất của cuộc đời là ruồng bỏ vợ con
Từng tự tin, tự hào đã ly hôn vợ, giờ đây tôi cay đắng nhận ra mình đã phạm sai lầm lớn.
Hồi còn trẻ, tôi là chàng thanh niên mạnh mẽ, nam tính và đẹp trai nên có nhiều bạn nữ để ý. Tôi yêu và kết hôn với một người trong số đó, bởi vậy lúc nào tôi cũng tự tin, được vợ chiều chuộng. Chỉ cần tôi không ngoại tình, vợ tôi sẽ làm tất cả để tôi vui lòng. Cô ấy sợ rằng tôi đào hoa, lăng nhăng, trong khi tôi là niềm tự hào của vợ khi đã sở hữu được anh chàng hào hoa.
Nhìn những người bạn, đồng nghiệp của tôi khổ sở vì sợ vợ, còn tôi thì không. Vợ phải sợ tôi mới đúng, chỉ cần tôi chứng minh được mình đang đi chơi với bạn, ăn nhậu cùng đám bạn… cô ấy yên tâm, chủ động chuyển tiền cho tôi mời bữa nhậu đó. Vợ tôi làm ra tiền lại rất chiều chồng nên với cô ấy tiền bạc không quan trọng, điều quan trọng nhất là chồng phải chung tình.
Tôi không ngoại tình mặc dù ra ngoài xã hội có nhiều cô vẫn cứ bị tôi hấp dẫn, dĩ nhiên tôi luôn giữ khoảng cách. Tôi cứ nghĩ rằng mình chỉ không ngoại tình là có thể làm tất cả những điều khác. Đến khi vợ làm ăn khó khăn, tính tình bắt đầu khó chịu cũng là lúc vợ chồng tôi có nhiều bất hòa. Cô ấy muốn kiểm soát chồng, trong khi tôi lại muốn cuộc sống tự do, phóng khoáng.
Số lần tôi giận vợ cứ một ngày một tăng, tới mức tôi đã phải chủ động đưa ra lời đề nghị ly hôn. Mới đầu vợ tôi không chấp thuận, nhưng rồi khi mà cả hai đã chán ngán nhau thì sớm muộn cũng phải chia tay. Ngày ly hôn xong, tôi vui mừng như kẻ chiến thắng, tôi tự nghĩ rằng vợ tôi sẽ phải đau khổ, tiếc nuối khi không có tôi. Tôi tự tin cho rằng người như mình sẽ có cả tá cô vừa đẹp vừa giàu sẵn sàng yêu…
Nhận ra sai lầm sau 3 tháng ly hôn vợ. Ảnh minh họa
Tôi chiều theo mong muốn duy nhất của vợ đó là được quyền nuôi, chăm sóc con. Tôi đồng ý bởi dù sao con trẻ cũng rất cần bàn tay chăm sóc của mẹ hơn là bố. Tôi cố gắng chứng minh, tận hưởng cuộc sống tự do. Nhưng rồi chỉ trong thời gian ngắn là nếm trải những trái đắng hậu ly hôn. Không có những cô nàng trẻ đẹp và giàu có, chỉ có những người phụ nữ chán chồng, cô đơn tìm đến tôi để giải tỏa sự chán nản.
Những người bạn từng tung hô như vị anh hùng vì dám bỏ vợ, giờ cũng nhạt dần, tránh mặt tôi. Họ bị vợ cấm cản không chơi với tôi, coi tôi như thành phần xấu phải tránh xa. Sống một mình, những lúc ốm đau không ai đến thăm hỏi, tự mình nấu ăn, đi mua thuốc uống... Tiền bạc cũng không có, bế tắc vì thu nhập mỗi tháng không đủ cho vài cuộc nhậu xuyên đêm. Chỉ mới 3 tháng mà tôi tiều tụy, túng thiếu, chưa bao giờ tôi rơi vào hoàn cảnh như vậy.
Mỗi lần nhớ con, tôi cũng không dám tới gặp vì không có tiền mua quà, không có tiền đưa con đi chơi… Tôi cũng sợ gặp lại vợ cũ, bởi tôi đã thấy mình có lỗi quá nhiều. Khi có vợ, tôi được chiều chuộng đến mức không phải động tay vào một thứ gì trong nhà. Đi về là có cơm ngon, nhà cửa sạch sẽ, hết tiền lại được vợ bỏ vào trong ví. Tôi thấy mình quá sai lầm, lúc cô ấy làm ăn không tốt, căng thẳng cần sẻ chia vậy mà tôi lại giận dỗi, buông những lời cay nghiệt.
Chỉ mới 3 tháng sau ly hôn, tôi đã nhận ra trên đời này người tốt nhất với mình sau bố mẹ đẻ lại là vợ cũ của mình. Là tôi không tốt, thiếu chín chắn nên mới ra nông nỗi này. Tôi có nên chủ động đến gặp vợ cũ xin lỗi để mong cô ấy tha thứ cho tôi không? Liệu rằng cô ấy có còn yêu và chấp nhận lại tôi?
Theo Gia Đình & Xã Hội
-
Tâm sự5 giờ trướcSống với nhau 10 năm, nhưng có đến 5 năm hôn nhân nguội lạnh và xảy ra nhiều bất hòa khiến tôi nghĩ nhiều đến ly hôn.
-
Tâm sự9 giờ trướcMẹ bảo đây là quà mẹ cố gắng lấy về dù ở thành phố chẳng ai làm như vậy. Vội quá nên mẹ chỉ nhặt được 2 miếng giò và ít xôi.
-
Tâm sự14 giờ trướcBố chồng đòi chuyển lên sống cùng khiến con dâu khó xử nhưng rồi vẫn đưa ra quyết định trong sự ngỡ ngàng của cả nhà chồng.
-
Tâm sự17 giờ trướcSắp thất nghiệp, chồng tôi bảo nếu không tìm được việc mới ưng ý thì thà ở nhà trông con, nấu cơm chứ quyết không chạy Grab, dù đang phải trả góp tiền nợ mua nhà.
-
Tâm sự1 ngày trướcTrời hôm nay trở lạnh, anh hẹn tôi tại quán cà phê nhỏ ở góc phố quen, gần cơ quan anh làm việc. Giọng trầm trầm của anh lộ rõ niềm vui khi khoe với tôi về tình yêu mới của anh. Cũng vẫn người đàn ông đó, chỗ ngồi đó, trong tiếng nhạc không lời nhẹ nhàng, trước đây, tôi đã chứng kiến sự buồn rầu, chán nản của anh khi chia tay người yêu cũ.
-
Tâm sự1 ngày trướcRa ngoài và quay trở lại phòng bệnh, tôi tình cờ nghe được chuyện động trời giữa mẹ chồng với hai người khách lạ mặt tới thăm.
-
Tâm sự1 ngày trướcAnh trai tôi mất gần tròn năm, chị dâu luôn bày tỏ xót thương, nhớ nhung. Vậy mà, 3 tháng qua, tôi thường xuyên thấy một đôi dép đàn ông trước nhà chị.
-
Tâm sự1 ngày trướcAi cũng bảo tôi sẽ hối hận khi quyết ly hôn sau khi bị chồng từ chối mua điều hòa cho gian bếp, nhưng tôi biết mình quyết định đúng vì đó chỉ là giọt nước tràn ly.
-
Tâm sự1 ngày trướcNgày cưới tôi, sau khi gia đình nhà trai tặng quà với nhiều tiền vàng, mẹ chỉ có mỗi chiếc nhẫn nửa chỉ vàng tặng con khiến tôi nức nở vì thương mẹ
-
Tâm sự2 ngày trướcThu nhập rất cao lên tới 60 triệu đồng mỗi tháng nhưng tôi vẫn bị mẹ chồng chê bai, nhiếc móc.
-
Tâm sự2 ngày trướcSau 5 năm ly hôn, tôi gặp lại chồng cũ trông anh ta khắc khổ, đáng thương.
-
Tâm sự2 ngày trướcTôi đã bị chồng phản bội trong thời gian dài mà không hay biết. Anh ấy ngoài đồng lương nhà nước thì không có thu nhập nào khác nên thường phải vay mượn để nuôi con riêng.
-
Tâm sự2 ngày trướcSự xuất hiện của hai vị khách không mời cùng món quà đặc biệt trong tiệc cưới khiến cô dâu bàng hoàng, đối diện cảnh tan vỡ hạnh phúc.
-
Tâm sự2 ngày trướcChồng tôi không phải là con trưởng, nhưng chúng tôi sống ở quê, nuôi bố mẹ nên mọi người mặc định giỗ chạp đương nhiên ở nhà tôi. Nhiều khi tôi muốn đề đạt với anh trai cả đang ở Hà Nội san sẻ bớt giỗ chạp với tôi nhưng lại ngại....