- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Mẹ chỉ cho phép tôi 'sống thật' sau khi sinh được cháu đích tôn cho bà
Tôi năm nay 26 tuổi, là người đồng tính nam, nhưng tôi chưa bao giờ được sống thật với bản thân mình dù đó là điều tôi luôn khao khát.
Từ nhỏ tôi đã biết mình là một đứa trẻ khác thường vì tôi thích chơi với các bạn gái hơn các bạn trai. Khi lớn lên thì ngược lại, tôi không có nhiều hứng thú với phụ nữ, thay vào đó tôi thường cảm mến và muốn gần gũi với một số bạn nam.
Vào năm học lớp 9, tôi đã vài lần bóng gió nói với mẹ rằng sau này tôi không muốn kết hôn hay sinh con. Tuy nhiên, mẹ luôn mỉm cười. Bà nói rằng khi lớn lên, gặp được người con gái mình thích, tôi sẽ tự hiểu bản thân phải kết hôn và sinh con.
Càng lớn tôi càng nhận ra mình thực sự là người đồng tính. Tôi đã cố gắng giải thích với mẹ nhưng bà không tin. Mỗi lần nhắc đến chủ đề này, mẹ tôi đều cau mày tức giận, bảo tôi nói vớ vẩn vì gia đình tôi xưa nay không bao giờ có người như thế.
Tôi bất lực không nói thêm gì nữa. Mỗi ngày tôi đều cố gắng giấu đi con người thật của mình, tránh để mẹ khó chịu.
Cho đến gần đây, mẹ tôi đột nhiên nói rằng mẹ đã tìm được một cô gái rất tốt và muốn tôi thử gặp gỡ. Tôi và cô ấy nếu hợp nhau thì kết hôn càng sớm càng tốt, vì bà mong có cháu nội lắm rồi.
Ảnh minh họa: YT
Tôi hoảng sợ nói: “Mẹ ơi, con thực sự không muốn lấy vợ, con thích con trai”. Mẹ mở to mắt nhìn tôi, vẻ mặt khó tin, một lúc lâu sau mới lắp bắp hỏi: "Sao có thể như vậy được? Con chắc đang đùa mẹ đúng không? Con là con một đấy nhé …".
Tôi thở dài và nghiêm túc thừa nhận mình là người đồng tính, tôi biết mẹ khó có thể chấp nhận nhưng đây là sự thật, tôi xin mẹ hãy hiểu cho tôi. Mẹ tôi bị sốc nặng, bà bật khóc dữ dội và nhất định không chấp nhận điều này.
Bà nói đây là một việc đáng xấu hổ và bà không cho phép nó xảy ra.
Nhìn mẹ khóc mãi không thôi, lòng tôi đau thắt. Tôi vội chạy đến ôm mẹ an ủi, rằng tôi biết mẹ mong tôi lấy vợ sinh con để tiếp tục cuộc sống gia đình, nhưng tôi thực sự không thể kiểm soát được trái tim mình.
Tôi chỉ thích con trai thôi và tôi chỉ hạnh phúc khi được sống thật với con người mình. Tôi xin lỗi và tôi hứa dù thế nào đi chăng nữa, tôi cũng sẽ là đứa con ngoan của mẹ, tôi sẽ làm việc tốt, sống tốt và khiến mẹ tự hào.
Thế nhưng, mẹ tôi vẫn không lay chuyển, bà thất thần đi về phòng khóa trái cửa lại, không chịu ăn uống gì làm tôi vô cùng lo lắng.
Mãi đến ngày hôm sau, khi tôi năn nỉ rất lâu bên ngoài, bà mới mở cửa cho tôi vào. Mẹ tôi mắt đỏ hoe, dáng vẻ tiều tụy vô cùng. Tôi quỳ sụp dưới chân mẹ, nắm tay mẹ xin lỗi, mong mẹ hiểu cho tôi.
Một lúc sau, bà thở dài nói rằng, là một người mẹ, tất nhiên bà mong tôi có thể hạnh phúc. Tuy nhiên, tôi phải hiểu đồng tính là điều đáng xấu hổ và không thể tồn tại trong gia đình tôi. Bà mong tôi suy nghĩ lại và thử mở lòng yêu các cô gái.
Cho dù tôi phân bua, giải thích đến cỡ nào, mẹ vẫn không suy chuyển. Cuối cùng bà tuyên bố, kể cả tôi không yêu được phụ nữ thì cũng phải cố gắng kết hôn. Bằng mọi giá, tôi phải sinh được con nối dõi dòng tộc trước, rồi sau đó làm gì thì làm. Bởi tôi là con một và đó là nghĩa vụ không thể trốn tránh.
Nếu tôi muốn bà chấp nhận, muốn được sống thật với bản thân thì cứ mang cháu đích tôn về cho bà đi đã rồi hãy tính… Sau đó, bà lạnh lùng đuổi tôi ra khỏi phòng. Bà nói tôi nhất định phải làm theo lời bà, nếu không muốn chứng kiến bà chết.
Tôi lặng người không nói nên lời. Tôi hiểu nỗi lòng của mẹ cũng như trách nhiệm của mình. Thế nhưng, tôi thực sự không thể yêu phụ nữ, càng không muốn làm khổ bất kỳ cô gái vô tội nào.
Chưa kể, tôi đã có bạn trai rồi và tôi không muốn người ấy phải đau lòng.
Lòng tôi ngổn ngang như tơ vò, từ nhỏ tôi đã mất bố, chỉ có mẹ là duy nhất đối với tôi. Thế nên tôi không bao giờ muốn mẹ phải buồn khổ, huống chi là cái chết. Tôi nên làm gì bây giờ, xin mọi người cho tôi lời khuyên?'
Theo Vietnamnet
-
Tâm sự3 giờ trướcBạn trai tôi thường xuyên "đốt tiền" vào những trò cá cược đỏ đen trên mạng, không ít lần tôi phải đi trả nợ thay cho anh ta. Dù tôi đã nhiều lần chia tay nhưng bạn trai liên tục níu kéo, thậm chí dọa dẫm khiến tôi không thể dứt khoát.
-
Tâm sự14 giờ trướcNghe xong những lời bạn của chồng nói, tai tôi như ù đi, chân run không đứng vững.
-
Tâm sự15 giờ trướcBố cô không may mắc bệnh trọng và đã qua đời hồi đầu năm. Mọi thứ đến quá nhanh, quá đột ngột làm cho nỗi đau, sự hẫng hụt của mẹ con cô mỗi ngày mở rộng ra mãi.
-
Tâm sự20 giờ trướcĐọc tờ giấy được chuẩn bị kỹ càng về nội dung, câu từ mà tôi suýt ngất vì sốc.
-
Tâm sự1 ngày trướcôi bất ngờ nhận ra người mà mấy tháng qua đã quan tâm, chu đáo với hai mẹ con.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi rất được mẹ chồng yêu mến chiều chuộng, nhưng gần đây bà lại tỏ thái độ khó chịu.
-
Tâm sự1 ngày trướcCháu đã vào đại học, đã có rung động với bạn gái. Nhưng cháu thực sự không dám yêu vì sợ đưa bạn gái về nhà, một là bạn ấy "chạy mất dép", hai là bạn ấy bị mẹ "đồng hoá"...
-
Tâm sự2 ngày trướcNăm nay cô 32 tuổi. Mấy năm nay, cô luôn bị người nhà hối thúc việc tìm hiểu, yêu đương, xây dựng gia đình...
-
Tâm sự2 ngày trướcChồng ngoại tình khiến tôi suy sụp, nhưng thất vọng hơn là cách hành xử của anh ta khi bị vợ biết chuyện.
-
Tâm sự2 ngày trướcVợ chồng chúng tôi cứ bị kẹt giữa một bên là mong muốn con vươn xa, một bên mong các con không rời khỏi vòng tay của mình.
-
Tâm sự3 ngày trướcThấy anh trai vất vả chăm sóc cháu nhỏ, tôi cầm lòng không nổi nên nói ra ý định đón cháu về nuôi.
-
Tâm sự3 ngày trướcCó con trai hiểu chuyện, thương vợ con là đáng mừng nhưng mẹ chồng tôi lại cho rằng, anh nuông chiều vợ, sẽ có ngày bị tôi "trèo đầu cưỡi cổ".
-
Tâm sự3 ngày trướcYêu thương để đến với nhau cùng đám cưới và tờ hôn thú là một quá trình dài nhưng với nhiều cặp vợ chồng, để ly hôn được, cũng không dễ dàng gì!