- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
10 năm xa xứ, mỗi tháng gửi về không dưới 50 triệu, vậy mà 42 tuổi tôi phải đi ở nhà thuê
Khi tôi cô độc, trắng tay ở tuổi ngoài 40 thì vợ cũ đã có gia đình hạnh phúc bên chồng mới và các con.
Sau lần đổ vỡ hôn nhân, tôi chán nản quyết định rũ bỏ hết tất cả mà đi nước ngoài lao động. Tôi đi mục đích không phải kiếm tiền mà để chạy trốn, không dám đối mặt với sự thật tôi bị vợ bỏ, cắm sừng. Tôi sợ lời dị nghị của thiên hạ, sợ gặp lại vợ cũ nhìn thấy em hạnh phúc bên ai kia. Giữa chúng tôi chưa có con chung nên chẳng có gì để níu kéo.
Đi làm xa, tôi vẫn luôn nhớ về vợ cũ, ám ảnh chuyện bị vợ bỏ mà mệt mỏi vô cùng. Tôi lao đầu vào làm việc, xin tăng ca nhiều nhất có thể để không có thời gian rảnh nhớ nhung, nghĩ linh tinh nữa. Là người nặng tình, tôi chẳng thể quên cũng chẳng thể đến với ai được dù có người theo đuổi, muốn xoa dịu tổn thương của tôi.
Sang xứ người làm việc, làm ngày làm đêm mức lương của tôi cũng không thấp. Chưa tháng nào tôi thu nhập dưới 50 triệu cả, số tiền đó tôi cũng như bao người gửi về quê để mẹ giữ hộ sau làm muốn làm ăn gì thì làm. Nhà tôi thuộc diện khó khăn, bố mẹ chỉ làm nông, anh trai cũng đi làm công nhân lương ba cọc ba đồng. Có tiền, tôi nghe gia đình xây căn nhà to rộng để sau này lấy vợ mới.
Rời quê, lập nghiệp nơi xứ người, tôi chẳng muốn trở lại, phần vì làm lương bên này cao nên cứ ham, phần vì ngại không dám về sợ bị giục lấy vợ. Tôi đi, mẹ không may bệnh mà ra đi đột ngột khiến tôi đau đớn vô cùng. Bố vì thương nhớ mẹ, tuổi cao mà đổ bệnh nằm một chỗ cần người phục vụ.
Hơn 10 năm làm ăn nơi đất khách quê người, tôi quyết định về nước. Đứng trước căn nhà mới to mình đã gửi tiền về xây tôi thở dài nhiều tâm tư. Nhà to đẹp mà không có vợ con cũng chẳng vui vẻ gì, 42 tuổi rồi tôi cũng chẳng thiết tha lấy vợ mới nữa. Từ ngày xây nhà mới, vợ chồng anh trai dọn lên ở luôn. Thế nhưng biết tôi về hẳn, anh chị tỏ vẻ không hài lòng và bảo tôi ra phòng khách ở vì nhà hết chỗ rồi.
Ở nhà được vài hôm, tôi nghe chị dâu nói ý đuổi tôi ra khỏi nhà, anh trai cũng hùa theo vợ bảo tôi ra ngoài ở cho thoải mái. Nhà này tuy tôi bỏ tiền ra xây nhưng đất của bố mẹ cho anh chị rồi, bố mẹ già tôi không chăm nom ngày nào coi như đây là tiền công đi. Bật cười trước lời nói của anh, tôi ậm ừ kéo vali đi thuê căn nhà trọ.
Hơn 10 năm đi nước ngoài, lương tháng chẳng dưới 50 triệu vậy mà giờ trở về tôi tay trắng, không có nhà mà ở. Số tiền tôi gửi về cho bố mẹ, con dư anh chị cũng giữ không đưa lại. Họ với lý do giữ tiền lo sinh hoạt, ốm đau cho bố. Sau tất cả tôi chẳng còn gì, vợ con không, nhà cửa không, tiền bạc cũng không. Tôi không biết mình nên làm gì và phải làm gì bây giờ nữa.
Khi tôi cô độc, trắng tay ở tuổi ngoài 40 thì vợ cũ đã có gia đình hạnh phúc bên chồng và các con. Giờ gặp lại cô ấy tôi vẫn tiếc, tiếc vì tình yêu tôi dành cho cô ấy vẫn còn, không thể quên được. Rồi anh trai nữa, tôi nhắc đến mà nghĩ nản lòng, sao anh lại nỡ đối xử với tôi như người ngoài vậy?
(Xin giấu tên)
Theo Vietnamnet
-
Tâm sự9 giờ trướcVì chuyện này mà tôi và chồng ngủ riêng hơn 1 tuần nay. Chúng tôi chiến tranh lạnh, về nhà nhìn chồng tôi chẳng muốn nói lời nào.
-
Tâm sự10 giờ trướcNếu ngay từ đầu anh đừng quá tin tưởng ở vợ để rồi giao hết công việc quản lý, kiếm tiền ở quán cơm bình dân đó thì làm gì có chuyện cô ấy mang tiền kinh doanh ra cung phụng cho bồ trẻ khi anh vắng nhà!
-
Tâm sự14 giờ trướcKhông ngờ quyết định để Tuân ở quán cơm ngay cạnh nhà của tôi khiến tôi mất vợ! Chuyện vỡ lở khi tôi về thăm nhà mà không báo trước. Đến bây giờ tôi vẫn không sao quên được hình ảnh thân mật của vợ tôi và chàng trai tên Tuân kém vợ tôi tới 7 tuổi đó.
-
Tâm sự14 giờ trướcĐến nước này, tôi không biết mình nên ứng xử với cuộc hôn nhân hiện tại ra sao nữa. Tôi thực sự bất lực vì người chồng gia trưởng của mình.
-
Tâm sự14 giờ trướcThì ra suốt bao nhiêu năm qua bố và mẹ vẫn cùng nhau làm một việc nhỏ bé dung dị đến thế.
-
Tâm sự18 giờ trướcBiết về gia cảnh nhà vợ, tôi suy nghĩ rất nhiều. Tôi có thể lo cho vợ con không có nghĩa là phải lo cho cả nhà cô ấy.
-
Tâm sự18 giờ trướcTôi không muốn dính dáng gì đến tình cũ nữa, muốn toàn tâm toàn trí cho gia đình mới. Nhưng tình cảnh hiện tại của bạn trai cũ làm tôi bối rối.
-
Tâm sự19 giờ trướcĐến hẹn lại lên, người làm lớp trưởng như tôi phải gọi điện, nhắn tin, kết nối bạn bè về họp lớp, chúc Tết thầy cô.
-
Tâm sự20 giờ trướcNghe mẹ nói vậy, tự nhiên tôi oà khóc ôm lấy bà xin lỗi vì chưa làm tròn trách nhiệm dâu con. Thú thực không có chồng bên cạnh ở nhà chồng một mình tôi cũng áp lực, căng thẳng.
-
Tâm sự21 giờ trướcLấy chồng kém tuổi cũng giống như đánh một canh bạc lớn của cuộc đời vậy.
-
Tâm sự1 ngày trướcChị họ đưa tôi xem những tấm ảnh chụp lại bài văn do con riêng của chồng tôi viết. Đọc tới đâu, mắt tôi rưng rưng đến đó.
-
Tâm sự1 ngày trướcTừ ngày tôi về ngoại chơi, sáng nào chị Vân cũng vào. Chị mang đồ ăn, hỏi thăm mẹ con tôi, giặt giũ đồ cho.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhi biết hoàn cảnh hiện tại của chị Huệ, tôi rất xót xa và thương cảm. Nhưng việc chị ấy nhờ giữ hộ tài sản làm tôi khó xử vô cùng.
-
Tâm sự1 ngày trướcGiận mẹ, tôi xóa số Hương đi để hai người khỏi liên lạc nữa. Tôi cũng hỏi chuyện mẹ với giọng giận dữ, vậy mà mẹ khóc than thở với tôi...